Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-09-05 22:06:14
Lượt xem: 47

"Thấy không, hot search Weibo chính là cô ấy, đúng là nổi tiếng thì làm gì cũng hot, một bài đăng vu vơ trên weibo cũng có thể lên hot search."

 

Thẩm Trường An cầm lấy điện thoại của Mục Lạc.

 

Hot search weibo: # Lục Chi Ưu

 

Xem 2487.9 vạn, thảo luận 4.4 vạn, fans 214 vạn

 

Anh kéo xem mấy cái tiêu đề, rồi lại vào weibo của Lục Chi Ưu.

 

Lục Chi Ưu [V]: Gặp được anh thật may mắn.

 

Thẩm Trường An cau mày, gặp ai mà may mắn?

 

Anh mở trang chủ của Lục Chi Ưu, followers 5987 vạn, follow: 98

 

Anh xem weibo của cô, đa số đều là những chuyện vụn vặt hằng ngày.

 

"Thẩm Trường An, khi nào cậu tạo tài khoản hả? Nếu mà cậu chơi weibo, nói không chừng sẽ nổi tiếng ấy chứ."

 

Nam thần trong giới y học, có thể không hot sao?

 

Thẩm Trường An không nói gì, anh trả điện thoại cho Mục Lạc, Mục Lạc cầm lấy.

 

"Cậu đúng là khác người."

 

Thẩm Trường An: "..."

 

"À, đúng rồi, hình như lần trước cô ấy đưa số điện thoại cho cậu mà. Sao rồi?" Mục Lạc lại lộ ra vẻ mặt bỉ ổi quen thuộc cười cười với Thẩm Trường An.

 

"Sao là sao?" Thẩm Trường An thản nhiên hỏi.

 

"Cậu đừng giả ngu với tôi, không lẽ cậu không cảm giác được Lục Chi Ưu thích cậu." Mục Lạc vẻ mặt nhiều chuyện nhìn anh.

 

"A" Q_Q

 

"Không lẽ cậu không nhận ra?"

 

"Hả." -_-

 

"Này, đừng có giả ngu"

 

"Ờ."

 

"F***, đậu xanh"

 

"Ờ"

 

Mục Lạc hoàn toàn từ bỏ, anh làm động tác một kiếm xuyên tim sau đó quay trở về chỗ ngồi, buông tha cho Thẩm Trường An.

 

Một lúc sau, Thẩm Trường An bỗng cầm lấy điện thoại, sau đó bấm vào App store, tìm kiếm "Weibo"

 

Bấm nút tải xuống, chờ cài đặt, rồi đăng kí tài khoản weibo.

 

Follow: 0

 

Followers: 0

 

Vài giây sau

 

Follow: 1

 

Followers: 0

 

Anh vào weibo của Lục Chi Ưu, sau đó yên lặng bấm share bài đăng mới nhất của cô.

 

Lục Chi Ưu [V]: Gặp được anh thật may mắn.

 

*

 

"Chị Lục, sao mặt chị đỏ vậy?" Vừa mới vào phòng hóa trang, tiểu Mễ nhìn thấy hai gò má đỏ hồng, có chút tò mò nên hỏi cô.

 

Không ngờ tiểu Mễ vừa hỏi, hai má Lục Chi Ưu lại càng đỏ thêm.

 

Cô nghĩ đến vừa nãy mình ôi ôi thật là xấu hổ.

 

"Làm gì có." Cô ra vẻ bình tĩnh trả lời.

 

"Đỏ thiệt mà, không tin thì chị nhìn xem?" Tiểu Mễ kéo Lục Chi Ưu đến trước gương.

 

Lục Chi Ưu ngẩng lên nhìn mình thoáng qua gương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-41.html.]

 

Ừ...đúng thiệt là đỏ mà

 

"Chắc là do nóng quá." Cô tiếp tục giả vờ bình tĩnh nói

 

"Đúng không?

 

"Chứ sao, em không biết à, ở ngoài nóng vô cùng."

 

"Dạo này nóng muốn điên người." Trong chốc lát tiểu Mễ đã bị Lục Chi Ưu đánh lạc hướng.

 

"Cứ nghĩ đến lát nữa phải mặc váy dài là chị lại cảm thấy rôm/sải nổi đầy người."

 

"Rôm...à...lần trước em có mua phấn rôm, để em tìm xem có mang theo không."

 

"Ừ"

 

Tiểu Mễ xoay đi mở ba lô mình ra tìm xem có phấn rôm không.

 

Lục Chi Ưu cười cười, tiểu Mễ thiệt dễ bị đánh lạc hướng.

 

"Đúng rồi chị Lục, sao hôm nay em không thấy Khương Thang đâu hết?"

 

"Khương Thang hả, hôm nay cậu ấy nghỉ phép"

 

"Nghỉ phép?"

 

"Ừ, hôm nay mẹ cậu ấy đến, nên cậu ấy đi đón mẹ, vì thế chị cho cậu ấy nghỉ một ngày."

 

"À, vậy à?"

 

"Ừ"

 

"Chị Lục, tìm ra rồi." Tiểu Mễ cầm một hộp phấn rôm nho nhỏ đi đến trước mặt Lục Chi Ưu, tựa như dâng vật quý đưa cho cô.

 

Lục Chi Ưu nhìn thoáng qua.

 

Phấn rôm trẻ em!!

 

Lặng lẽ nuốt nuốt nước miếng, nhưng cô không có rôm, có thể không bôi không?

 

Quên đi, tự làm tự chịu vậy.

 

"Vậy em giúp chị bôi một chút ở cánh tay đi, chút xíu là được rồi."

 

Tiểu Mễ nhìn cánh tay trắng nõn của cô, có thấy miếng rôm nào đâu.

 

"Bôi lên cánh tay hả?"

 

"Ừ, chị thấy hơi ngứa, chắc sắp nổi rồi, bôi trước phòng ngừa."

 

"Dạ"

 

Tiểu Mễ mở hộp phấn ra, trong phòng bỗng chốc tràn ngập mùi hương của phấn rôm trẻ em.

 

Cô cầm bông phấn lấy dặm một ít phấn rôm, sau đó cẩn thận thoa lên cánh tay của Lục Chi Ưu.

 

"Được rồi, được rồi."

 

Tiểu Mễ chỉ mới bôi được một tí, Lục Chi Ưu đã kêu ngừng.

 

"Bôi nhiêu đây làm sao đủ?"

 

"Đủ rồi, đủ rồi." Lục Chi Ưu gật đầu lia lịa.

 

Lúc quay phim, Hà Cẩn Duyên mũi thính liền ngửi được mùi phấn rôm khắp người cô. Anh không nhịn được mà nhìn Lục Chi Ưu.

 

"Cậu bôi phấn rôm hả?"

 

"Ừ"

 

"Còn không?"

 

"Còn, nhưng mà là của Tiểu Mễ."

 

"Ừ, vậy cậu mượn cho tôi bôi với."

 

Lục Chi Ưu, "..."

 

Cho nên cả ngày hôm nay toàn bộ studio đều tràn ngập mùi hương của phấn rôm.

 

Mà hộp phấn rôm của tiểu Mễ không phụ sự mong đợi của mọi người trở thành cái hộp không.

Loading...