Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-09-03 11:36:23
Lượt xem: 55

Cô chưa bao giờ nhìn thấy Lục Chi Ưu như vậy, từ nhỏ đến lớn Lục Chi Ưu không có thiếu người theo đuổi, hơn nữa bây giờ cô ấy là nữ thần quốc dân nổi tiếng trong giới giải trí, tuy cô luôn dè bỉu, nói xấu cô ấy, nhưng không thể không thừa nhận rằng, người theo đuổi Lục Chi Ưu có thể xếp hàng từ trong nước đến nước ngoài, nhưng Lục Chi Ưu thần kinh thô, chuyện tình cảm cứ để tùy duyên.

 

Cô chưa bao giờ thấy cô ây để tâm một người đàn ông như vậy, nhưng bây giờ cứ mỗi lần nói chuyện thì hai ba câu cũng không rời được Thẩm Trường An, cả ngày cứ nhắc đến bác sĩ Thẩm thế này, thế kia, bác sĩ Thẩm nhà tớ hôm nay làm gì, bây giờ làm gì, lát nữa sẽ làm gì.

 

“Chơi cái gì? Tớ thật lòng với bác sĩ Thẩm có trời đất chứng giám đấy, có được không hả? Hơn nữa tớ rất nghiêm túc đấy.”

 

"Cậu cũng biết tớ là người "sáng nắng chiều mưa", bao nhiêu năm qua, việc khiến tớ kiên trì nhất, trừ cắm điện thoại sạc pin mỗi ngày ra thì chính là thích bác sĩ Thẩm đấy."

 

Hứa Kiều nhìn gương mặt nghiêm túc của Lục Chi Ưu, xem ra Lục Chi Ưu hãm sâu vào Thẩm Trường An rồi, kiểu gì cũng không thể nào nhổ ra được.

 

"Lục Chi Ưu, chúc mừng cậu, cậu xong đời rồi."

 

"Xong đời gì, tớ không phải chỉ thích Thẩm Trường An thôi sao?"

 

"Cậu, Lục Chi Ưu nữ thần quốc dân, anh ấy, Thẩm Trường An nam thần giới y học, hai người mà hẹn hò, đoán chắc sẽ gây ra chấn động không nhỏ đâu."

 

"Làm gì mà khoa trương như thế?" Lục Chi Ưu líu lưỡi.

 

"Sao lại không, Thẩm Trường An hả, là nam thần trong mắt các cô gái, cậu tưởng là dễ dàng lắm chắc?"

 

"Vậy thì sao, dù sao đối với Thẩm Trường An, tớ nhất định phải theo đuổi cho bằng được."

 

Hứa Kiều, "..."

 

"Chị Lục, quay phim thôi."

 

"Được, đến ngay đây."

 

Lục Chi Ưu ra dấu OK với nhân viên trường quay, sau đó nói với Hứa Kiều: "Chờ tớ quay xong, chúng ta đi quẩy nhé."

 

"Được thôi, cậu bao." Hứa Kiều vẫn như cũ nghịch nghịch móng tay của mình không đếm xỉa tới.

 

Lục Chi Ưu, "Đại gia, cho cậu tha hồ ăn." 

 

Hứa Kiều…

 

Có điều cuối cùng Hứa Kiều cũng không có đi ăn với Lục Chi Ưu, bởi vì cô nhận được điện thoại của tiểu Q nói trong tiệm bánh có chút chuyện, vì thế cô đành phải chạy về.

 

Lúc cô rời đi, thấy Lục Chi Ưu đang quay, nên cô cũng không muốn làm phiền cô ấy, chỉ gửi weixin cho cô ấy sau đó rời khỏi.

 

Vì Hứa Kiều rời khỏi, cho nên Lục Chi Ưu cũng không có tâm trạng đi ăn một mình, vì thế khi kết thúc cảnh quay cô liền bảo Khương Thang đưa mình về nhà.

 

Sau khi ra thang máy, Lục Chi Ưu nhìn nhà của Thẩm Trường An kế bên, nhìn vào trong qua khe cửa cũng không thấy ánh đèn, cô liền kết luận Thẩm Trường An vẫn chưa tan làm.

 

Đi vào nhà, cô tùy tiện tháo giày ra, chân trần bước vào phòng khách.

 

Cô thong thả bước đến tủ lạnh, mở cửa , bên trong toàn là rau củ, hoa quả với mấy chai nước khoáng, cô bĩu bĩu môi bất đắc dĩ, cho nên cô quyết định tối nay làm salad rau củ đơn giản, coi như tối nay giảm béo vậy.

 

Cô đem cà rốt, cần tây, xà lách, cà chua bi, và cả bắp cải tím vào nhà bếp rửa sạch sẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-34.html.]

 

Rửa xong rồi, cô lại dùng d.a.o xắt từng thứ từng thứ bỏ vào bát, hồng hồng, xanh xanh, tím tím, trăng trắng, cảm thấy đây cũng là một loại hưởng thụ bằng mắt.

 

Cô mở hộp sữa chua ra, cho toàn bộ vào bát salad, rồi lấy muỗng trộn đều sữa chua.

 

Lục Chi Ưu cầm lấy muỗng, bát salad rồi đi ra ngoài đặt trên bàn ăn, đang chuẩn bị ăn thì cô nghe âm thanh mở cửa nhà kế bên từ bên ngoài vọng vào.

 

Không lẽ Thẩm Trường An đã trở về?

 

Nghĩ thế, cô vội vã đứng lên, chạy như bay ra ngoài cửa.

 

Mở cửa, cô ló đầu ra xem, liền thấy Thẩm Trường An đang đưa lưng về phía này đang ấn password để mở khóa.

 

"Bác sĩ Thẩm, anh về rồi."

 

Thẩm Trường An quay đầu lại, liền thấy Lục Chi Ưu đang lấp ló trước cửa nhà cô, chân thì ở bên trong nhà, nhưng cả thân trên đều nhoài ra khỏi cửa.

 

"Ừ"

 

Tầm mắt cô di chuyển từ trên mặt anh xuống túi đồ ăn anh đang cầm trên tay, cô nhìn thoáng qua, thấy có rau cải mà lại còn có thịt nữa.

 

"Bác sĩ Thẩm, anh biết nấu cơm hả?"

 

Thẩm Trường An cười cười, đáp: "Ở một mình, lại là một người đàn ông, phải biết nấu vài món thì mới không bị đói chết.

 

"Vậy tài nấu nướng của anh như thế nào?" Cô không nhịn được mà hỏi.

 

"Tuy là không bằng Tống Ngọc Luân, nhưng tôi tự cảm thấy cũng không quá kém."

 

Nghe Thẩm Trường An nói xong, Lục Chi Ưu im lặng cúi đầu nuốt nước miếng, rồi ngẩng đầu lên, cười lấy lòng, : "Bác sĩ Thẩm, em có thể bàn bạc với anh một chuyện không?"

 

Thẩm Trường An nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tỏ vẻ lấy lòng của Lục Chi Ưu thì không khỏi nhíu mày, hỏi: "Chuyện gì vậy?"

 

Lục Chi Ưu nhìn Thẩm Trường An, hai tay nắm lại đặt ở dưới cằm.

 

"Bác sĩ Thẩm có thể cho em ăn cơm chùa không?"

 

Thẩm Trường An nhìn thấy hành động lấy lòng của cô, đôi mắt lúc này long lanh trông thật ngốc, không nén được liền nở nụ cười:

 

"Vậy thì qua đây cùng ăn."

 

"Thật sao?" Lục Chi Ưu vui sướng nhảy cẫng lên.

 

"Ừ."

 

"Ha ha ha ha, bác sĩ Thẩm, anh chờ một lát, em lập tức qua ngay~" Lục Chi Ưu vừa dứt lời, liền chạy vào nhà, nhanh nhẹn mang giày vào, lúc ngẩng đầu lên lại nhìn lướt qua bát salad còn đặt trên bàn ăn.

 

Sắp được ăn đại tiệc rồi, hơn nữa là do nam thần nhà cô xuống bếp, còn ai ăn salad rau quả này nữa chứ.

 

Mang giày xong xuôi, Lục Chi Ưu lập tức đóng cửa nhà rồi đi sang nhà của Thẩm Trường An.

Loading...