Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 33
Cập nhật lúc: 2024-09-03 11:35:57
Lượt xem: 59
Lục Chi Ưu xé vỏ bánh, đưa cái bánh lên trước mặt Thẩm Trường An, cô cầm miếng bánh nhìn anh, ra vẻ nịnh nọt
Thẩm Trường An nhìn miếng bánh trên tay cô, thản nhiên nói: “Không cần đâu, cô ăn đi.”
Lục Chi Ưu nhíu mày, “Ngon lắm, em đảm bảo sau khi ăn hết miếng bánh này, anh sẽ trở thành fan cuồng matcha ngay, anh ăn thử đi.”
Cô cố chấp đưa miếng bánh đến bên miệng Thẩm Trường An. Thẩm Trường An quá cao, mà hôm nay cô lại mang giày đế bệt, cho nên cánh tay đưa lên cao cũng không chịu được lâu.
Ngay khi Lục Chi Ưu sắp bỏ cuộc, rút miếng bánh về thì Thẩm Trường An đã cúi xuống ăn hết miếng bánh trên tay cô.
Trong nháy mắt, bánh bông lan xốp mềm hòa tan trong miệng, trong cổ họng bỗng chốc ngập tràn hương vị matcha.
Anh từ trước đến nay rất ít ăn đồ ngọt, nhưng nhìn thấy Lục Chi Ưu trước mặt anh cố chấp như thế, nhìn vào mắt cô, không hiểu sao anh lại ăn nó.
“Thế nào? Thế nào? Có phải ngon lắm không?” Lục Chi Ưu nhìn anh với vẻ mặt mong đợi.
Thẩm Trường An chậm rãi gật đầu.
Lục Chi Ưu lập tức nở nụ cười, “Em nói mà, matcha ngon lắm, từ nhỏ em đã thích ăn matcha rồi.”
Lục Chi Ưu nói xong cũng tự mình ăn miếng bánh trên tay.
Thẩm Trường An nhìn cái tay vừa nãy mới đút cho mình ăn của Lục Chi Ưu bây giờ đang cầm miếng bánh khác, hơn nữa cô lại vô tư mà ăn, gương mặt của anh liền đỏ lên, cũng may là anh cao hơn cô rất nhiều, trời lại tối cho nên Lục Chi Ưu cũng không nhìn thấy.
“Bác sĩ Thẩm, nhà anh ở tầng mấy?” Sau khi bước vào thang máy, Lục Chi Ưu hỏi anh.
“Tầng 12”
“Trời ạ, em cũng ở tầng 12, chúng ta có duyên quá nhỉ?”
“Đúng thật là có duyên mà.”
Lục Chi Ưu cười trộm, làm sao đây, làm sao đây, tối nay chắc chắn cô sẽ kích động mà mất ngủ mất, cô không chỉ cùng anh ở cùng 1 chung cư hơn nữa còn chung một tầng, về sau bọn họ là hàng xóm đó!
Sau này cô không lo vì công việc bận rộn mà không gặp được anh nữa rồi, vì anh ở sát nhà mình, lúc nào cũng có thể gặp được.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, kiểu này, cô mà không thu Thẩm Trường An vào túi mình, thì sẽ phụ lòng ông trời se duyên rồi.
Lục Chi Ưu ở tầng 12 nhà số 310, nhà Thẩm Trường An số 311
Lục Chi Ưu đem toàn bộ đồ ăn vặt trong túi mua hàng nhét vào trong tủ lạnh.
Cô nằm trên sofa một lúc, ngay lúc cô sắp đi vào giấc ngủ thì Bánh Trứng chạy đến chỗ của cô, dùng mũi cọ cọ, cô liền tỉnh dậy.
Bỗng nhiên nhớ ra, cô chưa cho Bánh Trứng nhà mình ăn tối, vì thế liền đứng dậy, lấy túi thức ăn cho chó ở ngăn kéo phía dưới TV, rồi đổ vào chén cho Bánh Trứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-33.html.]
Hai mắt Bánh Trứng lập tức tỏa sáng, bốn chân quỳ rạp trên sàn nhà, l.i.ế.m thức ăn trong chén, chỉ hận không thể dán cả gương mặt vô cái chén ấy.
Lục Chi Ưu nhìn Bánh Trứng ngốc nhà mình, vừa bực mình vừa buồn cười, đúng là ăn cơm thì chỉ hận không thể nằm sấp mà ăn, cô dùng tay sờ sờ cái chân ngắn của nó, cho đến khi Bánh Trứng bất mãn quay lại gầm gừ với cô, cô mới vui vẻ mà buông nó ra đi đến phòng tắm.
Sau khi tắm rửa, lau khô tóc rồi, cô chui vào trong cái ổ chăn của mình, nằm trên giường lướt web, trạng thái weibo mới nhất của cô là 3 ngày trước, bình luận đã hơn 100 vạn, Lục Chi Ưu nhìn lướt qua một lúc.
Nghĩ đến chuyện hôm nay, Lục Chi Ưu không khỏi cảm thán, duyên phận đúng là kì diệu, sau đó cô liền đăng bài mới lên.
Lục Chi Ưu [V]: Gặp được anh thật may mắn.
Lục Chi Ưu vưà đăng, khu bình luận của cô liền bùng nổ ngay sau đó.
Khi các fan thấy tin này, rõ ràng là ngửi thấy mùi gian tình, liền bình luận ở dưới hỏi rằng có phải nữ thần đang yêu không? Muốn công bố rồi sao?
Lục Chi Ưu chỉ vì được làm hàng xóm của Thẩm Trường An mà vui vẻ, cho nên mới đăng weibo, nhưng không ngờ bài weibo ấy lại đưa cô lên đứng đầu hot search.
“Lục Chi Ưu, cậu thật là lợi hại, không cập nhật weibo thì thôi, chỉ cần có cập nhật thì chắc chắn cậu lại được lên hot search nha."
Lục Chi Ưu ngồi trước bàn trang điểm, vừa cúi đầu chơi điện thoại, vừa nghe Hứa Kiều ở bên lèm bèm.
Vì Hứa Kiều hôm nay không có tiết, cho nên liền theo cô đến đây thăm cô.
Nghe Hứa Kiều nói thế cô không nhịn được mà đáp " Tại mình à?”
Hứa Kiều cười cười, "Ha ha, nhưng nếu đúng như những gì trên mạng bàn tán, cậu muốn công bố tình cảm hả?"
Lục Chi Ưu buông điện thoại xuống, nhoài người về phía Hứa Kiều.
“ Công bố tình cảm gì, ngay cả bác sĩ Thẩm tớ còn chưa theo đuổi được, thì công bố như thế nào?”
“Vậy cậu đăng như vậy là có ý gì?”
Lục Chi Ưu nhìn Hứa Kiều nở một nụ cười thần bí, ngoắc ngoắc Hứa Kiều, Hứa Kiều nhíu mày, nhoài người về phía trước.
“Bác sĩ Thẩm ở cạnh nhà tớ.” Lục Chi Ưu nói bên tai Hứa Kiều.
Vẻ mặt Hứa Kiều ngơ ngác, cô nhìn Lục Chi Ưu có chút nghi ngờ.
“Thật hay giả vậy?”
“Đương nhiên là thật rồi, có phải cậu cảm thấy rất có duyên hay không.” Giọng nói Lục Chi Ưu réo rắt , hai chân bắt chéo, vui vẻ lắc lư.
“Tớ thấy chắc là cậu đã gom hết vận may năm nay xài hết rồi đấy.”
“Hả? Cậu nói thế tớ không thích đâu, dùng hết may mắn thì cũng phải theo đuổi được bác sĩ Thẩm chứ.”
“Lục Chi Ưu, lần này cậu chơi thật à?”