Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-08-31 21:48:46
Lượt xem: 71
Khương Thang vội vàng đặt ly đá bào ô mai xuống, cầm lấy điện thoại .
Lục Chi Ưu hai tay cầm ly đá bào, miệng nở nụ cười hạnh phúc, Khương Thang chọn góc chụp rồi nhanh tay chụp một tấm, còn chụp thêm vài tấm Lục Chi Ưu đang ăn đá bào.
Cậu nhìn hình trong điện thoại, cảm thấy từ khi đi theo chị Lục đến nay, level chụp choẹt cũng được nâng lên rất nhiều,nói không chừng cậu còn có thể kiếm thêm một khoản từ nghề tay trái này.
Lục Chi Ưu nhận lại điện thoại, nhìn hình được Khương Thang chụp, tìm filter rồi chọn lấy một tấm đẹp nhất đăng weibo.
Lục Chi Ưu [V]: Làm việc cả buổi trưa, bây giờ cầm được một ly đá bào matcha, cảm thấy hạnh phúc quá đi.
“Khương Thang, dạo này chụp hình lên tay rồi đấy nha.”
Khương Thang nhìn Lục Chi Ưu vừa ăn đá bào vừa nói: “Đâu có, em chỉ là tay mơ thôi, là do vẻ đẹp xuất sắc của chị Lục ấy chứ.”
“Ừ, đúng là trẻ con dễ dạy ~” Lục Chi Ưu hài lòng đáp.
Đạo diễn Lý thấy Lục Chi Ưu cũng đã mệt cả ngày rồi, hơn nữa vẫn còn đang bị thương, cho nên ông cũng không sắp cảnh quay đêm cho cô mà để cô quay về nghỉ ngơi.
Lục Chi Ưu không từ chối, dù sao cô cũng nhân cơ hội này để đến bệnh viện gặp bác sĩ Thẩm, nghĩ đến là thấy vui ngay.
“Khương Thang, đưa tôi đến bệnh viện.”
“Chị Lục, chuyện lúc trưa em cũng có nghe nói.” Khương Thang vừa lái xe vừa nói.
“Nghe cái gì?” Lục Chi Ưu ngồi nghịch móng tay.
“Chị Lục, đừng có lừa em.”
Lục Chi Ưu nhìn thoáng qua Tiểu Mễ ngồi kế bên, Tiểu Mễ lập tức lắc đầu.
“Tôi lừa cậu cái gì?”
“Chính là chuyện Lâm Tuệ tìm chị gây sự ấy, cái cô Lâm Tuệ đó thiệt là, đúng là lỗ mãng.” Khương Thang lầm bầm trong miệng.
“Thật ra chuyện này cũng không thể trách Lâm Tuệ.” Lục Chi Ưu bỏ tay ra.
“Sao lại không trách cô ta? Rõ ràng cô ta làm chị bị thương!”
“Cũng có thể không hoàn toàn là lỗi của cô ấy, đoán chừng chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
“ Hiểu lầm, vậy có khi nào có người châm lửa không? F*ck, chị nói xem, có phải bitchy quá không?” Khương Thang tức giận hỏi cô.
Bitchy?
Lục Chi Ưu nhịn không được mà cười, “Cậu tập trung lái xe đi, lo nhiều thế làm gì, bitchy hay không cũng không liên quan đến cậu.”
“Vậy sao được, em là trợ lý duy nhất của chị mà!”
Lục Chi Ưu cũng không thèm nói với Khương Thang nữa, dựa lưng vào ghế, lôi cái bịt mắt ở dưới ghế lên đeo vào.
Thật ra, quay cả một buổi trưa, dù diễn một lần là đạt, nhưng cô vẫn rất mệt, bây giờ có thể nghỉ ngơi nên cô cũng không muốn nói chuyện.
Khương Thang từ kính chiếu hậu nhìn thấy cô nhắm mắt nghỉ ngơi phía sau ghế, cũng tự giác im lặng tập trung lái xe, để cô có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Qua một lúc sau.
“Chị Lục, xuống xe thôi, đến rồi.” Tiểu Mễ nhỏ giọng gọi Lục Chi Ưu vẫn còn đang mơ ngủ.
Lục Chi Ưu khi ngủ cũng không sâu, bị Tiểu Mễ gọi nên cô cũng từ từ tỉnh lại.
Cô duỗi tay tháo bịt mắt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-19.html.]
“Đến rồi hả?”
“Vâng.”
Lục Chi Ưu vội vàng lấy son từ trong túi xách ra, trang điểm, chỉnh chỉnh lại mái tóc.
“Chị Lục, không phải chỉ đi khám bệnh thôi sao, sao chị lại thế?” Tiểu Mễ không nhịn được hỏi.
“Cô thì biết gì, tôi đây là đi gặp bác sĩ Thẩm – Thẩm Trường An, cô nói xem có cần phải trang điểm không?” Lục Chi Ưu ghét bỏ nhìn cô.
“Chị Lục, chị quyết tâm theo đuổi bác sĩ Thẩm hả?”
“Nhảm nhí, bộ cô thấy tôi rảnh lắm hả?”
Lục Chi Ưu soi soi trước gương, “Khương Thang , đẹp không?”
“Đẹp, đẹp, rất đẹp.”
“Bớt diễn lại đi.”
“Em đang khen chị mà.”
“Được rồi, không nói nữa, tôi vô đây, lát nữa cậu về trước đi nhé.”
“Hả? Em về trước, vậy chị thì sao? Chị về bằng cách nào?”
“Lát nữa tôi muốn hẹn hò với bác sĩ Thẩm nhà tôi, tôi không muốn mang theo hai cái bóng đèn cao áp như mấy người đi theo.”
“Ôi, không được đâu chị Lục...”
“Ngày mai 9 giờ đến đón tôi nhé, bái bai ~”
Lục Chi Ưu cũng không để cho Khương Thang nói tiếp, đeo kính râm và khẩu trang lên rồi xuống xe ngay, đóng cửa xe cái rầm, bước đi không thèm quay đầu lại.
Khương Thang và Tiểu Mễ lòng chua xót nhìn theo bóng lưng của Lục Chi Ưu.
Thế nào gọi là qua cầu rút ván, hôm nay bọn họ đã được chứng thực.
“Đi, anh trai dẫn em đi ăn.” Cậu xoay người nói với Tiểu Mễ.
“Yeah, đi thôi.” Tiểu Mễ nhảy lên sung sướng.
*
“Thẩm Trường An có ở đây không?
Lục Chi Ưu giữ một y tá lại hỏi.
“Bác sĩ Thẩm hả?” Hạ Căng hỏi lại.
“Vâng.”
“Xin hỏi chị có hẹn trước không ạ?” Hạ Căng lễ phép hỏi.
Cô nhìn cô gái bịt khẩu trang kín mít trước mặt, không biết sao lại thấy rất quen.
“Tôi không phải đến khám bệnh, tôi là bạn của anh ấy.” Lục Chi Ưu cười cười.
Cô cũng không ngu, nếu bảo đến khám bệnh, phải xếp hàng lại còn hẹn trước, thế thì phải đợi đến bao giờ.
“À, bác sĩ Thẩm đang họp.”
“Được, vậy để tôi đến phòng làm việc của anh ấy chờ là được, cám ơn cô.” Lục Chi Ưu gật đầu với Hạ Căng, rồi nhấc chân bước về phía phòng làm việc của Thẩm Trường An.