Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-09-27 21:44:55
Lượt xem: 23
Lục Chi Ưu bĩu môi, cô vươn tới cầm lấy ly nước chanh bên cạnh Hứa Kiều, cô chạy tới đây nóng muốn bùng nổ luôn đấy!
Cô ôm ly uống không ngừng mấy hớp.
Cô cứ nghĩ Hứa Kiều sẽ giành lại ly nước, nhưng cô uống ly nước chanh hết một nửa mà vẫn không thấy cô nói gì, ngược lại vẫn mỉm cười nhìn cô.
Lục Chi Ưu hoảng sợ.
Sao hôm nay mấy người này lạ thế?
"Này, hai cậu có chuyện gì thế hả?"
Lục Chi Ưu không thể chịu nổi bầu không khí kì lạ này, nhịn không được vỗ bàn bày tỏ sự bất mãn của mình.
Hai người bọn họ mỉm cười.
Lục Chi Ưu lườm bọn họ.
"Lục Chi Ưu, dạo này cậu sống thoải mái quá ha!" Kiều Mạch nói trước.
Lục Chi Ưu nhìn cô ấy.
"Thoải mái chỗ nào hả?"
"Đăng weibo khoe tình cảm, công khai phát thức ăn cho chó, thế mà không thoải mái hả?"
Lâm Giang Nam đột nhiên cúi đầu lướt điện thoại, sau đó đưa cho Lục Chi Ưu.
Lục Chi Ưu nhận lấy điện thoại từ tay cô ấy.
Aiz, đây không phải là hình ở cửa hàng với ở siêu thị của cô và Thẩm Trường An đây sao, sao lại lên Baidu nhanh thế.
"Tốc độ này thực là." Lục Chi Ưu nói.
"Nữ thần, cậu cũng làm rầm rộ quá hả?" Lâm Giang Nam nâng cằm, nhìn Lục Chi Ưu nói.
"Aiz, cậu đừng nói bậy, đây có phải mình muốn làm đâu, rõ ràng mình chả làm gì hết mà." Lục Chi Ưu lắc đầu.
"Cậu xem cậu ngồi trên Hot search bao lâu rồi, hot search năm nay bị cậu thầu hết rồi đấy." Kiều Mạch nói.
"Lục Chi Ưu, cậu hôm nay đi dạo với Thẩm Trường An giữa ban ngày ban mặt, đủ rồi đấy."
Nghe lời này, Lục Chi Ưu không vui, cô lườm Kiều Mạch.
"Nói như cậu, vậy tớ với bác sĩ Thẩm chỉ có thể đi dạo trong cảnh tối lửa tắt đèn thôi hả?"
Kiều Mạch và Lâm Giang Nam nở nụ cười.
Dạo phố tối lửa tắt đèn gì đó, không phải thú vị hơn đi dạo phố sao?
Kiều Mạch im lặng suy nghĩ trong lòng, nhưng cô không nói, nếu nói ra, không bị Lục Chi Ưu xử mới lạ đấy.
Lục Chi Ưu thấy Lâm Giang Nam cười, liền hỏi, "Sao hôm nay em rảnh thế?"
Lâm Giang Nam khó hiểu nhìn cô.
"Sao lại không rảnh?" Cô hỏi.
"Khương Trừng thế mà thả em đi hả?" Lục Chi Ưu chế nhạo.
"À, bây giờ anh ấy không thể xen vào, anh ấy đi Bắc Kinh tham dự tuần lễ thời trang rồi, ngày mốt mới về." Lâm Giang Nam cười.
Cô thừa dịp anh không có ở nhà mới chạy đi chơi đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-124.html.]
"Chị nói mà." Trong mắt Lục Chi Ưu hàm ý trêu chọc.
Lâm Giang Nam 囧
"Này này này, hai người đừng có phát thức ăn cho chó trước mặt mình nữa, bé đây đá bay thức ăn cho chó của hai người."
"Ha ha ha ha..."
"Nỗi khổ của FA, mình hiểu mà." Lục Chi Ưu không khách sáo cười nhạo.
"Tình cảm của hai người bây giờ là đang ngược FA đấy biết không?"
Lục Chi Ưu và Lâm Giang Nam nhìn nhau cười.
*
"Trường An, cuối cùng cậu cũng tới rồi!"
Thẩm Trường An vừa mới đến bệnh viện, Mục Lạc vội vàng chạy đến.
Hai người vừa đi vừa nói.
"Rốt cục có chuyện gì?" Thẩm Trường An hỏi.
"Mình cũng không rõ, bệnh nhân đang khỏe mạnh, không hiểu sao lại phát bệnh, hiện tại đã được đưa đến phòng cấp cứu, cậu nhanh qua đó đi!"
Thẩm Trường An đưa ba lô của mình cho Mục Lạc, sau đó sải bước chạy đến phòng cấp cứu.
Mục Lạc chạy nhanh theo sau.
Ca phẫu thuật này kéo dài 6 tiếng.
Sau khi kết thúc, các bác sĩ y tá thực hiện phẫu thuật chung với Thẩm Trường An ra ngoài, vẻ mặt ai nấy đều khâm phục, đôi mắt của nữ y tá b.ắ.n tim chíu chíu khắp nơi.
Ca phẫu thuật khó như thế mà bác sĩ Thẩm có thể làm được, đúng là đẹp trai muốn xỉu mà.
Thẩm Trường An tháo khẩu trang xuống, sau đó đến nhà vệ sinh rửa mặt, lúc đi ra thì thấy Mục Lạc đứng ở trước cửa.
Mục Lạc cầm chai nước đưa cho anh, "Sao rồi?"
Thẩm Trường An mở nắp uống một hớp.
"Phẫu thuật thành công, nếu trong thời kỳ dưỡng bệnh hồi phục tốt thì vẫn có thể khỏi hẳn."
"Phắc, Thẩm Trường An, cậu đúng là trâu bò, tiếng tăm đệ nhất bác sĩ hôm nay chắc chắn thuộc về cậu rồi."
Vẻ mặt Thẩm Trường An bình tĩnh, thật ra đối với mấy danh hiệu vinh dự gì gì anh đều không để tâm, bởi mấy mấy cái này đối với anh có cũng được mà không có cũng chả sao, anh chỉ cần làm tốt việc mình nên làm là được.
"Tặng cho cậu đấy, lấy không?" Anh nói.
Mục Lạc trợn mắt.
"Cậu cho mình, mình cũng nhận không nổi."
Thẩm Trường An đ.ấ.m vào vai Mục Lạc, hai người đều cười lên, sau đó đi về phòng làm việc.
Vừa đi một lúc, Mục Lạc nhận được tin nhắn của Hạ Căng, anh ấy nói với Thẩm Trường An rồi chạy đi tìm Hạ Căng.
Thẩm Trường An cười khẽ, thì ra thằng nhóc Mục Lạc này cũng có lúc hăng hái thế này, xem ra chỉ có Hạ Căng mới có thể trị được Mục Lạc.
Anh đút tay vào túi, cúi đầu đi về phía trước.
Vừa lúc Mục Viện đi tới.