Trong khi đó, anh chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi thêm một chút thôi là sẽ có khách mời khác đi ngang qua gặp anh. Hệ thống AI xác định anh tự mình giải quyết khó khăn, liền trực tiếp phát cho anh bản đồ và nhiệm vụ đến điểm tập kết.
Bác sĩ Thật Tình cũng trong tình huống tương tự. Khi anh phát hiện mình bị dây leo quấn lấy, bản thể ký sinh trên khung xương nhận thấy xung quanh không có sinh vật sống khác, liền phun ra một lượng lớn bào tử, xâm chiếm dây leo. Dây leo bị ký sinh nhanh chóng bắt đầu nghe theo mệnh lệnh của anh. Vì thế, người xem thấy khung xương pha lê ban đầu mảnh mai, yếu ớt đứng thẳng lên – kéo theo cả một khối lớn dây leo.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Dây leo bị ký sinh không mất đi hoạt tính, chỉ là mọi bản năng bị xóa bỏ, chỉ nghe theo mệnh lệnh của sinh vật ký sinh. Tương đương với việc bộ não bị thay thế. Bác sĩ Thật Tình đi về phía trước hai bước, phát hiện vấn đề mới: "To lớn như vậy, đi đường khó quá..." Anh nghiêm túc buồn bã.
[...Người Mạn Địch thật đáng sợ!]
[Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh ký sinh... Dù là trong không gian thực tế ảo, không ảnh hưởng đến thực tế, nhưng vẫn thấy rất nguy hiểm... Đây là chương trình hẹn hò nên có cảnh này sao?]
[Nghe nói người Mạn Địch có thể khống chế mức độ ký sinh. Bị chúng ký sinh bạn có thể giữ lại lý trí và tình cảm, nhưng sẽ trở nên yêu chúng rất nhiều, sẵn lòng bị chúng ký sinh để sinh sản cho chúng. Thế nên trong chương trình hẹn hò đây là một lợi thế rất lớn ư?]
Bình luận chạy càng nói càng đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-353.html.]
Hai vị khách mời đã tự giải quyết khó khăn của mình. Tô Mộng Li còn lại vẫn bất lực trên lưng ếch khổng lồ. Hệ thống phán định những khách mời khác sẽ không đi ngang qua đây nữa, liền cho con ếch khổng lồ quỳ rạp xuống đất, để cô dễ dàng tự thoát thân, giảm bớt độ khó tự cứu. Nhưng dù ếch khổng lồ nằm xuống, lưng của nó cô chỉ cần cẩn thận một chút là có thể nhảy xuống đất được, cô ta vẫn cứ ngồi yên tại chỗ, kêu cứu chờ người khác đến cứu.
Kiểu này, giảm độ khó cũng không làm được gì. Ếch khổng lồ đành lắc lắc thân thể, hất cô ta xuống. Cô ta đầy vẻ tủi thân bĩu môi.
Vì sau khi vào chương trình, khách mời sẽ quên mình đang quay chương trình, chỉ nghĩ đây là một trò chơi thi đấu do Sở Tân tổ chức. Tô Mộng Li nghĩ, chắc chắn Sở Tân ghi hận trong lòng, ngầm làm khó dễ, cố ý hành hạ cô ta... Cô ta không chỉ nghĩ như vậy, thấy xung quanh không có ai, cô ta còn nhỏ giọng oán giận ra.
Khiến người xem tâm trạng phức tạp.
Thật ra so với các khách mời khác gặp khó khăn, cô ta hẳn là nhẹ nhàng nhất. Ếch khổng lồ ban đầu đứng rất cao, nằm sấp xuống thì vẫn ổn. Thân thể nó cũng mềm, có thể trượt xuống như trượt cầu trượt vậy.
[Có thể tưởng tượng cô ta ở hoàng cung đã được cưng chiều đến mức nào...]
[Người Đế Quốc ra đây nói này. Theo truyền thống hoàng tộc căn bản sẽ không nuôi dưỡng công chúa hoàng tử như những đóa hoa trong nhà kính. Năng lực tác chiến cá nhân kém như vậy thì đến Đế Viện ai mà coi trọng cô ta? Thật không hiểu bệ hạ nghĩ thế nào. Năm đó anh ấy ở Đế Viện là học viên đứng đầu được mọi người tâm phục khẩu phục. Yêu thương con gái thật lòng thì không nên nuôi dưỡng cô ta thành người vô dụng như vậy.]
Người dùng mạng Đế Quốc đều tôn sùng sức mạnh, thái độ rất thực tế. Trong cốt truyện gốc, nữ chính yếu đuối, được cưng chiều có thể được đại chúng yêu quý, cũng là vì cô lúc công khai khảo hạch ở Đế Viện đã may mắn giúp đồng đội một việc rất quan trọng, lại lấy lý do bị bệnh để giải thích. Dân chúng Đế Quốc mới chấp nhận điều này, đối với cô ta khoan dung hơn rất nhiều, từ đó nảy sinh sự yêu mến, coi cô ta là "đứa con cưng của quốc dân".