Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi an toàn trở lại bờ, đầu hình hạt đậu vốn khô ráo của cô giáo Viyakant chảy ra một chút chất lỏng màu xanh lá cây đáng ngờ. Cô với giọng nhỏ như muỗi kêu nói lời cảm ơn anh: "Thật là cảm ơn anh nhiều lắm. Tôi vừa tỉnh dậy đã thấy mình ở trên đảo giữa hồ. Tôi không biết bơi. Phải làm sao đây?"
Vũ Nhị mỉm cười nhìn cô: "Không sao là tốt rồi." Vũ Nhất vẻ mặt không vui quay đi.
Trong phòng livestream của Vũ Nhất/Vũ Nhị, từ góc nhìn của anh, có thể thấy xung quanh cô giáo Viyakant phát ra một quầng sáng màu hồng nhạt. Đây là thẻ bài "Mắt Thần Tình Yêu" mà anh đã rút được. Qua màu sắc và độ đậm nhạt của quầng sáng, có thể thấy mức độ thiện cảm của người khác đối với anh. Xem ra sau màn anh hùng cứu mỹ nhân vừa rồi, cô gái dị hình cao lớn vụng về này đã động lòng với anh.
Dù Vũ Nhất không vui đến đâu, anh cũng phải giành được khoản tiền thưởng này... Vũ Nhị tự cho rằng mình khác với Vũ Nhất đa sầu đa cảm. Nhà văn Vũ thì muốn theo đuổi bạn tâm giao, còn Vũ Nhị lại cho rằng chỉ cần có đủ tiền, tìm kiểu phụ nữ nào mà chẳng được?
Vũ Nhị tự cho là che giấu rất tốt. Nhưng ý thức của anh đã bị che chắn một phần ký ức, không biết đây là đang quay chương trình. Còn người xem ở góc nhìn toàn tri lại thấy rõ sự thay đổi trong suy nghĩ của anh. Sự tính toán và tham vọng ẩn sâu trong mắt anh bị người xem nhìn thấu. Dù không biết suy nghĩ bên trong của Vũ Nhất/Vũ Nhị, người xem cũng biết anh không có ý tốt.
[À thì ra từ góc nhìn tổng thể nhìn xuống, vẻ mặt của kẻ tính toán lại rõ ràng đến thế.]
[Trời ơi, cái vẻ giả tạo của anh giống y hệt bạn trai cũ của tôi! Xem mà tức không chịu được!]
[Thôi, đừng tức nữa. Đối diện cũng không phải dạng vừa đâu.]
Người xem không quá tức giận, lý do rất đơn giản. Trong phòng livestream từ góc nhìn của Vũ Nhất/Vũ Nhị và cô giáo Viyakant, người xem đều thấy họ đã chọn thân phận Đường Tiền Tài. Hai người đầy toan tính đang lừa dối lẫn nhau. E rằng cả hai đều chỉ đang diễn, không có chút chân thật nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-347.html.]
Sau khi tất cả khách mời tỉnh lại, họ nhận được một bản đồ. "Kính mời quý khách mời tìm cách đến điểm tập kết đã chỉ định ~"
Vũ Nhất/Vũ Nhị cúi đầu xem bản đồ, thấy muốn đến điểm tập kết cần phải xuyên qua một khu rừng. Anh ngẩng đầu nói với cô giáo Viyakant: "Chúng ta đi cùng nhau đi. Hai người cùng đi sẽ an toàn hơn."
Cô giáo Viyakant rụt rè hỏi: "Phải xuyên qua rừng rậm sao? Thật đáng sợ! Anh có thể cõng tôi đi không ạ?"
Có bình luận giải thích: [Trong văn hóa chủng tộc dị hình, leo lên lưng đối phương là một biểu hiện rất đáng yêu, thể hiện sự yếu đuối nhỏ bé, có thể làm người khác giới rung động.]
[? Rung động? Nếu cái sinh vật cao 4 mét này leo lên lưng tôi, tim tôi ngừng đập luôn chứ không phải rung động!]
[Ha ha ha ha tôi cười muốn c.h.ế.t mất, bài kiểm tra nghiêm túc quá.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Nghe vậy, vẻ mặt Vũ Nhất/Vũ Nhị cứng đờ. Đây quả thật không phải chuyện có thể cắn răng chịu đựng chỉ bằng ý chí. Nhưng, có nên thể hiện sự yếu kém trước một nữ tính ngưỡng mộ mình không?
Vũ Nhị suy nghĩ một lát rồi nói: "Tôi cũng rất hy vọng có vinh dự này, nhưng chúng ta vừa mới quen. Tôi không thể làm một hành động tùy tiện, thân mật như vậy với một nữ sĩ. Hơn nữa cô lại..." Anh dừng lại, giọng nói nghiêm túc, dịu dàng: "Xinh đẹp và đáng yêu đến vậy, nên thật sự không có cách nào cõng cô giáo Viyakant đi được. Nếu thật sự không đi nổi, chúng ta có thể ngồi xuống nghỉ ngơi một chút."
"Thôi được." Cô giáo Viyakant được khen đến mức đỏ mặt.