Sau khi cãi nhau với gia đình, Lục Uyển Y sống một mình trong căn hộ riêng. Đoạn An An thường xuyên đến nhà cô chơi, phòng ngủ phụ bày đầy tài liệu công ty khởi nghiệp của anh, cho thấy cô hoàn toàn tin tưởng anh.
Nhưng Đoạn An An đã bị nước mưa xối ướt sũng.
"Em cứ dùng cho một người đi." Anh lấy chiếc tấm chắn mưa nhỏ gọn trên tay cô, đưa về trạng thái cho một người dùng. Nước mưa lại chảy dài trên mặt anh, đôi mắt cũng mờ đi theo lớp sương, vành mắt đỏ hoe.
Đây cũng là một trong những ưu điểm của việc quay phim thực tế ảo. Mưa to gió lớn hay tuyết đều được kiểm soát từ ý thức của đạo diễn, như đạo cụ tạo không khí. Cơn mưa này chẳng hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của hai diễn viên chính, mọi chi tiết biểu cảm đều được thể hiện rõ nét: "Anh ta... đã tỏ tình với em sao?"
"Sao cả anh cũng biết vậy!" Lục Uyển Y biết ngay Tống Vọng không giấu được chuyện gì. Nói không chừng anh trai hắn ngày mai sẽ tìm đến cô.
"Vậy em đã đồng ý anh ta chưa?" Câu trả lời chỉ có thể là đồng ý hoặc không đồng ý. Nhưng đạo diễn Sở hiểu rõ ông bà khán giả muốn xem gì! Họ chỉ muốn thấy nam chính lạnh lùng kiêu ngạo trước đây lo lắng đến mức lộ nguyên hình, muốn thấy anh không chịu nổi nữa, càng sụp đổ càng đáng yêu. Thế nên nữ chính đương nhiên không thể trả lời đàng hoàng. Cô do dự: "À..."
"Vấn đề này khó trả lời lắm sao?" Lúc này, Đoạn An An vẫn theo thói quen giữ vẻ mặt đáng ghét của mình: "Chúng ta từng hứa rồi mà, nếu có người thật sự thích xuất hiện thì sẽ không diễn nữa. Anh có quyền được biết, phải không?"
Lời ngầm của câu nói này là: Nếu em không cần anh, ít nhất hãy cho anh biết, anh cầu xin em.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Anh bị nước mưa gột rửa, trông xinh đẹp, quật cường nhưng cũng thật chật vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-311.html.]
[Nhóc con nói cứng đến mức có thể dùng làm vật liệu cho loại giáp máy đời mới.
Miệng cứng quá!]
[Ô ô ô các người đều không có lương tâm, chỉ có tôi xem thấy sốt ruột sao? Tôi thấy em gái Lục không phải muốn làm c.h.ế.t anh, mà là muốn làm c.h.ế.t tôi! Cầu xin hai người mau gỡ bỏ hiểu lầm, kết hôn ngay tại chỗ đi.]
Nữ chính ban đầu nghĩ mình đã sớm buông bỏ. Nhưng cô vừa từ chối lời tỏ tình của Tống Vọng. Từ sự kháng cự với nam phụ, cô nhận ra mình vẫn thích Đoạn An An... Cảm giác này tệ quá, khiến cô thấy mình không hề cool ngầu. Lại thấy cool boy kia còn muốn nói chuyện này với mình, cô lập tức giận dỗi: "Vậy thì anh không cần biết câu trả lời đâu. Tóm lại về sau chúng ta không cần diễn nữa. Với người khác thì cứ nói chia tay trong hòa bình. Thật sự không được thì nói là anh đá tôi cũng được. Bạn bè một lần, cảm ơn anh đã thẳng thắn giúp tôi. Anh thích dầm mưa thì tôi đi trước đây, anh đừng dầm mưa lâu quá, cảm lạnh làm chú Vân Phi lo đấy."
Cô xoay người định đi, cổ tay lại bị anh nắm lấy. Đoạn An An không dám dùng lực quá mạnh. Cô, ở góc độ mà người xem có thể thấy, thực chất đang diễn xuất vẻ mặt không muốn đi. Khi anh nắm lấy cô, khóe miệng vốn giận dỗi của cô lại nhếch lên.
[??? Tôi cứ chiều cái vẻ băng sơn khó ở đó đi!]
[Cái này cũng nằm trong tính toán của tôi sao!]
Thật chân thật. Thật ra em gái Lục cũng từng đoán anh và mình là lưỡng tình tương duyệt, chỉ là cái người khó ở này c.h.ế.t không chịu thừa nhận, cô mới dần dần quyết định hết hy vọng.
Dù thời đại có tiến bộ thế nào, những vướng mắc tình cảm giữa người với người lại có lẽ tương tự. Chuyện cũ dưới ánh mặt trời chẳng có gì mới mẻ, thế nên khi lướt Douyin đêm khuya, dữ liệu lớn mới có thể tấn công chính xác những người thất tình, làm tăng thêm cảm xúc bi thương của họ.