Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh - Chương 517
Cập nhật lúc: 2024-11-24 21:07:50
Lượt xem: 66
Người hữu duyên: “!!!”
Cả phòng livestream: “???”
[Mẹ ơi, tôi phải thốt lên mẹ ơi, con dâu biến thành con gái? Con trai biến thành con rể?]
[Gia đình này loạn quá, tôi sốc toàn tập.]
[Người hữu duyên đừng buồn nữa, tuy rằng con gái bị tráo đổi, nhưng cuối cùng cũng đã trở về. Mọi người vẫn là một nhà!]
Không chỉ có người hữu duyên và người xem trong phòng livestream, cặp vợ chồng đang cãi vã ở đầu dây bên kia cũng nghe thấy rõ ràng.
Một ngày tốt lành
Cô con dâu đang đánh chồng bỗng dừng lại động tác, ngây ngốc nhìn điện thoại trên tay, lẩm bẩm tự nói: “... Sao có thể như vậy được?”
Mẹ chồng của cô ta hóa ra lại là mẹ ruột của cô ta?
Người con trai ngơ ngác nhìn vợ, đầu óc ong ong.
Nhìn kỹ lại, vợ anh ta mắt phượng mày ngài, hình dáng đôi mắt rất giống mẹ anh ta. Trước kia lúc anh ta nói đỡ cho vợ, còn cố ý nhắc đến điểm này, hy vọng có thể khiến mẹ vui lòng.
Nhưng mẹ anh ta lại cực kỳ chán ghét vợ anh ta, cảm thấy chướng mắt, luôn lạnh nhạt với cô.
Hơn nữa, Nghênh Nhật Xuất Vân là một streamer nổi tiếng, xem bói chưa bao giờ sai, chuyện anh ta không phải con ruột của bố mẹ chắc chắn là thật.
Anh ta càng nghĩ càng thấy hoảng sợ, chẳng lẽ gia cảnh giàu có của anh ta là cướp được sao? Tuyệt đối không thể nào! Anh ta không chấp nhận!
Anh ta vươn tay, định giật lấy điện thoại: “Giang Giang, chuyện hoang đường như vậy mà em cũng tin sao?”
“Tráo đổi con cái là chuyện có xác suất cực kỳ thấp, huống chi chúng ta lớn lên rồi lại còn gặp được nhau, hơn nữa còn kết hôn, đây là xác suất thấp trong xác suất thấp, không thể nào xảy ra được, đừng nghe cô ta nói bậy!”
Thế nhưng cô con dâu lại đẩy anh ta ra, cầm điện thoại trên tay, vẻ mặt khó tả, suy nghĩ một hồi, sau đó gõ một dòng bình luận: [Streamer, cô nói là thật sao? Mẹ chồng tôi là mẹ ruột của tôi?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-517.html.]
Trước đó An Như Cố đã tính được cô sẽ tìm đến mình, cho nên như có linh cảm cúi đầu nhìn dòng bình luận đang chạy, tìm thấy tin nhắn của cô trong vô số bình luận, thản nhiên nói: “Đúng vậy. Nếu không tin, hai người có thể đi xét nghiệm ADN. Cô không nhận ra, ngày sinh của hai người rất gần nhau sao?”
Con dâu: [Tôi biết, nhưng mà...]
Cô chỉ cảm thấy trùng hợp, ai ngờ quan hệ giữa cô và chồng lại phức tạp như vậy?
An Như Cố suy nghĩ một chút, lại nói: “Có phải cô và chồng cô quen biết nhau qua mai mối?”
Cô siết chặt điện thoại, toàn thân căng cứng, hai tay run rẩy, khó khăn tiêu hóa thông tin này, trong đầu rối như tơ vò.
[Vậy là bọn họ cố tình tráo đổi tôi, hơn nữa còn sắp xếp cho tôi và con trai bọn họ xem mắt?]
“Đúng vậy.” An Như Cố không chút do dự nói.
Cả phòng livestream: “???”
[Trời đất ơi, tôi cứ tưởng hai người trẻ tuổi này quen biết nhau là do trùng hợp, không ngờ... ]
[Ôi mẹ ơi, tại sao cặp vợ chồng kia lại tráo đổi con cái, sau đó còn sắp xếp cho con gái và con trai xem mắt? Tôi không hiểu.]
[Quả dưa này to thật, tối nay tôi chính là con chuột chũi chạy nhảy tung tăng trong ruộng dưa.] Nghe vậy, cô con dâu bật khóc nức nở, đưa tay lên lau nước mắt, nhưng tốc độ lau nước mắt căn bản không theo kịp tốc độ chảy nước mắt.
Lời An Như Cố nói ra, như giải đáp thắc mắc đeo bám cô suốt gần ba mươi năm qua, khiến cô bừng tỉnh.
Gia đình cô nghèo khó, lại còn có hai em trai, bố mẹ không hề công bằng. Bố mẹ nói cô là chị cả, nên giúp đỡ gia đình, chăm sóc em trai. Cho nên người chịu thiệt thòi mãi mãi là cô - chị cả. Đồ ăn ngon để dành cho em trai, việc nhà thì đến tay cô, làm không tốt còn bị đánh.
Lúc đó cô còn nhỏ, cho rằng đó là chuyện bình thường.
Mãi đến khi học tiểu học, cô bạn cùng bàn là con một trong lớp kinh ngạc khi thấy cô ăn mặc mỏng manh, trên người đầy vết thương, tâm sự với cô. Lúc đó cô mới biết, thì ra con nhà người ta sống sung sướng như vậy, không cần phải làm việc nhà, cũng không phải làm bao cát trút giận. Lúc ấy, cô mới biết đến một khái niệm - trọng nam khinh nữ.
Cô không có năng lực đầu thai như người khác, lại còn chọn phải chế độ khó, chỉ đành chấp nhận hiện thực, cố gắng học tập. May mà ông trời còn thương xót, cho cô một nhan sắc xinh đẹp, đầu óc lại lanh lợi, thành tích học tập cũng tạm ổn, sau khi tốt nghiệp đã tìm được một công việc ở thành phố lớn.
Ngày lễ tết cô đều gửi tiền cho người nhà, coi như là tiền phụng dưỡng, đến Tết cũng không muốn về nhà.
Thế nhưng thời gian trước, bố mẹ giục cô về nhà xem mắt, nói là đã tìm được một chàng rể cao phú soái. Cô không muốn về, bố mẹ còn dọa dẫm tự tử, cô bất đắc dĩ phải về nhà.