Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh - Chương 214
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:28:43
Lượt xem: 4
“Sao lại thế? Hai cái tủ đầu giường trong phòng tôi đều được dán hai tờ yđúc nhau ở cùng vị trí, sao cô…”
“Có phải bởi vì tôi không cần dùng đến?” Thích Mê ngắt lời anh ta, phân tích , “Anh nhìn xem, dưới tình huống bình thường tôi luôn bị xích sắt khoá nhốt lại trong phòng, không có hành vi dư thừa nào xuất hiện, cho nên những cái quy tắc kia không có ý nghĩa gì đối với tôi cả, tôi không cần sử dụng đến nó?”
Diệp Thạch Lục như có điều suy nghĩ: “Hẳn là như vậy đi, nhưng tôi cảm thấy cô nên đi tìm hiểu một chút, dù sao bây giờ cô đang vụng trộm chạy loạn khắp nơi, không cẩn thận bị phát hiện thì phải làm sao?”
Thích Mê cảm thấy có lý, sau sự chỉ dẫn của Diệp Thạch Lục, cô phủ che mặt, vụng trộm đi theo anh ta chạy tới căn phòng ở lầu hai.
Đại khái bởi vì để che giấu mùi m.á.u tươi, khắp nơi bên trong căn phòng đều tràn ngập mùi thuốc khử trùng.
Diệp Thạch Lục thấy giường bên cạnh đã được dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn lại ván gỗ trụi lủi trống trơn.
Tất cả đồ vật trên tủ đầu giường đều biến mất, bảng quy tắc bệnh nhân cần biết nền trắng chữ đen ở chính giữa vô cùng dễ thấy.
[Quy tắc bệnh nhân cần biết khi ở bệnh viện Sâm Lam.
Bệnh viện của chúng tôi tuân thủ theo nguyên tắc ‘Đối đãi với bệnh nhân thật tốt, trợ giúp bệnh nhân mau chóng hồi phục’
Theo nguyên tắc, tận tâm tận lực chăm sóc mỗi một bệnh nhân trong bệnh viện. Vì tình trạng sức khoẻ của ngài, trong lúc nhập viện, ngài cần phải tuân thủ theo các quy tắc:
Một, nghiêm túc chấp hành thời gian biểu làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày, phối hợp chẩn đoán và điều trị với bác sĩ, phối hợp uống thuốc với y tá. Trong phòng, nếu có vấn đề gì xin hãy nhấn chuông khẩn cấp ở đầu giường, đến lúc đó bác sĩ hoặc y tá sẽ tới, hỗ trợ ngài giải quyết vấn đề.
Một, nghiêm túc chấp hành thời gian biểu làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày, phối hợp chẩn đoán và điều trị với bác sĩ, phối hợp uống thuốc với y tá. Trong phòng, nếu có vấn đề gì xin hãy nhấn chuông khẩn cấp ở đầu giường, đến lúc đó bác sĩ hoặc y tá sẽ tới, hỗ trợ ngài giải quyết vấn đề.
Hai, thông thường, bác sĩ trong bệnh viện của chúng tôi mặc áo blouse màu xanh, y tá mặc đồng phục màu hồng.
Một khi ngài phát hiện bác sĩ hoặc y tá bước vào phòng với quần áo khác với màu quy định, yêu cầu ngài không được nhìn bọn họ, càng không được trả lời, nhắm mắt không nhìn là phương án tốt nhất.]
Vừa đọc được hai mục đầu tiên, Thích Mê nghe thấy Diệp Thạch Lục đứng cạnh cửa canh gác đột nhiên nhắc nhở cô chú ý:
“Có người đến, mau tránh đi!”
Nguyệt
Thích Mê đảo mắt nhìn quanh, phát hiện căn phòng này căn bản không có chỗ giấu người, lập tức cấp tốc mở cửa sổ nhảy ra ngoài.
Cỏ dại mọc rất cao, cô cuộn tròn mình bất động, rất khó để phát hiện nơi này có người.
Cô vểnh tai nghe động tĩnh trên căn phòng tầng hai, bởi vì khoảng cách xa nên không nghe được, chỉ có thể miễn cưỡng phán đoán cuộc đối thoại giữa Diệp Thạch Lục và người phụ nữ nào đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-214.html.]
Mấy phút sau, Diệp Thạch Lục mở cửa sổ ra vẫy vẫy tay với cô.
Thích Mê đứng dậy, một bước giẫm lên bệ cửa sổ lầu một, dùng lực bật lên, nhanh chóng phóng lên được bên cửa sổ lầu hai.
Diệp Thạch Lục thầm kinh ngạc với siêu năng lực của cô, thuận thế giữ chặt tay, giúp cô nhảy vào trong phòng.
“Hả?” Hai chân Thích Mê vừa đặt xuống đất, ngẩng đầu đã nhìn thấy một người phụ nữ mập mạp đang ngồi ở trên giường.
Người phụ nữ trông thấy cô, không vội vàng cũng không hoảng hốt, khóe môi còn hơi nhếch lên.
Trông thấy vẻ mặt gợi đòn của bà ta, sau một giây Thích Mê liền phản ứng lại: “Lão Ngụy?”
“Cô bé, năng lực chạy trốn của tốt đấy, nếu không phải tên nhóc này đến bên cửa sổ gọi cô, tôi cũng không nghĩ là cô nhảy ra ngoài, đây chính là lầu hai, cô không sợ ngã c.h.ế.t sao!” Người phụ nữ nhướng mày, khuôn mặt này rất lạ lẫm nhưng cẩn thận quan sát có thể nhìn ra thần thái như thường ngày của lão Ngụy.
Vừa rồi anh ấy tận mắt trông thấy hai người này lén lén lút lút, lại nghe thấy những người khác nghe không hiểu câu viên thuốc màu xanh uống mấy liều, trong lòng phán đoán được tám phần, chủ yếu tới vì muốn chứng thực một chút.
Đến bây giờ, ba người tụ họp lại với nhau.
“Thời gian cấp bách, tôi chỉ có thể tóm tắt đơn giản cho hai người hiểu được tình huống trước mắt mà tôi nắm được.” Lão Ngụy ngồi thẳng người, nghiêm túc nói, “Tôi đoán Quỷ Tạp Tử lần này chúng ta gặp hẳn là loại chất ô nhiễm có quy tắc, điều này chúng ta có thể nhìn ra trong những quy tắc bệnh nhân cần biết mà bệnh viện đưa ra, cẩn thận đọc sẽ có thể phát hiện bên trong có rất nhiều điểm kỳ quái……”
“Theo kinh nghiệm của tôi, trong những quy tắc này có thật có giả, nếu không để ý thực hiện sai những quy tắc này sẽ vô cùng nguy hiểm. Điều đầu tiên chúng ta phải làm chính là đánh giá được đúng sai trong quy tắc, như vậy mới có thể bảo toàn được mạng nhỏ… Cửa vào của thế giới hiện thực được mở ở trên tường, có nghĩa là Quỷ Tạp Tử được dán hoặc là đồ vật được treo trên tường, mọi người phải chú ý những điều này.”
Nói xong, Lão Ngụy ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thạch Lục, hỏi: “Cậu còn nhớ những quy tắc chung khi gặp chuyện lạ trong sổ tay thanh lọc không?”
Diệp Thạch Lục lập tức đứng nghiêm chào: “Lão đại yên tâm, tôi nhớ rất kỹ!”
Người này không có gì nổi bật, điểm duy nhất có thể dùng được chính là trí nhớ, đã nhớ gì đều sẽ không quên.
Quy tắc thông dụng là do những nhân viên tinh lọc trong căn cứ cùng nhau biên soạn, nếu gặp phải những chuyện lạ lùng cần phải tuân thủ chính xác theo quy tắc.
Nhưng bởi vì trải nghiệm không nhiều, tổng kết lại chỉ có ba điều:
[Một, luôn nhớ kỹ mình là ai, luôn nhớ kỹ hình dạng của mình, không được đồng hóa ý thức với người trong kết giới.]
[Hai, phải liên tục chú ý đến tốc độ thời gian trôi qua trong kết giới, tốc độ thời gian của nó so với thế giới bình thường trôi qua có khoảng cách rất lớn.]
[Ba, nhớ phải xác nhận thân phận của mình, không được làm trái với quy tắc.]