Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-08-15 18:03:18
Lượt xem: 457

Hiện tại anh nghe thấy ba chữ "Vu Hồng Tiêu", không khác gì bị người ta nhổ râu sư tử, cả người đều căng chặt.

 

"Ông ấy là ba của em, ở lai Vu gia thì coi thế nào?"

 

Lý Nhiễm ngậm miệng câm nín, điều thứ nhất đã bị phản đối nên nhún vai: "Được rồi, vậy không còn gì để nói."

 

Dứt lời liền đứng dậy, không có chút ý tứ nào muốn ở lại năn nỉ hay gì đó.

 

"Đứng lại."

 

Lý Nhiễm xoay người nhìn anh: "Đồng ý?"

 

Hạ Nam Phương cắn răng không nói tiếng nào, hiển nhiên không muốn Lý Nhiễm rời đi như vậy.

 

Lý Nhiễm cho anh một ý cười lạnh lẽo: "Anh Hạ, anh xem chúng ta đã xé rách mặt của nhau đến tình trạng này, tôi nghĩ cũng không cần thiết nói chuyện với anh nữa."

 

Hạ Nam Phương làm sao không nghe ra những lời áp chế này, cũng nghe ra Lý Nhiễm nói lời này không kiêng nể gì, sau khi cô nghe được anh bảo đảm sẽ không động đến cha Lý, quả thật là như núi Thái Sơn áp c.h.ế.t Hạ Nam Phương.

 

Lý Nhiễm đang muốn nói vài câu kích thích, kỳ thật đối với cô mà nói, khác nhau chỉ ở chỗ đi sớm hoặc muộn thôi.

 

Đàm phán thất bại, cô sẽ dẫn theo cha Lý rời đi, chẳng sợ bất cứ giá nào mặt dày đi cầu xin Vu Hồng Tiêu giúp cô một lần cuối cùng, cô cũng sẽ đi.

 

Nếu nói thành công, chẳng qua chỉ là muộn thêm vài ngày, chờ khi cô chỉnh xong những người của Hạ gia từ trên xuống đưới, đám chó săn lừa gạt bằng mặt không bằng lòng đó rồi sẽ rời đi.

 

Cô cong cong khóe môi, dáng vẻ không kiên nhẫn.

 

"Được."

 

Thời gian qua khoảng hai phút, Hạ Nam Phương mới đồng ý: "Nhưng chỉ là ở tạm, mấy ngày này em chọn một nhà mới, vị trí em chọn, sau đó để cho chú Lý ở đó."

 

Lý Nhiễm xem như đã nghe hiểu, nhượng bộ lớn nhất của boss Hạ chính là không được ở lại Vu gia cũng không ở lại Hạ gia, ở lại nơi Lý Nhiễm tìm.

 

"Được."

 

____

 

Sau khi cha Lý tỉnh lại, Lý Nhiễm cùng Hạ Nam Phương đều đi thăm ông, vừa vào cửa Hạ Nam Phương đã bị đuổi đi, vô cùng không được ưa thích.

 

Lý Nhiễm nói chuyện của cô và Hạ Nam Phương cho cha Lý nghe, cha Lý lo lắng sốt ruột: "Con còn muốn kết hôn với nó?"

 

Lý Nhiễm lắc đầu: "Con sẽ không kết hôn với anh ta. Con đi không được, nếu có đi được thì Hạ Nam Phương cũng sẽ không buông tay. Chỉ có một cách khiến anh ta hoàn toàn hết hy vọng."

 

Cha Lý hiểu ý của cô: "Con muốn ở ngày lễ kết hôn đó, từ hôn với Hạ gia?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-77.html.]

Lý Nhiễm gật đầu: "Ngày đó ông nội nhất định ở đây, có ông ấy ở là có thể chỉnh được Hạ Nam Phương. Nếu anh ta không đồng ý từ hôn, việc này không có cách nào xong chuyện. Cửa của Hạ gia cao như vậy, không thể nào trước mặt mọi người mạnh mẽ ép buộc con gả cho anh ta. Sau khi bị con từ hôn, mặt trong mặt ngoài của Hạ gia đều không thể nhịn được. Con nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một cách này mới có thể khiến Hạ Nam Phương hoàn toàn mất hết hy vọng."

 

Ấn tượng của cha Lý với ông nội Hạ cũng không tệ lắm, đúng là bởi vì ấn tượng tốt, mới không hiểu sao có thể dạy ra được Hạ Nam Phương khốn nạn như vậy.

 

Đêm đó, cha Lý được anh em Vu Hồng Tiêu đón về Vu gia ở tạm, có Khổng Phàn Đông đi theo.

 

Khi Lý Nhiễm đi theo Hạ Nam Phương về Hạ gia, vừa vào cửa Hạ phu nhân liền nhìn thấy vết thương trên mặt Hạ Nam Phương, lập tức kinh hô lên, che lại n.g.ự.c giống như giây tiếp theo sẽ té xỉu.

 

"Nam Phương, mặt con làm sao vậy?"

 

Lý Nhiễm nhìn lướt qua bà ta đang hô to gọi nhỏ, chế giễu nói: "Không phải bà đều đã biết sao? Giả vờ cái gì?"

 

Lý Ngải cùng Hạ phu nhân liếc nhau, Hạ phu nhân lập tức thay đổi biểu tình đối phó, liên tiếp ôm n.g.ự.c đau lòng Hạ Nam Phương: "Sao lại biến thành thế này, có đau không?"

 

Lý Nhiễm hứng thú mà nhìn bà ta trình diễn tiết mục mẹ con tình thâm này. Nói thật, ngày thường không gặp Hạ Nam Phương thì quan tâm anh lớn nhất đại khái chính là: "Nam Phương tháng trước lại tặng cho tao một bộ..."

 

Hạ Nam Phương hiển nhiên cũng không thích quan tâm thân thiết quá mức như vậy, nói hai câu không sau, liền nắm tay Lý Nhiễm lên lầu.

 

Khi đi lên lầu đi ngang qua Lý Ngải, Lý Nhiễm cười cười: "Lúc nãy chị đã nói với phu nhân là bị ba tôi đánh, sao chị lại không nói cho bà ta biết, vì sao Hạ Nam Phương lại bị đánh chứ?"

 

Lý Ngải đứng dưới bóng đèn, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cô ta nhanh chóng nhìn qua Hạ Nam Phương, môi mấp máy muốn nói cái gì đó.

 

Ánh mắt Hạ Nam Phương trầm trầm, chuyện hôm nay, rõ ràng anh đã hạ lệnh cấm bất cứ kẻ nào nói ra, không nghĩ đến bên người đã có một người bằng mặt mà không bằng lòng này.

 

"Ai cho cô lắm miệng?"

 

Lý Ngải lập tức lắc đầu, liếc mắt xin Hạ phu nhân giúp đỡ.

 

Hạ phu nhân tiến lên phía trước: "Là mẹ bắt nó nói, chuyện lớn như vậy, sao có thể gạt mẹ chứ?"

 

Hạ Nam Phương đối điện Hạ phu nhân: "Mẹ quản một chút chuyện là được."

 

Ý trong đó chính là chuyện không nên quản thì đừng hỏi nhiều.

 

Hạ phu nhân giả vờ tươi cười hiền hòa, dần dần nứt ra khe hở.

 

Hạ gia không có ai là không sợ Hạ Nam Phương, Hạ phu nhân cũng không ngoại lệ.

 

"Mẹ biết rồi."

 

Sau khi Lý Nhiễm lên lầu, sắc mặt Lý Ngải mới thoáng hòa hoãn.

 

Hạ phu nhân cởi bỏ lớp mặt nạ, càng chán ghét Lý Nhiễm hơn, đột nhiên nhớ đến vị Đại sư mà Chu phu nhân nói đến kia.

 

Không biết rốt cuộc là thật hay giả.

Loading...