Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 75
Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:21:12
Lượt xem: 414
Cha Lý dẫn theo Lý Nhiễm, bước từng bước một đi qua.
Đến khi âm thanh dừng lại, Lý Nhiễm đã đi đến chỗ anh, hai người đứng dưới bục.
Trước mấy chục đôi mắt nhìn chăm chú, Hạ Nam Phương Lấy nhẫn ra: "Hy vọng chú Lý giao Lý Nhiễm lại cho con."
Lý Nhiễm lập tức hiểu rõ, thì ra cha Lý đã sớm biết chuyện này, ông biết hôm nay Hạ Nam Phương muốn cầu hôn cô, vậy mà ông lại muốn đưa cô đến đây... Lý Nhiễm liền hiểu.
Không đợi cô lên tiếng từ chối, chỉ thấy một tay cha Lý giơ lên, giây tiếp theo liền đ.ấ.m lên mặt Hạ Nam Phương.
"Mày cũng xứng sao!"
Thân hình cha Lý cao xấp xỉ với Hạ Nam Phương, Hạ Nam Phương cao 1m80 mấy bị một cú đ.ấ.m này đáp thẳng vào má, Hạ Nam Phương lảo đảo lui về sau hai bước.
Bất ngờ thình lình xảy ra, người ở trong hội trường phản ứng đầu tiên chính là Khổng Phàn Đông.
Khổng Phàn Đông là cận vệ của Hạ Nam Phương, theo bản năng muốn đi lên áp đảo cha Lý. Anh ta đã từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, có tốc độ nhanh nhất cùng phản ứng nhanh nhẹn nhất.
Khi anh ta cầm vũ khí nhắm ngay cha Lý thì bị Hạ Nam Phương ngăn cản: "Dừng tay."
Vẻ mặt Khổng Phàn Đông tàn nhẫn, Lý Nhiễm không chút nghi ngờ nếu không có Hạ Nam Phương ngăn cản, thì anh ta không chút do dự nào tiến lên đ.â.m cha Lý.
Anh ta đứng ở vị trí gần nhất, duy trì cảnh giác cao độ nhìn cha Lý.
"Chú Lý." Ngữ khí của Hạ Nam Phương vô cùng bình tĩnh.
Cha Lý lửa giận đầy bụng, xuống tay đương nhiên không nương tay, ông căn bản lười nói chuyện với Hạ Nam Phương, nắm chặt cổ áo anh: "Bắt nạt con gái của tao? Khinh thường Lý gia nhà bọn tao không có ai?"
Hạ Nam Phương chùi m.á.u ở khóe miệng: "Chú có ý gì?"
"Gạt tao đến đây để bức hôn, hả?"
"Lý Nhiễm là vợ của con, bất kể là chú có đến hay không, đều không thay đổi hiện thực này."
Cha Lý hoàn toàn bị thái độ kiêu căng ngạo mạn của Hạ Nam Phương chọc giận, mỗi một quyền đều ra tay tàn nhẫn.
Hạ Nam Phương cũng không đánh trả, sau khi bị anh ngăn cản Khổng Phàn Đông cũng chỉ có thể đầy mặt hung ác mà ở một bên nhìn.
Lý Nhiễm sợ đánh nữa sẽ xảy ra chuyện, lôi kéo cha Lý lại: "Ba, đủ rồi."
Cha Lý đánh hơn mười quyền, mỗi một cú đ.ấ.m đều tàn nhẫn, Hạ Nam Phương ngay lúc đầu còn có thể miễn cưỡng đứng thẳng, đến cuối cùng biến thành có chút chịu không nỗi mà chống đỡ vách tường.
Lý Nhiễm nhìn Hạ Nam Phương liếc mắt một cái, thấy bên miệng anh chảy ra m.á.u tươi, gương mặt đã bị m.á.u bầm biến thành màu đen.
Dời ánh mắt đi, lôi kéo cha Lý muốn rời đi.
Vừa rồi bị Hạ Nam Phương chọc tức, lại động sức lực lớn như vậy nên huyết áp của cha Lý tăng lên, lập tức không đứng thẳng được.
Thân thể cao lớn ngã quỵ trên mặt đất.
____
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-75.html.]
Khu du lịch có đầy đủ thiết bị, ngay cả đoàn đội chữa bệnh cũng là người đứng đầu trong thành phố.
Lý Nhiễm thấy cha Lý không có chuyện gì, liền một mình ngồi lẳng lặng ở phòng khách. Có lẽ gạt cha Lý chuyện này, ngay từ đầu chính là cô sai.
Từ nhỏ đến lớn đã quen nói chuyện tốt không nói chuyện xấu với cha Lý, khi chia tay với Hạ Nam Phương, phản ứng đầu tiên của cô cũng chính là sau khi mình xử lý xong, thì mới tìm cơ hội chậm rãi nói cho cha Lý biết.
Nhưng mà cô đã xem nhẹ sự chấp nhất của Hạ Nam Phương, thậm chí cho đến hôm nay cô cũng không thể hiểu được, rốt cuộc Hạ Nam Phương chấp nhất mà không buông cô ra là từ đâu mà đến.
Nếu nói là thích, thì thích là một vấn đề của tình yêu, không thể hiếu tình cảm. Không giữ khư khư vào mình thì ít nhất cũng phải tình nguyện.
Hạ Nam Phương sẽ tình nguyện? Chỉ sợ chính anh cũng sẽ không thừa nhận, cho dù có lừa bản thân tin rằng Lý Nhiễm yêu anh, anh sẽ không thừa nhận bản thân sẽ tình nguyện.
Nếu anh muốn bất cứ thứ gì, thì có hai loại là có được hoặc chiếm lấy đến cùng.
Cái từ một bên tình nguyện này, phảng phất không dính vào anh.
Khi Hạ Nam Phương tiến vào, Lý Nhiễm đang dựa vào sofa ngây người.
Một cái sofa to như vậy, mà cô chỉ cuộn tròn vào một góc hai tay ôm đầu gối, khi nhìn thấy Hạ Nam Phương tiến vào, đột nhiên cô ngẩng đầu, như một động vật bị kinh hãi bởi một kẻ thù nào đó tùy tiện xâm nhập lãnh địa của mình.
Cô dùng ánh mắt cảnh giác nhìn anh: "Anh tới đây làm gì?"
Hiện tại Lý Nhiễm nhìn thấy anh, chưa nói tới thích hay là chán ghét, chỉ là rất lạnh nhạt, ngay cả loại tình cảm hận thù gì đó, cô đều lười đặt ở trên người anh.
Hạ Nam Phương còn mặc áo sơmi màu lam vừa rồi, cổ áo có một ít vết máu, nhưng vì cổ áo bị như thế nên trên người anh không có phần bá đạo như ngày thường, làm cho có chút gần gũi.
Sau khi anh đến gần, Lý Nhiễm mới thấy rõ mặt anh.
Khuôn mặt kiêu căng anh tuấn cũng có chút chật vật, nửa khuôn mặt đều bị sưng tím lên, m.á.u bầm bên miệng còn chưa tan, trên cánh môi cũng bị phá tạo thành một tầng vảy máu.
Lý Nhiễm nhìn chằm chằm anh đi đến, người đàn ông không nói một lời ngồi đối điện cô.
Nếu nói Hạ Nam Phương không tức giận là giả, từ nhỏ đến lớn anh chưa từng bị người ta đánh như vậy.
Trước kia ở Hạ gia có một cây roi bằng gỗ mun, khi Hạ Nam Phương còn nhỏ, ông nội Hạ thường lấy cây roi đó đánh vào lòng bàn tay của anh.
Kết quả ngày hôm sau, cây roi gỗ mun bị Hạ Nam Phương chặt thành mười tám đoạn, một mồi lửa đốt sạch sẽ.
Ngần ấy năm, ngoại trừ ông nội Hạ có thể trừng trị anh, thì cha Lý là người thứ nhất dám đánh anh.
"Bôi thuốc!" Hạ Nam Phương ngồi xuống, liền ném một cái hộp y tế cứu thương lên bàn.
Lý Nhiễm nâng cằm, vẻ mặt không vui: "Tôi cũng không phải bảo mẫu của anh."
Cô không tin Hạ Nam Phương có nhiều trợ lý như vậy, còn có đội ngũ y tế bác sĩ, thì không có một người nào bôi thuốc cho anh.
Hạ Nam Phương đợi một lát, thấy Lý Nhiễm bất động.
Vì thế nhấp khóe miệng, động tác thô lỗ mở hộp y tế ra: "Cần phải nhắc em, là ai đánh?"
Ba cô đánh người trước thật sự có sai, nhưng không phải đều do Hạ Nam Phương tự tìm sao!