Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 73

Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:25:37
Lượt xem: 315

Lúc hoàng hôn buông xuống Lý Nhiễm đã đến Resort Nhạc Loan.

 

Vừa đi vào trong vừa gọi điện thoại cho cha Lý, suốt một ngày, cuối cùng cũng gọi được cho ông.

 

Trái tim Lý Nhiễm bây giờ mới có thể đặt xuống, nhịn không được hỏi: "Ba đi với Hạ Nam Phương, sao không nói cho con biết một tiếng? Ba có biết không..."

 

Cha Lý nghe giọng nói của con gái đột nhiên cất cao, cũng bị dọa nhảy dựng: "Nhiễm Nhiễm, con làm sao vậy?"

 

Lý Nhiễm cố gắng hít thở sâu giải thích: "Ba đợi con ở đó đi, không được đi đâu hết. Bây giờ con đi tìm ba, con có chuyện muốn nói với ba."

 

Cha Lý nghe thấy giọng nói của cô vô cùng nôn nóng, ừ một tiếng: "Ba ở đây chờ con."

 

Hiện tại cha Lý đang ở trong thư phòng của Hạ Nam Phương viết thiệp mời, ông vẽ tranh đẹp đương nhiên chữ viết cũng rất đẹp.

 

Lý Nhiễm một đường thông suốt mà tiến vào, khi nhìn thấy cha Lý, vành mắt phiếm hồng nhào qua.

 

"Sau này ba có thể đừng chạy loạn được không?"

 

Cha Lý vỗ nhè nhẹ lưng con gái: "Sao lại khóc rồi? Ai ức h.i.ế.p con?"

 

Lý Nhiễm lắc đầu, nhìn thoáng qua thứ trong tay ông: "Đây là cái gì?"

 

Cha Lý cười ha hả mà đưa thiệp mời qua: "Đây là thiệp mời kết hôn của con và Nam Phương đó."

 

Thiệp mời in hình hoa hồng màu vàng nhạt, trên đó có một nút thắt đồng tâm quấn quanh hoa hồng, từng chút mà thiêu đốt ánh mắt cô, cô hít sâu một hơi.

 

Cùng đắm chìm vào trong vui mừng giả dối với cha Lý, không bằng ăn ngay nói thật.

 

"Ba, con nói một chuyện với ba."

 

Cha Lý thấy vẻ mặt cô nghiêm túc, buông thiệp mời trong tay xuống: "Chuyện gì?"

 

Lý Nhiễm: "Con và Hạ Nam Phương..."

 

Hít sâu một hơi mới thổ lộ chuyện khiến cô do dự rất lâu ra: "Ba, con không muốn kết hôn với Hạ Nam Phương."

 

Cha Lý bất ngờ, buổi sáng Hạ Nam Phương còn chuẩn bị hội trường cầu hôn, buổi chiều con gái lại nói với ông rằng không muốn kết hôn.

 

Cha Lý suy nghĩ một chút, liền biết bên trong có vấn đề.

 

Lý Nhiễm nói ngắn gọn: "Ba, bây giờ ba phải rời khỏi đây."

 

Cha Lý bị Lý Nhiễm nói liên tiếp làm cho có chút ngốc, nhưng vẫn lấy con gái làm trọng, phản ứng đầu tiên của ông là hỏi: "Có phải Hạ gia không tốt với con không?"

 

Lý Nhiễm nghĩ nghĩ gật đầu: "Dạ."

 

Cô cũng không có nói quá nhiều, chỉ nhẹ nhàng một chữ, cha Lý liền cảm nhận được trong đó bao hàm ủy khuất nhiều cỡ nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-73.html.]

 

Ông vẫn luôn biết, tính cách của Lý Nhiễm vô cùng dễ chịu và nhẫn nhịn, từ nhỏ đến lớn có chuyện gì không vui, tình nguyện chôn ở trong lòng không chịu nói, cũng không muốn làm ông lo lắng.

 

Cha Lý không tưởng tượng được, con gái mình thích Hạ Nam Phương tám năm, đến tột cùng là nguyên nhân gì mới có thể khiến con bé ngay lúc chuẩn bị lễ kết hôn, đột nhiên hối hôn.

 

"Nhiễm Nhiễm, con lại đây."

 

Trong lòng Lý Nhiễm bất an, cô không biết cha Lý sẽ có phản ứng gì, mang theo nỗi bất an trong lòng, đi từng bước qua.

 

Cha Lý chậm rãi giang hai tay ra.

 

Đôi mắt Lý Nhiễm chua xót một trận, bắt đầu ướt át.

 

Cô nói hết tất cả mọi chuyện mấy năm nay ở Hạ gia cho cha Lý nghe, không hề dấu diếm cũng không hề tỏ ra kiên cường.

 

Cha Lý nghe xong vừa khiếp sợ lại vừa đau lòng: "Nhiễm Nhiễm, con phải luôn nhớ kỹ, bất cứ lúc nào thì đầu tiên con phải nghĩ đến con là Lý Nhiễm, sau đó mới đến vai trò là con gái, vợ gì đó. Trở thành một Lý Nhiễm quan trọng nhất đời này. Con hiểu không?"

 

Lý Nhiễm gật đầu, cha Lý vuốt vuốt tóc cô.

 

Đàn ông phương Bắc cao lớn cũng không phải trời sinh đã nhu tình, chỉ là đem toàn bộ sự dịu dàng đó cho con gái, còn người làm tổn thương đến con gái bảo bối của ông, cha Lý cũng không muốn buông tha.

 

Lý Nhiễm nói chuyện chính: "Ba nghe con nói, nếu tìm được cơ hội thích hợp, ba rời đi trước có được không? Ba đi đến nhà cô út đi, cô út một mình sống ở nước Pháp, có phải ba rất lâu rồi chưa đi thăm cô út đúng không?"

 

Cha Lý lắc đầu: "Ba muốn cùng con đi."

 

Lý Nhiễm lo lắng nhất chính là cái này, cha Lý mà cố chấp lên, rất không dễ dàng thuyết phục.

 

"Con còn có chuyện khác cần hoàn thành... ba đi rồi, con mới không sợ Hạ Nam Phương."

 

Cha Lý hỏi: "Ba đi rồi con muốn làm gì?"

 

Lý Nhiễm nhón chân, nói vào bên tai ông mấy câu.

 

Cha Lý nghe xong, ông trầm tư một lát, lại quyết định tin tưởng con gái như cũ: "Nhiễm Nhiễm, nếu con làm như vậy, tương đương với việc tát một cái lên thể diện của toàn bộ người của Hạ gia trước mặt mọi người."

 

Ông sờ sờ đầu của con gái: "Ở Hạ gia đã chịu nhiều ủy khuất rồi."

 

Có thể ép Lý Nhiễm nóng nảy, nhất định đã chịu rất nhiều ấm ức.

 

Ánh mắt Lý Nhiễm buông xuống, giọng nói nhẹ nhàng quâng quơ "dạ" một tiếng nhưng móng tay gắt gao mà đ.â.m vào lòng bàn tay. Sự ủy khuất và đau lòng cho dù chỉ có một chữ này thôi thì cha Lý cũng cảm nhận được áp lực trong đó.

 

Như nhìn thấy được áp lực trong nội tâm Lý Nhiễm, ông giơ tay lau đi hàng nước mắt rơi xuống trên má cô: "Có ba ở đây."

 

Ông biết tính cách của con gái mình, tuy bề ngoài thoạt nhìn dịu dàng, nhưng nội tâm lại quật cường chịu đựng nhẫn nhịn. Ở bên ngoài nhiều năm như vậy, cô chưa từng nói một câu không tốt.

 

Cha Lý mà thở dài một tiếng, mày nhăn thật sâu, không thấy được một tia giãn ra.

 

"Nhưng trước khi đi, còn có một việc phải làm."

Loading...