Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:25:26
Lượt xem: 321
Vu Hiểu Hiểu đặc biệt nghiêm túc: "Tớ không có quậy, cậu có thể suy xét anh tớ một chút được không?"
Lý Nhiễm thấy vẻ mặt Vu Hiểu Hiểu nghiêm túc, vì thế mở trang web trên máy tính ra.
"Cậu xem cái này đi."
Vu Hiểu Hiểu thò đầu qua: "Đây là cái gì?"
"Đại học nghệ thuật."
Vu Hiểu Hiểu kinh ngạc ngẩng đầu: "Cậu muốn... ra nước ngoài?"
Lý Nhiễm gật đầu: "Lần trước cùng cậu ra sân bay tớ định đi một chuyến đến trường học nhìn xem, nhưng mà hộ chiếu bị quá hạn nên không thể đi được."
Vu Hiểu Hiểu còn chưa hồi thần: "Cho nên cậu muốn đi du học?"
"Ừ."
Vu Hiểu Hiểu vui vẻ: "Đây là chuyện tốt nha, như vậy cậu có thể thoát khỏi Hạ Nam Phương, một lần nữa mở ra con đường cuộc đời mới của cậu."
Vu Hiểu Hiểu nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính, mặc dù chữ tiếng Pháp trên đó cô không hiểu, nhưng cô biết huy hiệu của trường Đại học nghệ thuật này.
Tuy không phải trong top đứng đầu thế giới, nhưng cũng là top trong nước Pháp.
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì sau khi tiễn ba tớ về quê, tớ sẽ đi. Cho nên tớ và anh cậu là không thể."
____
Vừa qua khỏi buổi chiều một chút, Vu Hồng Tiêu gọi điện thoại đến: "Đã tìm được định vị rồi."
Vu Hồng Tiêu mặc quần áo bình thường đến công ty Lý Nhiễm. Anh tra được định vị của cha Lý, chuyện này tương đối đặc thù, không thể tính là mất tích.
Vừa thấy mặt, Vu Hồng Tiêu nói rõ ràng địa chỉ: "Chú Lý hiện tại đang ở khu du lịch Nhạc Hoan. Anh đã liên hệ với nhân viên công tác của khách sạn nơi đó rồi, xác định vào giữa trưa đã từng nghỉ ngơi ở đấy."
Hạ Nam Phương tự nhiên đưa cha Lý đi khu du lịch, Lý Nhiễm im lặng một lát. Cô phát giác Hạ Nam Phương là một kẻ điên làm người ta không hiểu được.
Sau khi Vu Hồng Tiêu nói xong, liền không nói thêm lời nào mà lái xe đưa bọn họ đến đó, dư quang liếc đến Vu Hiểu Hiểu đang ngồi trên ghế phụ.
Thấy cô nàng đang dùng ánh mắt đáng khinh nhìn chằm chằm mình.
Vu Hồng Tiêu giơ tay lên chụp đầu Vu Hiểu Hiểu: "Loại ánh mắt này, em lại làm chuyện xấu gì?"
Vu Hiểu Hiểu "chậc chậc" hai tiếng: "Rốt cuộc thì ai mới là người làm chuyện xấu, hả?"
Lý Nhiễm ngồi ở phía sau "khụ" một tiếng: "Em đã nói toàn bộ nội dung cuộc điện thoại cho Hiểu Hiểu biết."
Vu Hiểu Hiểu ra vẻ "Anh không thể lừa được em".
Vu Hồng Tiêu rất bình tĩnh mà "ừ" một tiếng: "Nếu em đã biết, vừa đúng lúc nói với ba mẹ một tiếng luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-72.html.]
Vu Hiểu Hiểu hừ một tiếng: "Được rồi."
Lý Nhiễm thật sự xấu hổ đến cả da đầu đều tê dại, dời đề tài: "Hạ Nam Phương cũng ở đó sao anh?"
Vu Hồng Tiêu lắc đầu: "Không xác định." Nói xong lại nói thêm một câu: "Định vị của cậu ta anh không tra được."
Resort Nhạc Hoan là một trong những sản nghiệp dưới trướng tập đoàn Hạ thị, được xây dựng gần núi gần biển, với ưu thế là môi trường tự nhiên đã được đánh giá là một trong những khu du lịch nghỉ dưỡng cấp 5A trong nước sau khi hoàn thành.
Sáng sớm cha Lý đã bị Hạ Nam Phương đưa đến, tâm trạng rất không tồi... bởi vì sáng nay Hạ Nam Phương nói, muốn đưa ông đến nơi anh cầu hôn Lý Nhiễm.
Cha Lý cảm thấy rất bất ngờ, vô cùng vui vẻ.
Mà chuyện tự mình đi cầu hôn, tự tay chuẩn bị lễ đường, chỉ sợ đây là lần lãng mạn duy nhất mà Hạ Nam Phương làm khi sống suốt 28 năm nay.
Ban đầy nhóm trợ lý và quân sư cho rằng ông chủ đi thị sát công việc ở Resort Nhạc Loan, kết quả đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nghe được hai chữ "cầu hôn", thái độ nghiêm túc làm việc thiếu chút nữa đóng băng rồi, nghẹn trong lòng không thể hiểu được chấn động.
Thật sự chỉ cần sống được lâu, thì chuyện gì cũng có thể chứng kiến.
Giám đốc của khách sạn rẻot Nhạc Loan đã đứng ở cửa, thấy đoàn xe cuồn cuộn tiến vào, từ xa đến gần mà đến.
Ông ta lặng lẽ lau mồ hôi trên trán, đi thị sát thôi mà bày một trận thế lớn vậy sao?
Hạ Nam Phương và cha Lý cùng ngồi chung một chiếc xe, hai người đều không có tính cách bắt chuyện, đặc biệt là Hạ Nam Phương, nhắm mắt dưỡng thần im lặng ngồi trong xe.
Đột nhiên mở miệng: "Chú Lý, đừng nói chuyện này cho Lý Nhiễm biết, chờ sau khi hôm nay chuẩn bị xong rồi hẳn gọi cô ấy đến."
Cha Lý ở trên xe híp mắt ngủ gật, nghe thấy giọng nói của anh liền mở mắt ra, m.ô.n.g lung trong chốc lát mới hiểu được thì ra Hạ Nam Phương nói đến chuyện cầu hôn.
"Con muốn cho cô ấy một sự bất ngờ."
Đoàn xe rất nhanh đã tiến vào khách sạn Nhạc Loan, chiếc Maybach đi đầu dừng ở phía trước.
Sau khi Hạ Nam Phương xuống xe, giám đốc khách sạn thấy anh lập tức chạy chậm lên dẫn đường cho anh: "Hạ tiên sinh, bên trong đều đã chuẩn bị xong."
Ánh mắt Hạ Nam Phương quét qua, nghiêng nghiêng người, dừng lại, nói với người phía sau: "Chú Lý."
Bây giờ giám đốc mới thấy người đàn ông trung niên đi theo phía sau, khoác áo vest, quần màu xanh nước biển, còn có giày da có chút cũ kĩ.
Cha Lý nghe thấy tiếng anh, thấy Hạ Nam Phương dừng lại ông liền tiến lên cùng anh đi song song, giám đốc sửng sốt một giây mới đuổi theo.
Chỉ nghe thấy hai người đi phía trước nói: "Chú Lý, chú cảm thấy nên bố trí thế nào?"
Giám đốc khách sạn bây giờ mới phản ứng lại được, đại Boss đến xem tình trạng chuẩn bị chuyện cầu hôn, chẳng lẽ là?
Ngọn đèn bằng thủy tinh trong suốt trên đỉnh đầu chói lọi ánh sáng vàng như rượu champage, tỏa sáng trong đại sảnh sạch sẽ bóng loáng, làm khách sạn trở nên cực kỳ mộng ảo.
"Bố trí khá tốt." Cha Lý dạo một vòng xung quanh, quay lại liền khen không dứt miệng.
"Cha Lý, Lý Nhiễm có thích hay không?"