Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 309: Ngoại truyện 14

Cập nhật lúc: 2024-09-28 11:59:01
Lượt xem: 99

"Có thể điều trị được không?"

 

Khổng Phàn Đông lắc đầu, anh ta là người hiểu chuyện, nhìn nhận mọi chuyện rất rõ ràng.

 

"Nếu như phẫu thuật, xác suất thành công không quá ba mươi phần trăm."

 

Tim Lý Nhiễm xiết chặt lại, không ngờ bệnh tình của Hạ phu nhân lại nghiêm trọng đến mức độ đó rồi: "Vậy nếu không làm phẫu thuật thì sao?"

 

"Cứ để vậy tình hình sẽ chuyển biến xấu đi, hậu quả khó mà lường được... có lẽ không vượt qua được nửa năm."

 

Lý Nhiễm nghĩ nghĩ, cuối cùng thắt chặt tim khẩn trương hỏi: "Vậy anh Nam Phương chọn... làm phẫu thuật sao?"

 

Khổng Phàn Đông nói: "Vâng, lão đại muốn phu nhân được sống."

 

Mãi cho đến chạng vạng tối, Hạ Nam Phương mới trở về. Viên đá bất ổn trong lòng Lý Nhiễm cuối cùng cũng rơi xuống.

 

Khi xe vào bên trong sân, Lý Nhiễm ra ngoài đón anh, vẻ lo lắng trên mặt Hạ Nam Phương khi nhìn thấy cô lập tức biến mất vô tung vô ảnh.

 

"Thời tiết lạnh thế này em còn ra đây làm gì."

 

Lý Nhiễm nhớ tới lời Khổng Phàn Đông vừa nói, Hạ Nam Phương muốn Hạ phu nhân sống.

 

Thế là cô nở nụ cười nhạt, thẳng thắn hỏi: "Bà ấy có sao không?"

 

Hạ Nam Phương dường như không nghĩ tới Lý Nhiễm sẽ chủ động nhắc tới Hạ phu nhân, đồng tử màu hổ phách trong đôi mắt anh hơi co lại, nắm chặt eo cô đưa cô vào nhà.

 

"Bên ngoài lạnh lắm, vào trong rồi nói."

 

Có lúc Lý Nhiễm suy nghĩ tại sao Hạ Nam Phương lại không nói chuyện Hạ phu nhân cho cô nghe, trước đó cô không biết rõ nhưng buổi sáng Khổng Phàn Đông đã nói cho cô biết đáp án.

 

"Bởi vì lão đại không muốn cô chịu bất cứ áp lực gì."

 

Thực tế cô biết "áp lực" đó là chỉ điều gì, từ đầu đến cuối Hạ Nam Phương chưa từng thăm dò cô một câu một chữ nào cả.

 

Lý Nhiễn không hề quan tâm những điều kia, cô không tha thứ Hạ phu nhân là một chuyện, nhưng ân oán ở trước mặt sinh tử lại là một chuyện khác.

 

Đối mặt với sinh tử không phải là trút hết ân oán ra mà ân oán trước mặt sinh tử thật sự là một chuyện không đáng nhắc đến.

 

Lý Nhiễm hiểu rõ đạo lý đó, nhưng hiển nhiên Hạ Nam Phương còn chưa hiểu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-309-ngoai-truyen-14.html.]

Ban đêm, Lưu Lật đã chuẩn bị bữa tối xong rồi, Hạ Nam Phương vẫn còn trong thư phòng gọi mấy cuộc điện thoại, trong lúc đó còn nổi giận lôi đình một trận.

 

Lý Nhiễm loáng thoáng nghe được một câu.

 

"Đừng có dùng cái c.h.ế.t đến uy h.i.ế.p tôi."

 

Lý Nhiễm vừa nghe thấy thế, trong lòng có suy đoán, gọi điện cho người ban ngày đi theo Hạ Nam Phương đến bệnh viện để hỏi thăm tình huống.

 

Mới biết buổi sáng cũng không có làm phẫu thuật, trước khi tiến vào phòng phẫu thuật thì Hạ phu nhân đột nhiên đổi ý không muốn làm phẫu thuật nữa.

 

Lý Nhiễm nghe thấy thế trong lòng cũng rối rắm theo, xác suất thành công không đến ba mươi phần trăm, một khi thất bại ngay trên bàn mổ sẽ trực tiếp rút ngắn thời gian sống còn lại của Hạ phu nhân.

 

Khi Hạ Nam Phương ra khỏi thư phòng, Lý Nhiễm cười gọi anh: "Ăn cơm thôi anh."

 

Anh thu hồi lệ khí toàn thân lại, nhưng lông mày vẫn nhíu chặt như cũ, giữa hai đầu lông mày như chứa rất nhiều phiền muộn không thể tan đi.

 

Hạ phu nhân phải hiểu, dùng cái c.h.ế.t uy h.i.ế.p Hạ Nam Phương là vô dụng.

 

Nhưng người cũng đã sắp c.h.ế.t rồi, bây giờ ngoại từ sinh mệnh ra thì bà ta dường như không còn bất cứ điều gì có giá trị gì để cho Hạ Nam Phương đến liếc nhìn mình một cái nữa.

 

Điểm này, Lý Nhiễm biết rõ hơn Hạ Nam Phương.

 

Anh muốn Hạ phu nhân được sống, nhưng lại chán ghét bà ta dùng tính mạng uy h.i.ế.p anh.

 

Ăn tối xong Lý Nhiễm nhìn Hạ Nam Phương: "Chúng ta nói chuyện một chút đi anh."

 

Người trong nhà biết ý đều tránh mặt đi hết, trong phòng khách lớn như thế rất nhanh chỉ còn hai người bọn họ.

 

"Bà ấy lấy gì ra uy h.i.ế.p anh rồi?" Lý Nhiễm xoa xoa hàng lông mày đang nhíu chặt lại của anh. Giọng của cô trầm thấp, không tự chủ được mang theo tia trấn an.

 

Trước đây cô thường xuyên an ủi trấn an anh như thế, chỉ là từ sau khi hai người về bên nhau, tính tình của Hạ Nam Phương tốt lên rất nhiều, hoặc có thể là do năng lực khống khế tính khí của anh đã khá hơn rất nhiều.

 

Cô nhẹ giọng, giọng vừa chậm rãi vừa từ tốn khuyên bảo: "Nói cho em biết đi."

 

Hạ Nam Phương tức giận hít thở sâu hai lần, sau đó nắm c.h.ặ.t t.a.y Lý Nhiễm, hôn hôn lên mu bàn tay cô: "Không sao đâu, em không cần lo lắng."

 

Lý Nhiễm lắc đầu: "Anh như thế này em càng lo lắng hơn."

 

Hạ Nam Phương từ chối cho ý kiến nhìn cô: "Những điều đó em đừng bận tâm làm gì, anh tự xử lý được."

 

Lý Nhiễm nhẹ giọng hỏi: "Nhưng anh xử lý không được tốt lắm, không phải sao? Cả người anh đều rất tức giận nhưng không có chỗ phát tiết, lúc nào cũng có thể đưa ra quyết định bốc đồng đó."

Loading...