Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 289

Cập nhật lúc: 2024-09-23 12:44:50
Lượt xem: 126

Lý Nhiễm không có cảm giác thèm ăn: "Không đói bụng, lát nữa nói sau đi."

 

Tâm trạng của cô không tốt, không muốn ăn bất cứ thứ gì cả.

 

Vu Hiểu Hiểu không có cách nào khác, chỉ có thể kêu người đổi thực đơn liên tục nhưng Lý Nhiễm vẫn không ăn vào.

 

Mãi đến ngày thứ ba sau lần phẫu thuật đầu tiên mới dần dần khôi phục lại, nhưng lần trị liệu tiếp theo lại bắt đầu vào hai ngày sau.

 

So với lần trị liệu đầu tiên thì phản ứng lần thứ hai của cô càng lớn hơn trước.

 

Thiết bị trong cơ thể cô khiến cô sốt cao, đây là lần đầu tiên bác sĩ gặp phải tình huống này, sau ba ngày liên tục sốt cao, bác sĩ phải thông báo chấm dứt trị liệu.

 

Mắt thấy chỉ còn một ngày nữa là đến lần trị liệu thứ ba, cô năn nỉ bác sĩ: "Quan sát thêm một ngày nữa đi ạ rồi ngày mai rút ra."

 

Bây giờ mà rút ra thì hai lần trị liệu trước đều xem như công cốc. Bác sĩ căn nhắc xem xét tình huống của cô rồi đồng ý, hơn nữa còn kiểm tra quan sát tình hình cơ thể cô suốt cả ngày.

 

Đến cuối ngày hôm sau, tình hình của cô rất không ổn, sốt cao đã ảnh hưởng đến thị lực của cô.

 

Bắt đầu xuất hiện song thị*.

 

(Song thị (Diplopia) là một trong những triệu chứng khó chịu và nguy hiểm của mắt, nhìn một vật thành hai, có thể xảy ra khi nhìn bằng một mắt hoặc nhìn bằng cả 2 mắt.)

 

Bác sĩ nghe cô miêu tả xong, cho rằng cho dù chỉ còn lại có nửa ngày, cũng cần phải rút thiết bị ra ngừng trị liệu ngay lập tức.

 

Lý Nhiễm nghĩ chỉ còn có nửa ngày nữa mà thôi, có lẽ qua nửa ngày là cô sẽ hết sốt, lần điều trị tiếp theo sẽ thành công.

 

Mấy ngày trước cô còn gọi điện thường xuyên cho Hạ Nam Phương, nhưng ba bốn ngày nay thể lực cô thật sự không ổn, không dám gọi điện cho anh, sợ anh nghe thấy điều bất thường nên nối dối là ra ngoài du lịch với Vu Hiểu Hiểu.

 

Nhưng Hạ Nam Phương vẫn nổi lên lòng nghi ngờ, trong lòng ẩn ẩn nỗi lên bất an, anh xử lý chuyện quan trọng nhất trước rồi lên đường về nước ngay trong đêm.

 

Sau khi về nước, điện thoại cho cô vẫn không ai bắt máy, anh lập tức gọi cho Vu Hiểu Hiểu.

 

Vu Hiểu Hiểu dưới sức ép gặng hỏi của Hạ Nam Phương, cuối cùng không chống đỡ được, hơn nữa Lý Nhiễm đã sốt cao liên tục ba bốn ngày rồi: "Nhiễm Nhiễm... ở bệnh viện."

 

Tay đang cầm điện thoại của Hạ Nam Phương run lên: "Đang ở bệnh viện nào?"

 

Bệnh viện, Lý Nhiễm cảm thấy cô sốt cao dẫn đến xuất hiện ảo giác rồi, bằng không vì sao lại nhìn thấy Hạ Nam Phương thế này.

 

Trước khi Hạ Nam Phương đến, lần trị liệu thứ ba đã bị bác sĩ mạnh mẽ ngừng hẳn.

 

Sau khi uống thuốc hạ sốt, Lý Nhiễm mơ màng nhìn Hạ Nam Phương một cái rồi nặng nề chìm vào giấc ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-289.html.]

 

"Cậu là người nhà bệnh nhân à?"

 

"Đúng vậy."

 

Bác sĩ chủ trị đánh giá anh từ trên xuống dưới: "Chồng sao?"

 

"Ừm."

 

Bác sĩ cầm hồ sơ rồi đi trước dẫn đường: "Cậu đi với tôi."

 

Trong văn phòng bác sĩ, khuôn mặt Hạ Nam Phương lạnh lùng ngồi đó, anh cúi đầu lật xem hồ sơ nhập viện của cô, cũng thấy được chi tiết quá trình trị liệu, bao gồm quá trình phẫu thuật, còn có thiết bị đặt trong cơ thể cô khiến cô sốt cao kia.

 

Bác sĩ để anh xem xong, nhịn không được nói: "Người nhà bệnh nhân này, xác suất mang thai thấp không có nghĩa không có khả năng, hy vọng các người đừng gây áp lực quá lớn cho bệnh nhân. Loại chuyện này thuận theo tự nhiên là tốt nhất, đừng cưỡng cầu làm gì."

 

Bàn tay cầm hồ sơ của Hạ Nam Phương chặt đến độ nổi gân xanh: "Cô ấy bị áp lực tâm lý sao?"

 

Bác sĩ: "Đương nhiên. Thể chất bệnh nhân có phần đặc biệt, cơ thể bài xích thiết bị trị liệu nên mới bị sốt cao. Độ nguy hiểm xác thật trong trị liệu không thường thấy, chúng tôi đã hơn một lần kiến nghị ngừng trị liệu rồi nhưng bệnh nhân luôn kiên trì nói mình có thể."

 

"Cho đến ngày hôm nay bởi vì sốt cao mà dẫn đến mắt mờ, chúng tôi không thể không mạnh mẽ ép buộc bệnh nhân ngưng hẳn trị liệu, nếu làm theo yêu cầu buổi chiều của bệnh nhân lại trị liệu tiếp thì chỉ sợ sẽ phát sinh ra hậu quả không thể lường trước được."

 

Hạ Nam Phương không ngờ rằng mình chỉ mới vừa đi công tác gần một tuần hơn thôi mà Lý Nhiễm lại dạo một vòng quỷ môn quan như thế.

 

Nỗi sợ hãi như cơn thủy triều tràn ra bao phủ toàn bộ cơ thể anh, đặc biệt là sau khi nghe bác sĩ nói xong, trái tim anh đau như bị đao cắt.

 

Anh hối hận ngày đó đã nói với cô nên chờ mong sinh mệnh mới, cô đã hiểu lầm ý của anh rồi.

 

"Ý chí của bệnh nhân rất mạnh, cũng có thể chịu đau, nhưng bệnh nhân không nên vì mình có thể kiên trì mà bỏ qua tâm trạng của bản thân được."

 

Rời khỏi văn phòng bác sĩ, Hạ Nam Phương trở lại phòng bệnh.

 

Vu Hiểu Hiểu đứng bên cạnh giường Lý Nhiễm nói vấn đề từ đầu đến cuối cho anh nghe: "Tôi thấy Nhiễm Nhiễm thật sự rất muốn có một đứa con, tâm nguyện của cậu ấy đã thay đổi sau khi quay về bên anh."

 

Hạ Nam Phương lẳng lặng mà nghe, trầm mặc yên tĩnh, giống như một bức tượng đá.

 

Ánh mắt anh vừa đau lòng vừa yêu thương nhìn Lý Nhiễm, cảm giác đau xé lòng này mãi không thôi.

 

Lý Nhiễm nằm ở đây, có lẽ có một nửa nguyên nhân là bởi vì anh.

 

"Trước kia khi Nhiễm Nhiễm còn độc thân, cậu ấy chưa bao giờ suy nghĩ về vấn đề đó, có lẽ anh không có cảm nhận được... Hạ Nam Phương, Nhiễm Nhiễm lựa chọn ở bên anh, cậu ấy đã rất cố gắng làm rất nhiều chuyện."

 

Hạ Nam Phương vẫn không không nhúc nhích như cũ, cứ như vậy nhìn Lý Nhiễm chăm chú như muốn nhìn cho đến thiên hoang địa lão*.

Loading...