Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 275

Cập nhật lúc: 2024-09-20 20:55:56
Lượt xem: 129

Cô đã quen Hạ Nam Phương luôn đối xử với cô rất tốt, chưa bao giờ suy nghĩ sâu xa lại xem đoạn tình cảm này cô đã phải trả giá những gì.

 

Cho đến buổi tối ngày hôm nay Hạ Nam Phương nói chuyện với cô, mới bất giác làm tâm hồn cô trở nên rõ ràng hơn.

 

Cho dù lấy cớ gì đi chăng nữa, sợ hãi hay tổn thương cũng thế, đã từng trả giá quá nhiều cũng được. Tóm lại bây giờ, cô xác thật không có đặt nặng Hạ Nam Phương trong lòng nhiều như trước nữa, nếu không ngay cả khi anh bị thương như thế, cô cũng không hỏi đến một câu.

 

Có lẽ bởi vì đó chỉ là một vết trầy xước nho nhỏ, cô cảm thấy không nghiêm trọng lắm, cho nên không hỏi đến.

 

Nhưng trong mắt Hạ Nam Phương lại là một cách hiểu khác, có lẽ trong lòng anh rất mất mát.

 

Lý Nhiễm nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên trán Hạ Nam Phương, trong lòng phức tạp không thôi.

 

Đúng bởi vì cô đã từng bị người ta xem nhẹ, bị đối xử tệ bạc cho nên cô mới thấu hiểu được cảm giác đêm nay của anh là như thế nào.

 

_______

 

Sáng sớm hôm sau, người đầu tiên dậy sớm lại là cha Lý.

 

Khi Lý Nhiễm thức dậy, cha Lý đã làm xong bữa sáng, đang ngồi trong phòng khách xem thời sự buổi sáng.

 

Khi cô đến phòng khách, cha Lý liếc mắt nhìn vào trong một cái: "Hạ Nam Phương ở bên trong."

 

Lý Nhiễm: "Dạ?"

 

Cha Lý hừ một tiếng, tỏ vẻ ba rất bực bội.

 

Lý Nhiễm buồn cười: "Ba, tối hôm qua ba chuốc say người ta, bây giờ còn không biết xấu hổ mà tỏ vẻ không vui nữa. Hôm qua anh ấy còn bị ngã nữa kìa, thiếu chút nữa vết thương cũ tái phát rồi."

 

Cha Lý bắt được câu mấu chốt: "Vết thương cũ gì?"

 

Chuyện cô và Hạ Nam Phương gặp nạn trên núi kia, đến bây giờ cô cũng chưa nói cho cha Lý biết, một là chuyện này cô không hề bị thương, hai nữa là cô không muốn cha Lý nghĩ rằng Hạ Nam Phương dùng chuyện này để áp chế, bức bách hai người bọn họ ở bên nhau.

 

Cha Lý hỏi không tha: "Xảy ra chuyện gì mà ba không biết?"

 

Lý Nhiễm kể lại đầu đuôi câu chuyện hoàn chỉnh không bỏ xót thứ gì cho ông nghe, nghe thấy cô không bị thương, hàng lông mày vẫn đang nhíu chặt của ông mới hơi giãn ra được một ít.

 

Nhưng mà, vẫn nhăn như cũ: "Con nói, trong nháy mắt con bị cô gái kia đẩy xuống, Hạ Nam Phương không chút do dự bảo vệ con cùng lăn xuống cầu thang sao?"

 

Lý Nhiễm gật gật đầu: "Não còn bị chấn động, phải ở bệnh viện điều trị theo dõi nửa tháng."

 

Cha Lý im lặng không lên tiếng, ông nhìn Lý Nhiễm, ngữ khí nghiêm túc hỏi: "Chuyện lớn như vậy, vì sao con không nói cho ba biết? Nó tốt xấu gì cũng là ân nhân cứu mạng của con, mà con đối xử với ân nhân cứu mạng của mình như vậy sao?"

 

Lý Nhiễm: "Dạ???"

 

"Nhưng ngày hôm qua người chuốc say anh ấy rõ ràng là ba nha."

 

Cha Lý răn dạy Lý Nhiễm một câu: "Nếu mà ba biết nó là ân nhân cứu mạng của con, thì ba có chuốc say nó không?"

 

Lý Nhiễm: "..."

 

_____

 

Sáng nay có cuộc họp hội nghị nên mới sáng sớm Khổng Phàn Đông đã đưa tây trang đến nhà Lý Nhiễm.

 

Hạ Nam Phương vừa mới thức dậy liền cảm thấy ánh mắt cha Lý nhìn mình có gì đó sai sai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-275.html.]

Trong nghiêm trang lộ ra tia từ ái.

 

Sau khi rửa mặt, Lý Nhiễm đưa anh ra ăn sáng.

 

Cha Lý còn đặc biệt lột cho anh một quả trứng gà, tuy rằng Lý Nhiễm cũng có một quả.

 

Hạ Nam Phương ra vẻ trấn định trước sau như một nhận lấy, rồi đưa ánh mắt dò hỏi nhìn Lý Nhiễm.

 

Lý Nhiễm cho anh một ánh mắt, Hạ Nam Phương cũng không biết ánh mắt đó có nghĩa là gì, tưởng độ bất mãn của cha vợ cũ đối với mình lại tăng lên một tầm cao mới.

 

"Bác trai, thật sự không phải phép, đáng lẽ tối hôm qua con không nên uống với bác nhiều như vậy, sức khỏe của bác như thế nào rồi?"

 

"Là tôi không đúng, không nên uống rượu với cậu."

 

Hạ Nam Phương che giấu cảm xúc trong mắt, đối với cha vợ cũ bất thình lình xin lỗi mình như thế, tự nhiên cảm thấy thụ sủng nhược kinh*.

 

(*Thụ sủng nhược kinh: Thụ sủng nhược kinh là câu hán việt được dịch từ tiếng Trung 受宠若惊 có nghĩa là được sủng ái mà lo sợ, được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.)

 

Cha Lý nói tiếp: "Chuyện lần trước cậu cứu Nhiễm Nhiễm trên núi tôi biết rồi, làm ba của con bé, tôi chính thức nói lời cảm ơn cậu."

 

Thì ra là chuyện đó, Hạ Nam Phương đau đầu không thôi.

 

Anh xoa xoa huyệt thái dương đau nhức sau khi say rượu... trong lòng nghĩ: sớm biết chuyện đó có thể giải quyết được thì tối hôm qua còn uống rượu làm gì không biết?

 

Ăn xong bữa sáng, Hạ Nam Phương tắm rửa thay quần áo sạch sẽ ra ngoài.

 

Buổi sáng Lý Nhiễm không bận chuyện gì, chuẩn bị lấy đồ của anh đã thay ra tiệm giặt là.

 

Hạ Nam Phương đi trước một bước, hai người đứng ở cửa chim chuột với nhau.

 

Hạ Nam Phương thừa dịp cha vợ cũ không chú ý, hôn lên trán Lý Nhiễm một cái.

 

Lý Nhiễm định hôn trả lại thì bị cha Lý bắt gặp ngay tại trận.

 

Lý Nhiễm sờ sờ cái mũi: "Ba, con đi tiệm giặt là đây."

 

Cha Lý gọi cô lại: "Đứng lại."

 

Hạ Nam Phương đang muốn nói chuyện thì bị Lý Nhiễm kéo ống tay áo.

 

Hai người bảo trì khoảng cách, đứng ngay tại cửa nghe ông dạy bảo.

 

Cha Lý nhìn chằm chằm cô một hồi, Lý Nhiễm chột dạ hỏi: "Ba, ba nhìn con làm gì?"

 

Cha Lý ẩn ý hỏi: "Hai đứa ngày thường đều là con chủ động sao?"

 

Lý Nhiễm xấu hổ không thôi, bởi vì cái hôn kia cô căn bản chưa kịp hoàn thành, cha Lý hiểu lầm rồi.

 

"Cũng không phải, là con thường xuyên chủ động." Hạ Nam Phương lập tức mở miệng.

 

Cha Lý gật gật đầu: "Yên tâm, thật ra ba rất cởi mở, nhưng con gái ở những lúc rụt rè thì nên rụt rè một chút. Cho dù có là ân nhân cứu mạng cũng không được."

 

Lý Nhiễm: "..."

 

Hạ Nam Phương nghĩ thầm, đây là lần chủ động mấy năm mới có một lần của cô.

 

Ba vợ cũ vừa nói như vậy thì... phải nhanh chóng đến ngày giải phóng thôi.

Loading...