Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 266

Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:39:11
Lượt xem: 90

Lái thêm một đoạn lên phía trước để tìm chỗ quay đầu xe lại, Lý Nhiễm nhanh chóng lái lên đường cao tốc chạy về hướng sân bay. Lý Nhiễm bảo cha Lý tìm quán cafe trong sân bay ngồi chờ mình trước rồi cô sẽ lập tức đến đón ông.

 

Cha Lý đến ngay lúc này Lý Nhiễm cùng Hạ Nam Phương đều có loại cảm giác trở tay không kịp.

 

Hai người như hai đứa nhóc học sinh cấp 3 giấu người lớn trong nhà lén lút yêu sớm, cảm giác kích thích bí ẩn.

 

Nhưng mà việc vượt cấp gặp mặt phụ huynh luôn là điều cần thiết, thà ra mắt sớm còn hơn muộn.

 

Lý Nhiễm về nước hơn nửa năm, cha Lý vốn dĩ đã muốn lên thăm cô lâu rồi nhưng ở nhà đang làm dự án "vạn mẫu đồng ruộng", bản thân ông lại là Chủ tịch Hiệp hội tiếp thị nông nghiệp nên vẫn luôn bận rộn đến tận giờ.

 

Sau một giờ lái xe đến sân bay, Lý Nhiễm thuận lợi đón được người về nhà.

 

Cha Lý đang có tâm trạng rất tốt, trên người mặc áo do con gái bảo bối gửi về, dạo gần đây ông hay nói đau đầu nên cô mua cho ông một chiếc mũ, nhìn vô cùng ấm áp.

 

Tại sân bay, hai cha con ôm nhau cười rất tươi.

 

Không thể không nói, chỉ có ở trước mặt cha Lý, Lý Nhiễm mới có thể lộ ra bản tính trẻ con tươi cười như thế.

 

Cha Lý đánh giá cô con gái đã lâu không gặp của mình từ trên xuống dưới một phen, khí sắc tốt hơn trong video nhiều, gương mặt hồng nhuận, làn da trắng nõn, mái tóc đen nhánh xõa sau lưng, thần sắc trong ánh mắt không lừa được người, chứng minh gần đây cô sống không tồi.

 

Trong lòng cha Lý thoáng yên tâm một ít.

 

Đặt đồ lên xe, Lý Nhiễm chở cha Lý đến thẳng chung cư của mình.

 

Toàn bộ hành trình cha Lý không hề hoài nghi, hứng thú bừng bừng cùng Lý Nhiễm tám chuyện suốt chặng đường về.

 

Đến chung cư cũng đã chạng vạng tối, Lý Nhiễm vừa mở cửa nhà ra thì bụi bay đầy mặt như đang nói ở đây lâu rồi không có ai ở.

 

Cha Lý có kinh nghiệm sống phong phú, ánh mắt ông hoài nghi nhìn Lý Nhiễm: "Đã bao lâu con không về nhà rồi?"

 

Lý Nhiễm không dám nói với ông gần đây vẫn luôn ở nhà của Hạ Nam Phương, ông không biết mình quay lại với Hạ Nam Phương, nếu bây giờ mà nói ra cô sợ ông sẽ đánh gãy chân Hạ Nam Phương mất.

 

Cô hàm hồ qua loa lấy lệ nói: "Tại con đi công tác một thời gian, thông gió một chút là được rồi."

 

Nói xong vội vàng mở tất cả cửa sổ trong nhà ra, khí lạnh mùa đông lập tức tràn vào nhà, cô có chút chột dạ nhìn lén cha Lý.

 

Cũng may cha Lý đang chắp tay sau lưng tuần tra một vòng trong phòng, có lẽ không phát hiện dấu vết khả nghi gì nên mới bỏ qua chuyện đó.

 

Thấy ông không hỏi thêm câu nào, Lý Nhiễm nhẹ nhàng thở ra.

 

Bữa cơm chiều cha Lý làm đầu bếp, Lý Nhiễm ở bên cạnh giúp đỡ.

 

Bông tuyết bay lả tả bên ngoài cửa sổ, ánh đèn lung linh chiếu sáng bên trong phòng, khung cảnh vô cùng ấm áp.

 

Di động trong phòng khách run lên liên tục nhưng Lý Nhiễm không nghe thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-266.html.]

 

Đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên, Lý Nhiễm xoa xoa tay: "Cá con đặt đến rồi, con đi mở cửa."

 

Đôi dép lê cô mang phát ra âm thanh xào xạt nện bước nhẹ nhàng một đường đi từ nhà bếp đến phòng khách, như đang hoà tấu một khúc nhạc dương cầm.

 

Vừa mở cửa ra, nhìn thấy Hạ Nam Phương bên ngoài cửa, biểu cảm trên mặt cô lập tức cứng đờ.

 

Nói khó nghe một chút thì cô không ngờ Hạ Nam Phương sẽ đến vào lúc này.

 

Trước khi đón cha Lý, cô đã nói với anh, cô sẽ tìm cơ hội nói với cha Lý chuyện của hai người rồi... trong điện thoại đã nói rõ ràng, chuyện đó không cần Hạ Nam Phương nhúng tay vào.

 

Lý Nhiễm treo nụ cười có chút xấu hổ trên mặt: "Sao anh lại đến đây?"

 

Ngoài cửa, Hạ Nam Phương mặc một cây màu đen, lạnh lùng đứng đó.

 

Trong tay anh xách không ít thứ, rượu vang đỏ, trà Phổ Nhị, còn có mấy cái hộp quà.

 

Đầu óc Lý Nhiễm nhanh chóng quay cuồng.

 

Người cũng đã đến trước cửa rồi, cô cũng không thể đuổi người về được.

 

Nhưng Hạ Nam Phương cũng không thèm báo trước một tiếng đã trực tiếp xông đến rồi, cha Lý không hề chuẩn bị một chút nào, Lý Nhiễm không xác định hai người sẽ xảy ra cuộc chiến như thế nào nữa.

 

"Nhiễm Nhiễm, lấy đồ ăn xong chưa?" Cha Lý thấy Lý Nhiễm thật lâu không động tĩnh gì, vì thế từ phòng bếp ra tới.

 

Vừa đến phòng khách đã nhìn thấy Hạ Nam Phương đang đứng ở huyền quan ngoài cửa.

 

Lý Nhiễm đang cầm áo khoác móc lên cho anh, còn Hạ Nam Phương đang đổi giày.

 

Hai người hằng ngày ở nhà nên vô cùng ăn ý, điều đó đánh sâu vào trong trí óc cùng tròng mắt cha Lý.

 

Ông hỏi câu hỏi y hệt Lý Nhiễm hỏi Hạ Nam Phương, nhưng khẩu khí không tốt được như cô: "Sao cậu lại đến đây?"

 

Nói xong, tầm mắt ông lại dừng ở trên người Lý Nhiễm, thăm dò từ trên xuống dưới: "Con gọi nó đến sao?"

 

Dưới ánh mắt chất vấn của cha Lý, Lý Nhiễm theo bản năng lắc đầu, lại nghĩ đến bỏ lại Hạ Nam Phương một mình đối mặt với ông có chút quá tàn nhẫn, vì thế lại gật gật đầu.

 

Sắc mặt cha Lý trầm xuống, loại thời điểm này mà Lý Nhiễm gọi Hạ Nam Phương đến là có ý gì?

 

Mặt ông càng thêm lạnh lẽo hơn, ông liếc nhìn Lý Nhiễm: "Con vào đây."

 

Dù sao người đến cửa cũng là khách, ông không trực tiếp đuổi Hạ Nam Phương ra ngoài.

 

"Cậu Hạ, mời ngồi, chờ chúng tôi một chút."

 

Câu "cậu Hạ" này gọi vô cùng lạnh nhạt xa cách, không hề mang theo chút cảm tình nào.

Loading...