Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 233
Cập nhật lúc: 2024-09-12 11:40:52
Lượt xem: 164
Trên cửa kính phản chiếu ảnh ngược của hai người.
Như phản chiếu hai cuộc đời khác nhau.
Trước kia Hứa Minh Nguyệt khinh thường Lý Nhiễm, cảm thấy cô ta luôn cao hơn cô một cái đầu, cô ta càng dịu dàng đáng yêu hơn Lý Nhiễm, thân thế cô ta tốt hơn, cô ta được người ta yêu thích hơn.
Cô ta chưa từng để Lý Nhiễm vào mắt.
Hứa Minh Nguyệt âm thầm tranh tám năm với Lý Nhiễm, Lý Nhiễm cũng làm lơ cô ta tám năm.
Tám năm sau, cuộc sống của Hứa Minh Nguyệt như bị vẽ trên một mảnh vải vụn, thủng nhiều lỗ không tìm ra lối thoát.
Mà cuộc sống của Lý Nhiễm, mỗi một nét đều có thể nói là hoàn mỹ nhất, cô sở hữu tình cảm không gì lay chuyển được của người đàn ông đó, sở hữu tài năng thiên phú không ai có thể vượt qua được, cuối cùng còn có sự nghiệp thành công.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến Lý Nhiễm sẽ đi đến vị trí cao như vậy, mà cô ta bị dẫm dưới chân như thế.
Bên ngoài biệt thự, cánh rừng kéo dài đến chỗ tối không điểm dừng, hồ cá được ánh đèn biệt thự chiếu rọi lộng lẫy trên mặt hồ, nhuộm thành một lớp vàng mộng mơ.
"Tôi vẫn luôn ghen ghét cô." Hứa Minh Nguyệt bắt đầu bằng câu nói này.
"Cho dù cô rời khỏi anh ấy rồi đi chăng nữa thì không ai có thể thay thế được vị trí của cô." Bất kể có chuyện gì xảy ra, có rơi vào hoàn cảnh nào đi nữa.
Khi Hứa Minh Nguyệt nói đến người kia, vị trí kia, trong ánh mắt còn phát sáng.
"Tôi nghĩ không ra, vì sao cô phải rời khỏi?" Có lẽ trời hơi lạnh, cũng có thể là tâm trạng tương đối không bình tĩnh, Hứa Minh Nguyệt xoa xoay cánh tay khẽ run lên.
Lý Nhiễm trầm mặc, trên thế giới này luôn có nhiều người như vậy, lấy bụng ta so bụng người, dùng du͙ƈ vọиɠ của bản thân áp đặt lên cuộc sống của người khác.
Thân phận Hạ phu nhân là vị trí Hứa Minh Nguyệt vẫn luôn theo đuổi, khi Lý Nhiễm từ bỏ cái thân phận đó, Hứa Minh Nguyệt cảm thấy Lý Nhiễm không quý trọng.
Tất cả mọi người cho rằng vị trí Hạ phu nhân đó là một ngôi vị chiến thắng.
Giống như đánh quái thăng cấp, chỉ cần có người ngồi lên trên, đời này sẽ không lo ăn mặc, hưởng vinh hoa phú quý, được người người tôn kính.
Một khi du͙ƈ vọиɠ che mất trái tim chân thành của bản thân, thì không biết bọn họ yêu con người của Hạ Nam Phương hay là yêu vị trí Hạ phu nhân kia.
Hứa Minh Nguyệt tiếp tục nói: "Anh Nam Phương bởi vì cô, điều anh tôi đến Châu Phi rồi."
"Anh tôi anh ấy hận, nhưng anh ấy không dám trở về. Anh ấy ở Châu Phi còn có lương, có thể trả nổi tiền thuốc men của mẹ tôi, nếu mà về thì không có nơi nào dám chứa chấp anh ấy nữa."
"Tất cả là do cô, Hứa gia mới biến thành như bây giờ, đều là bởi vì cô!" Nói xong lời cuối cùng giọng nói Hứa Minh Nguyệt dần dần mất khống chế.
Lý Nhiễm quay đầu, lẳng lặng nhìn cô ta: "Bởi vì tôi? Cô thật sự rất ngây thơ."
"Thực tế cô vẫn luôn thích, hoặc là nói cô tham lam chỉ là cái vị trí Hạ phu nhân kia mà thôi."
"Bởi vì cái thân phận này đại diện cho giàu có, quyền lực, vinh quang. Những thứ đó đối với cô, đối với Hứa gia mà nói, càng có lực hấp dẫn hơn con người Hạ Nam Phương."
Lý Nhiễm nhớ lại quá khứ: "Hứa gia đã từng có cơ hội cùng Hạ gia liên minh, không phải sao?"
Nói đến chuyện này, đó gần như là việc mà Hứa gia hối hận nhất cả đời.
Lý Nhiễm cảm thấy bọn người Hứa gia thật sự buồn cười, lúc trước Hạ gia gần như sụp đổ. Ông nội Hạ mất con trai, Hạ Nam Phương mất cha, Hứa gia có cơ hội kéo Hạ gia lên một lần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-233.html.]
Nhưng mà không có, Hứa gia ngược lại cướp đi không ít việc kinh doanh của Hạ gia, mối quan hệ tốt đẹp giữa hai nhà bao năm qua chỉ là vẻ bề ngoài.
Hạ Nam Phương bất mãn Hứa gia đã lâu.
Anh không phải không động vào Hứa gia, mà là chưa đến thời điểm.
Bây giờ anh sớm đã thành Lang Vương không còn là chú chó sói con như trước kia nữa, Hứa gia sao có thể còn an bình như trước.
"Cô nói xem, Hứa gia dẫm lên Hạ gia, gặp báo ứng như hôm nay có phải là gieo gió gặt bão không?"
Hứa Minh Nguyệt giận cực kỳ, cô ta hận Lý Nhiễm đã nói ra những sự thật đó.
"Lý Nhiễm..."
"Hứa Minh Nguyệt!"
Lý Nhiễm lạnh lùng hỏi: "Vứt bỏ thân phận Hạ phu nhân đi, thì cô thật sự thích Hạ Nam Phương sao?"
Hứa Minh Nguyệt không trực tiếp trả lời Lý Nhiễm.
"Cho nên, cô chỉ yêu anh ấy đến mức ấy thôi, đừng ảo tưởng thêm nữa."
Hứa Minh Nguyệt thích Hạ Nam Phương, tình yêu của mình bị Lý Nhiễm làm bẩn như vậy, lập tức nổi nóng: "Mày câm miệng!"
"Làm sao tôi có thể không yêu anh ấy. Nếu không phải mày đột nhiên xuất hiện, nếu không có mày..."
Con người là như vậy, luôn đặt ra nhiều giả thuyết về những điều mà họ luôn thèm khát mong muốn, không thực hiện được.
Hứa Minh Nguyệt vẫn đang sống trong mộng đẹp 'nếu không có Lý Nhiễm thì cô ta sẽ là Hạ phu nhân'.
Nhưng mơ mộng thì sớm muộn cũng phải tỉnh lại.
Lý Nhiễm khoanh tay, nhìn Hứa Minh Nguyệt không nói lời nào.
Hứa Minh Nguyệt đột nhiên khóc thành tiếng: "Tại sao lại như vậy? Vì sao anh Nam Phương lại đối xử với Hứa gia như vậy? Bọn họ đều nói anh Nam Phương lật đổ Hứa gia, tôi không tin."
"Rất nhiều chuyện không phải cô không tin thì không tồn tại."
Lúc Lý Nhiễm rời đi, Hứa Minh Nguyệt vẫn đang khóc.
Năm đó khi Hứa Minh Lãng đánh cô một cái tát kia, chỉ sợ mãi mãi không thể tưởng tượng được... Hứa gia sẽ có ngày hôm nay.
______
Tiệc tối kết thúc, ngày hôm sau là cuộc họp báo.
Nhóm dự án đặc biệt làm màu, tổ chức hoạt động 'Đạp Thu' đi bộ, vì bọn họ ở khu du lịch dưới chân núi, mà cuộc họp báo lại mở trên núi.
Loại chuyện làm màu này xứng với cuộc họp báo kia. Lý Nhiễm có cảm giác như chơi đóng vai gia đình đi leo núi như hồi tiểu học.
Lý Nhiễm thức dậy từ sớm, thay một bộ đồ thể thao dễ vận động, tóc cột cao đuôi ngựa, trông vô cùng năng động.
Lúc đến điểm xuất phát, đã tập trung rất nhiều người.