Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 103

Cập nhật lúc: 2024-08-19 19:18:00
Lượt xem: 338

Sét đánh giữa trời quang dường như đang đánh đòn cảnh cáo, Lý Ngải lập tức ngu người.

 

Cô ta làm mười năm, mới đi đến được vị trí trợ lý bên cạnh Hạ Nam Phương, kết quả bởi vì Lý Nhiễm cáo trạng hai câu, nháy mắt cô ta đã trở lại mười năm trước.

 

Sắc mặt Lý Ngải trắng bệch, biết Hạ Nam Phương đây là hoàn toàn từ bỏ cô ta.

 

____

Hạ gia tinh phong huyết vũ*, Lý Nhiễm không chút cảm kích nào, lần đó cãi nhau, Hạ Nam Phương lại khôi phục trạng thái khoảng thời gian trước.

 

(Tinh phong huyết vũ: nghĩa là đẫm m.á.u tanh nồng, mưa m.á.u gió tanh.)

 

Kiểm tra điện thoại, hai ba tiếng đồng hồ một lần.

 

Lý Nhiễm hận không thể theo điện thoại bò qua đó, ném điện thoại của anh đi.

 

Buổi tối hôm nay mới vừa tan tầm, điện thoại của Hạ Nam Phương còn đúng giờ hơn chuông báo thức, Lý Nhiễm chậm rì rì mà bắt máy.

 

"Không rảnh."

 

"Tăng ca."

 

"Cơm hộp."

 

Ba câu nói cúp máy, nửa giờ sau, văn phòng vang lên tiếng đập cửa.

 

Hạ Nam Phương đứng ở ngoài cửa, Vương Ổn đẩy toa ăn với vẻ mặt tươi cười mà nhìn cô.

 

Lý Nhiễm: "..."

 

Đêm hôm khuya khoắc, cũng không biết anh ta lấy đâu ra đồ ăn nhiều như vậy nữa.

 

Văn phòng của Lý Nhiễm rất nhỏ, chất đống các loại đồ vật linh tinh, Hạ Nam Phương vừa tiến đến đã nhíu mày, biểu cảm ghét bỏ kia, phảng phất như nơi Lý Nhiễm ở chính là ổ chó gì đó.

 

Cô dọn bản phác thảo trên bàn lại một bên, quay đầu lại đã thấy vẻ mặt Hạ Nam Phương không khách khí mà ngồi ở trên giường cô.

 

Sofa là công cộng, anh ngại dơ.

 

Ghế dựa là plastic, anh ngại cộm.

 

Sau đó vô cùng không có liêm sỉ mà ngồi xuống trên giường Lý Nhiễm.

 

Cơm nước xong, Hạ Nam Phương nhìn thấy cô đặt phác thảo ở một bên, thuận tay cầm lấy.

 

"Em vẽ?"

 

Lý Nhiễm lười phản ứng lại anh, đặt ở trên bàn cô, đương nhiên là cô vẽ.

 

"Ừ."

 

Vừa dứt lời, di động của Lý Nhiễm vang lên, cô nhìn thoáng qua, đi ra ngoài nhận điện thoại.

 

Hạ Nam Phương vây quanh bàn làm việc cô một vòng, tìm được rất nhiều thứ hiếm lạ cổ quái, đồng hồ báo thức có cánh dài, cây xương rồng có hình thù kỳ quái lại có hơi thở thoi thóp, còn có một xấp giấy hợp đồng.

 

Anh nhìn lướt qua, thấy đánh dấu là xưởng manga anime* Ngỗng.

 

(Manga: truyện tranh.

 

Anime: phim hoạt hình)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-103.html.]

 

Lý Nhiễm vẽ [Nữ tướng quốc] nguyên bản là dự án do xưởng Ngỗng đầu tư lớn, nhưng gần đây mảng manga anime xét duyệt nghiêm khắc, hơn nữa triển vọng thị trường không tốt lắm, các nhà đầu tư hết một người rồi một người rút hết vốn đầu tư.

 

Cuối cùng xưởng Ngỗng không thể không tạm dừng dự án, muốn sửa lại kịch bản.

 

Kịch bản sửa lại, kết quả xóa mất Tần Mạch mà Lý Nhiễm vẽ.

 

Lý Nhiễm tìm được tổ phụ trách mảng manga của xưởng Ngỗng, kết quả bị thông báo bọn họ trả tiền vi phạm hợp đồng cho công ty, cùng với tập hồ sơ hủy hợp đồng.

 

Mà thứ hiện tại Hạ Nam Phương nhìn thấy... chính là hồ sơ hủy hợp đồng đó.

 

Còn có mấy tấm phác thảo Lý Nhiễm vẽ Tần Mạch.

 

Khi Lý Nhiễm đi vào, Hạ Nam Phương vẫn ngồi nghiêm chỉnh trên giường cô như cũ, thành thành thật thật như chưa trải qua chuyện gì.

 

Lý Nhiễm nhìn một vòng, không phát hiện có dị thường gì.

 

"Kết thúc hôn lễ, Lý Ngải về Đài Châu."

 

Lý Nhiễm kinh ngạc, cô xoay người: "Vì sao?" Sau đó hiểu rõ: "Anh biết hết rồi?"

 

Hạ Nam Phương không đáp lại, anh nhàn nhạt nói: "Em không cần nhịn cái gì cả, cho dù tôi không biết, em cũng có thể tùy ý xử trí cô ta."

 

Lý Nhiễm trầm mặc.

 

Đột nhiên nhớ tới câu nói kia của Khổng Phàn Đông, nói tính cách của cô hiếu thắng, rồi lại yêu hèn mọn.

 

Khi 18 tuổi từ lần đầu tiên tới thành phố N, Lý Nhiễm luôn luôn cẩn thận từng li từng tí, cô đã từng thử dung nhập vào, nhưng không có thành công. Cô lấy lòng mỗi người ở Hạ gia, hy vọng bọn họ có thể thích cô.

 

Cô hy vọng được mọi người chấp nhận, cuối cùng phát hiện điều này căn bản không có khả năng.

 

Lòng tự trọng tự ái của đời người, không bởi vì người khác thích hoặc chán ghét là có thể hạ thấp bản thân, đây là đạo lý mà thật lâu sau này Lý Nhiễm mới hiểu được.

 

Cho dù ngồi không có việc gì, Hạ Nam Phương cũng không đi như cũ.

 

Lý Nhiễm không hề để ý tới anh, chuyên tâm mà vẽ tranh, cô còn chưa nói với biên tập về Tần Mạch, đã nhận được hồ sơ hủy hợp đồng, nhưng Lý Nhiễm cũng không có nhụt chí.

 

Vu Hiểu Hiểu cho cô ý kiến, nếu công ty truyện tranh không thích nhân vật này, thì bọn họ tự mình vẽ.

 

Đối với chuyện này, Lý Nhiễm quả thực tràn ngập nhiệt huyết, tâm huyết mà chưa bao giờ từng có.

 

Lúc gần đi, Hạ Nam Phương gõ gõ cái bàn của Lý Nhiễm.

 

Cô ngẩng đầu lên: "Ừ?"

 

"Buổi sáng ngày mai tôi tới đón em."

 

"Có chuyện gì?"

 

"Đi đến Hứa gia với tôi."

 

Lý Nhiễm nheo nheo mắt: "Nhà của Hứa Minh Lãng?"

 

"Ừ."

 

Lý Nhiễm nghĩ nghĩ, vui vẻ đồng ý: "Được nha."

 

Có lẽ là cô đồng ý quá sảng khoái, ánh mắt của Hạ Nam Phương hơi mang tìm tòi nghiên cứu.

Loading...