Tôi Được Trùm Cuối Truyện Quái Dị Nuôi Lớn - Chương 19: Cô bé bệnh rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:34:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nuôi một đứa trẻ thật quá khó. Dù cho ăn đúng giờ, chăm sóc cẩn thận, cũng thể thuận buồm xuôi gió mà lớn lên. quái vật đầm lầy suýt chút nữa nuôi c.h.ế.t Khương Tiểu Nha, đó là thời gian lâu khi mùa hè kết thúc.

Khương Tiểu Nha là một đứa trẻ vô cùng khỏe mạnh. Cô bé tràn đầy năng lượng, ngay cả khi chiếc xe tập buộc một gốc cây, cô bé vẫn thể keng keng kéo gốc cây chạy lung tung, vì chút ký ức của kiếp , cô bé luôn tự cho là một đứa trẻ cực kỳ thông minh, những ý tưởng tinh quái cứ tuôn , ở nhà thì nhảy nhót lung tung, chạy loăng quăng như chó. Có lẽ vì những lý do mà cơ thể cô bé đặc biệt , những cơn đau đầu, sốt vặt thường gặp ở trẻ con lứa tuổi từng xảy .

Trẻ con sợ nóng, Khương Tiểu Nha thích nhất là theo quái vật đầm lầy xuống đầm lầy, một chiếc lá sen lớn, hoặc khúc gỗ trôi, quái vật đẩy về nhà.

mùa hè nóng bức qua , nhiệt độ tự lúc nào giảm xuống. Mùa thu mới đến lâu, Khương Tiểu Nha cảm sốt, đầu cô bé ong ong, thế giới trong mắt cũng như phóng đại lên khi ăn nấm.

Ngoài cửa sổ mưa như trút nước, cô bé vô thức áp khuôn mặt nóng hổi cổ quái vật đầm lầy.

Quái vật đầm lầy thấy tiếng thở của đứa trẻ trở nên gấp gáp và nông hơn, như một con cá nhỏ mắc cạn. Cúi xuống thì thấy mắt đứa trẻ nhắm nghiền, đổ mồ hôi.

Nó gầm gừ gọi cô bé dậy: Người nhỏ, tỉnh dậy .

cô bé nhỏ thường ngày bám phản ứng gì, nóng đến đáng sợ.

Là một quái vật sinh từ đầm lầy, nó từng khái niệm về bệnh tật. Khi đóng băng mùa đông, chỉ cần lặng lẽ chờ rã đông, khi thương, chỉ cần chịu đựng đau đớn, cuối cùng sẽ từ từ hồi phục. Quái vật đầm lầy vụng về dùng mặt chạm trán cô bé, nóng đến kinh . Nó phát tiếng gầm gừ lo lắng, một cảm giác hoảng hốt và sốt ruột từng ập đến trong lòng.

Nó cố gắng dùng mặt để hạ nhiệt cho cô bé, cố gắng cọ qua để đẩy cô bé tỉnh dậy, hết đến khác dùng mặt cọ cô bé.

Gầm gừ, bé con.

rõ ràng là vô ích, một lát đứa trẻ những tỉnh dậy, mà còn ngày càng nóng hơn, khó chịu đến mức rên ư ử. Khương Tiểu Nha ồn ào và phiền phức, hôm qua mới thắt tóc dài của nó thành một đống nút thắt, quái vật đầm lầy tức giận, nhưng bây giờ nó cảm thấy thể sắp mất cái cục phiền phức nhỏ .

Rất nhanh, quái vật đầm lầy , nó về phía căn cứ của loài , ở đó nhiều trẻ con trong bệnh viện.

Đêm mưa bão, quái vật đầm lầy đến cổng bệnh viện của loài . Nó thể trực tiếp đưa Khương Tiểu Nha xuất hiện trong bệnh viện của loài . Bởi vì xuất hiện, cả thành phố đều bắt đầu la hét, gào thét chạy trốn về một hướng.

Tuy nhiên lúc đó nó thực sự thù ghét, ghét loài , nuốt chửng thành phố .

Quái vật đầm lầy thông minh, nó thể ngửi thấy mùi sợ hãi con . Chỉ cần phát hiện sự tồn tại của nó, chắc chắn họ sẽ cứu Khương Tiểu Nha. Vì lo lắng, cảnh giác, nó vẫn lén lút đặt Khương Tiểu Nha ở bàn y tá, còn thì trốn cửa sổ.

Rất nhanh y tá phát hiện Khương Tiểu Nha, vội vàng bế đứa trẻ lên gọi bác sĩ.

Trong cơn mưa lớn, vật khổng lồ cúi , cảnh giác chằm chằm cảnh tượng trong cửa sổ bệnh viện, đồng t.ử dọc co thành một đường mảnh, ngón tay trắng bệch siết chặt bức tường. Nếu họ hại Khương Tiểu Nha, chắc chắn quái vật đáng sợ sẽ xông biến nơi đây thành một đầm lầy.

rõ ràng chuyện nghiêm trọng như tưởng tượng, thậm chí bình thường, họ chấp nhận Khương Tiểu Nha đột nhiên xuất hiện.

Chỉ cô y tá trưởng tức giận, vì nhiệt độ mùa thu giảm đột ngột, đứa trẻ vẫn mặc sandal, áo cộc tay, dây giày buộc lộn xộn, cứ thế sốt cao mà đặt ở bàn y tá.

“Đã sốt đến 39° , đưa đến muộn một chút nữa thì đứa trẻ sẽ sốt đến ngu mất.”

“Những bậc cha quá vô trách nhiệm, con cái sắp họ nuôi c.h.ế.t .”

Tóc dài ướt sũng của quái vật đầm lầy dán cửa kính, nó hiểu từng lời một. Dưới mái tóc dài vẫn còn nhỏ nước, sự tức giận và cảnh giác khuôn mặt trắng bệch của thiếu niên đều biến mất, như thể những lời đó đ.á.n.h trúng, tiếng gầm gừ trong lồng n.g.ự.c cũng biến mất.

Cái bóng đồ sộ của quái vật cũng nhỏ một chút.

Nó áp trán tấm kính lạnh buốt, xuyên qua màn mưa ngóng bóng dáng bé nhỏ bên trong.

từng cảm nhận thứ cảm xúc nặng nề đó. Mưa ngày càng lớn. Nó cứ cửa sổ lâu lâu.

Tiểu Nha, đừng c.h.ế.t mà.

Khương Tiểu Nha sốt mê man, tưởng trộm mất . Tuy nhiên khi tỉnh dậy, cô y tá với cô bé rằng cô bé bỏ ở bàn y tá, Khương Tiểu Nha đưa đến, nên lập tức yên tâm.

Cô bé thấy cô y tá chỉ trích những bậc cha vô trách nhiệm, lập tức ngẩng đầu lên giải thích với cô y tá: Mẹ của cô bé .

Các y tá bật , nhưng ai tin đứa bé đáng thương . , Khương Tiểu Nha gần một tuổi , những tiêm một mũi vắc-xin nào, mà còn mặc quần áo rõ ràng hợp mùa.

Khương Tiểu Nha cảm thấy đáng thương, mặc dù buộc dây giày cho cô bé lộn xộn, nhưng mỗi sáng quái vật đầm lầy mất nửa tiếng để buộc dây giày cho cô bé. Cô bé học chim bay, quái vật đầm lầy liền nâng cô bé lên cao, giơ qua đầu, dang rộng cánh tay liền biến thành chú chim nhỏ hạnh phúc nhất.

Cái bóng lớn của nó luôn theo bóng dáng cô bé chạy lung tung. Một Khương Tiểu Nha cần thì thể là đứa bé đáng thương !

Cô bé còn sõi, giải thích rõ ràng, bèn cửa sổ ngóng trông màn mưa chờ đến.

Các y tá đang thì thầm chuyện.

Đại khái là nếu của Khương Tiểu Nha đến đón cô bé nữa, thì sẽ đưa cô bé đến trại trẻ mồ côi của căn cứ. Những vụ bỏ rơi trẻ con như hiếm gặp, hiện nay trẻ sơ sinh ở căn cứ ít, nên đối xử , dù cũng hơn là ở bên cạnh cha vô trách nhiệm đó.

đứa bé đáng thương im lặng đột nhiên dậy, lắp bắp :

“Mẹ, của con thấy, nuôi con lớn dễ !”

Trong chốc lát các y tá đều im lặng. Họ còn từng gặp mặt là một kẻ vô trách nhiệm, xa nữa.

Bên ngoài cửa sổ mưa lớn ngừng, thế giới lầy lội nguy hiểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-duoc-trum-cuoi-truyen-quai-di-nuoi-lon/chuong-19-co-be-benh-roi.html.]

Nếu là thấy, nuôi một đứa trẻ thực sự là dễ dàng.

mãi đến tối, Khương Tiểu Nha cũng đợi quái vật đầm lầy xuất hiện.

Cuối phòng bệnh nhi một lớp học nuôi dạy trẻ, những bậc cha trẻ tuổi tụ tập học kiến thức nuôi dạy con cái. Quái vật đầm lầy tò mò xổm bên ngoài một lúc. Buổi chiều, một cái bóng khổng lồ lặng lẽ chen .

Đồng t.ử dọc từ từ biến thành hình tròn, nó lắng cẩn thận.

“Trẻ em từ một đến ba tuổi là giai đoạn cần chăm sóc tỉ mỉ nhất, mùa cần chú ý đến bệnh cúm mùa...”

“Thời gian tiêm vắc-xin là...”

Nó lén các bậc cha loài thảo luận những điều . Con quái vật vẫn còn là một thiếu niên. Ngay cả bản nó cũng tự chăm sóc một cách lộn xộn. Khi còn bé chân nó thương, chảy m.á.u lâu cũng chỉ tuỳ tiện lau khô, ở trong đầm lầy chợ tự khỏi. Sau đó nó què chân một đoạn thời gian dài, tự mày mò , nên mãi khép nổi vết thương.

Thực nó chẳng qua là mang Khương Tiểu Nha chạy loạn trong ao đầm. Trời mưa sẽ nhét qua loa cô bé trong lồng ngực. Nó khái niệm lạnh, chỉ cần đông thành băng thì sẽ chẳng để ý. So với nuôi chính thì nó kiên nhẫn hơn nhiều, nhưng hình như vẫn quá mức cẩu thả bừa bãi.

 

nghiêm túc nuôi Khương Tiểu Nha. trẻ con thể hóng gió dầm mưa, trẻ con mặc thêm quần áo, thậm chí ngay cả nước trong hồ cũng thể uống. Bệnh cúm mùa là cái gì? Tiêm vắc xin là ?

Lên cơn sốt sẽ ngu , còn thể sẽ c.h.ế.t. Cái bệnh bại liệt gì đó sẽ khiến trẻ con .

 

 

Nó là đầu tiên thấy ranh giới giữa và con rõ ràng như , là sức mạnh, là vẻ ngoài đáng sợ. Nó một vài cảm xúc của con , nhưng nó chẳng gì về những chi tiết liên quan đến yêu thương.

Các bậc phụ lo lắng ngoài cửa sổ đầy mưa:

"Haizz, cái... đáng sợ trong đầm lầy còn xuất hiện ngày mưa ."

Thế nhưng, vật khổng lồ khiến cả căn cứ rơi hoảng loạn đó đang xổm trong góc, bối rối lật giở cuốn sách hướng dẫn nuôi dạy con cái dày cộp .

Cái thứ gì thế , xem hiểu.

Gầm gừ gầm gừ, ném !

một lát nhặt về. Đôi đồng t.ử dọc hung dữ ngày thường chút ảm đạm.

...

Khương Tiểu Nha hạ sốt, nhưng đứa trẻ ngủ , lén trèo xuống giường ở cửa phòng bệnh nhi chờ . Giống như một chú ch.ó nhỏ bỏ rơi ngước mắt màn mưa bên ngoài.

Thế nhưng cô bé hề phát hiện, những hạt mưa bay về phía ở ngưỡng cửa đều chặn , chút gió thu se lạnh cũng che chắn kỹ càng. Cái bóng khổng lồ đó đang lặng lẽ bao trùm lên , tạo cho cô bé một gian khô ráo, ấm áp.

Cơn gió hung tợn, thô ráp thể tưới tắm một mầm non bé nhỏ , lơ đễnh một chút là cuốn nó bay cả gốc rễ. Nó thích mầm non bé nhỏ của . thế nào để chăm sóc một sinh vật nhỏ bé như đây? Nó thô ráp ngông cuồng, dường như thiếu cái tỉ mỉ cần thiết.

Có một khoảnh khắc, quái vật khổng lồ thông minh lắm nghĩ đến việc thể gửi Khương Tiểu Nha cho thế giới loài nuôi dưỡng. Đưa cô bé sang đó, tiêm cái mũi vắc-xin gì đó, nếu họ tiêm cho Tiểu Nha, nó sẽ ăn thịt hết bọn họ, phá hủy nơi !

Đương nhiên, nếu họ tiêm cho Tiểu Nha, nó sẽ tạm thời còn thù ghét nơi đây nữa. Đợi khi tiêm xong cái mũi vắc-xin gì đó, nó cũng học cách nuôi cô bé, trở nên trưởng thành, lợi hại , đó trộm Khương Tiểu Nha về.

quái vật đầm lầy thấy cô bé giống như một chú ch.ó nhỏ bỏ rơi, đang ngước mắt ngoài.

Khương Tiểu Nha quanh, ngang ngó dọc, thất vọng nghĩ rằng thật sự sắp bỏ rơi ! đột nhiên mặt cô bé một vật khổng lồ xổm xuống, cô bé lập tức lao về phía , nhiệt tình dụi dụi nó.

hôm nay dường như giống lắm, con quái vật đầm lầy hung dữ thường ngày còn phát tiếng gầm gừ hung tợn nữa, nó trông nhỏ hơn một chút so với bình thường. Trên tỏa khí tức uể oải.

Vật khổng lồ xổm mặt cô bé, đầu sang một bên, gầm gừ : Nó thể nuôi cô bé.

Nó vẫn đủ trưởng thành, đủ cẩn thận.

Đây là đầu tiên quái vật đầm lầy từ khi sinh hung tàn vô độ, luôn luôn là một kẻ săn mồi hung mạnh, thẳng thắn bày tỏ sự bất lực và chán nản của , tỏa dáng vẻ thất vọng, to lớn như xổm bên cạnh cô bé.

Khương Tiểu Nha kỳ diệu hiểu. Cô bé nhích m.ô.n.g qua, rúc bên cạnh , với nó: Khương Tiểu Nha là một đứa trẻ thiên tài thông minh! Cô bé sẽ tự chăm sóc cho bản .

Nếu vẫn đủ trưởng thành. Họ thể cùng lớn lên.

Đôi đồng t.ử dọc u buồn như rắn đối diện với đôi mắt ch.ó con tròn xoe.

Trong cơn mưa bão, phản chiếu hai bóng hình lớn và nhỏ.

Cuồng phong : Mầm non nhỏ, sẽ hủy diệt ngươi, ngươi hãy đến nơi nắng .

Mầm non nhỏ : Mẹ ơi, là cuồng phong, nhưng con là mầm non nhỏ kiên cường, thể cùng trong gió đó!

 

 

Loading...