"Để có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc tao, họ mới đưa mày còn chưa đầy tháng về quê."
"Tao có thể khiến họ vì tao mà bỏ rơi mày một lần, thì nhất định sẽ có lần thứ hai."
Nghe đến đây, trong lòng tôi không khỏi có chút khó chịu.
Chị ta lại càng đắc ý hơn.
"Nếu họ đã quan tâm đến sức khỏe của tao như vậy, chỉ cần tao bị bệnh, họ nhất định sẽ không bỏ mặc tao."
Tôi giả vờ lo lắng nhìn chị ta.
"Chị, chị đừng làm chuyện dại dột, bệnh của chị vừa mới khỏi, đừng để bố mẹ phải lo lắng nữa."
Chị ta lại đẩy tôi ra.
"Không cần mày lo, tao thích bệnh thì bệnh, chỉ cần bố mẹ có thể yêu thương tao như trước đây, tao bị bệnh một chút có gì to tát."
Tối đó, chị ta tự trang điểm cho mình quầng thâm mắt đậm, giả vờ phát bệnh để lấy lòng bố mẹ.
Thấy cách này có hiệu quả, bố mẹ lại quay về bên cạnh chị ta, bắt đầu xoay quanh chị ta, chị ta rất vui.
Chị ta bắt đầu chìm đắm trong niềm vui giả bệnh, mỗi ngày đều tự trang điểm cho mình một vẻ mặt tiều tụy.
Bố mẹ cũng đưa chị ta đi khắp các bệnh viện lớn, khi kết quả kiểm tra lại được đưa ra, họ đều kinh ngạc.
Để chị ta giữ được tâm trạng tốt, bố mẹ đã chọn cách giấu bệnh tình với chị ta.
Chị ta bắt đầu xuống sức thấy rõ, nhưng vì giả bệnh quen rồi, nên vẫn tưởng là do mình giả vờ giống quá mà thôi.
Một tháng sau, tiệc sinh nhật của tôi diễn ra đúng hẹn.
Để giữ đúng lời hứa, bố mẹ tôi gần như mời hết tất cả những nhân vật có m.á.u mặt ở Hải Thị đến dự.
Trong đó có cả bà Lạc Hoa lần trước.
Vì hôm nay tôi là nhân vật chính, bố mẹ chỉ tạm thời vây quanh tôi, chị ta đã ghen tị đến phát điên.
Ngay trước mặt mọi người, chị ta lên tiếng bất mãn.
"Em gái mặc váy công chúa trông xinh thật đấy, không như chị bệnh lâu ngày, da vừa đen người lại gầy, mặc gì cũng chẳng đẹp."
Ban đầu chị ta không nói, mọi người cũng không ai cố tình so sánh tôi với chị ta.
Giờ chị ta nhắc đến, ánh mắt mọi người nhìn chị ta đều thay đổi.
Ngay cả bố mẹ cũng vô thức tránh né ánh mắt của chị ta.
Thấy vậy, chị ta càng tỏ vẻ đau lòng.
"Bố, mẹ, có phải hai người chê con bây giờ xấu xí, không xứng làm con gái của hai người nữa rồi đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-dung-he-thong-mo-qua-doi-pho-voi-chi-gai-tam-co/chuong-4-tu-va-mat-minh.html.]
Có những lời nói nhiều quá hậu quả thực sự rất nghiêm trọng.
Giây trước bố mẹ còn thương xót chị ta, giây sau trong mắt đã tràn ngập lạnh lùng.
Để tránh chị ta lại nói ra những lời không thích hợp, bố tôi thậm chí còn sai quản gia đưa chị ta về phòng nhốt lại.
"Trước khi khách khứa rời đi hết, đừng để Đại tiểu thư ra ngoài gây chuyện nữa."
Giọng bố lạnh lùng không chút nhiệt độ, kích thích sâu sắc đến chị ta.
Nhưng dù chị ta có làm loạn thế nào trong phòng, cũng không thể ảnh hưởng đến việc bữa tiệc diễn ra bình thường.
Mãi đến tận khuya, khi tất cả khách khứa đều hài lòng ra về, bố mẹ mới thả chị ta ra.
Chưa kịp để chị ta khóc lóc kể lể nỗi oan ức của mình, bố đã ném cho chị ta một quả b.o.m tấn.
"Bố và mẹ đã tìm cho con một mối hôn sự, ba ngày nữa đính hôn, hai ngày này con chuẩn bị cho tốt, đừng có làm mất mặt Kim gia nữa."
Chị ta hoàn toàn sững sờ.
"Con mới có hai mươi ba tuổi, ngày mai mới tốt nghiệp đại học."
"Bố không phải nói, sau khi con tốt nghiệp sẽ cho con vào công ty theo bố học hỏi, sau này kế thừa sự nghiệp của bố sao!"
"Con không muốn lấy chồng, tim con không tốt không thể sinh con, dù có gả cho ai cũng sẽ bị người ta ghét bỏ, không chừng còn bị bạo hành gia đình nữa."
Nhưng lần này bố mẹ lại sắt đá quyết tâm gả chị ta đi.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Còn nói ra những lời không thể giao lại cơ nghiệp cho chị ta kế thừa nữa.
"Con cũng biết thân thể mình không tốt, công ty giao vào tay con, không biết ngày nào con đổ bệnh thì biết trông cậy vào ai."
Chị ta nghe xong càng không lựa lời nói.
"Dù sao con cũng là Đại tiểu thư Kim gia được hai người dốc lòng bồi dưỡng, còn em gái chỉ là một đứa nhà quê ở nông thôn lên, nó thì biết cái gì?"
"Chẳng lẽ hai người già rồi không trông cậy vào con mà lại muốn đặt cược toàn bộ gia sản vào em gái sao!"
Bố bị chị ta chọc tức, chỉ vào chị ta nói.
"Giao cho em gái con thì sao, nó cũng là con gái của chúng ta."
"Không phải chỉ là học ít hơn mấy năm thôi sao, bố sẽ mời ngay một đội ngũ chuyên nghiệp đến dạy em gái con, chỉ cần là con gái do bố và mẹ con dạy dỗ, sẽ không kém gì con."
Cả nhà ba người nhanh chóng cãi nhau ầm ĩ, còn tôi thì lặng lẽ tránh đi, về phòng nghỉ ngơi.
Dưới sự uy h.i.ế.p của bố mẹ, chị ta đành phải chấp nhận sự thật liên hôn.
Cũng may đối tượng liên hôn cũng là một công tử nổi tiếng ở Hải Thị, nhân phẩm tướng mạo đều xuất chúng.
Chị ta làm loạn một ngày rồi cũng không làm loạn nữa.