Tôi Dựa Vào Huyền Học Gỡ Mìn Mà Bỗng Chốc Nổi Tiếng - Chương 31: Mặt dây chuyền ngọc bích của bà

Cập nhật lúc: 2025-11-28 10:03:44
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu Tháp từ nhà Triệu Nghiên rời khỏi cảm thấy cả dễ chịu. Hôm nay Triệu Tháp cố ý chọn một thời điểm khác để gõ cửa và Triệu Nghiên quả nhiên vẫn chỉ một . Ha hả, loại thiên kim nhà giàu đầu óc thật sự đơn giản. Mỗi ngày mua nhiều đồ vật như , nếu khoe của thì còn là cái gì? Loại nhiều tài phú như thật là lãng phí, còn bằng để Triệu Tháp . Triệu Tháp tin rằng dựa thiên phú của bản , nhất định sẽ hơn đám cái gọi là cao tầng ở công ty chuyển phát nhanh.

 

Đứng ánh mặt trời, Triệu Tháp mặc sức tưởng tượng tương lai, chú ý điện thoại di động bắt đầu chấn động liên tục. Chờ nhận , màn hình mở khóa quét một đống tin tức chuyển đơn. Gương mặt Triệu Tháp hiện rõ sự ghét bỏ. Chờ ngày mai chuyện thành, Triệu Tháp sẽ giống hôm nay, mỗi ngày mang theo mùi chua cả xuyên qua đám đông, ngay cả bản cũng thấy ghê tởm.

 

Bên , khi Tống Lê Lê dứt lời, Tiểu Trà Yêu ngẩn . Cô kéo kéo khóe môi.

 

"Ừm? Tống lão sư ý là gì?"

 

Tống Lê Lê chống tay lên bàn, ngước mắt .

 

"Úc."

 

Cô chớp mắt mà một lời, khiến Tiểu Trà Yêu cảm thấy cả đều thoải mái.

 

"Hôm nay thật sự cảm ơn Tống lão sư, …"

 

Khi câu , ánh mắt cô luôn tự giác bay sang bên , giống như đang che giấu hoặc trốn tránh điều gì. Lời dứt, Tống Lê Lê ngắt lời.

 

"Gấp cái gì? Tâm sự ?"

 

lúc mặt trời xuống núi, gió thoải mái thật sự.

 

"Cô với Triệu Nghiên quan hệ khá ?"

 

Tiểu Trà Yêu cố chống đỡ:

 

"Dù cũng là cùng khổ cực lên, tự truyền thông mới khởi bước, ai cũng dễ dàng."

 

Tống Lê Lê biểu lộ ý kiến, hỏi tiếp:

 

"Vậy cùng Chu T.ử Dao quan hệ cũng khá ?"

 

"Quan hệ như , cô tới chương trình , vì tìm cô hỗ trợ dọn gạch? Bên mới thật sự mệt ?"

 

"Ba tỷ các cô, lãng phí thời gian cô thật đáng tiếc."

 

Tiểu Trà Yêu đúng ánh hoàng hôn. Gương mặt đỏ, rõ là vì mặt trời lặn vì lời âm dương quái khí của Tống Lê Lê.

 

giống như nhớ , ba họ từng mẫu shop online 】

【 Một thành diễn viên chút danh tiếng, một nổi tiếng mạng tới mức hô mưa gọi gió 】

 

Tiểu Trà Yêu hổ :

 

"Bọn họ bên thật sự bận, cô nếu tìm T.ử Dao cũng là phiền thêm."

 

Tống Lê Lê gật đầu:

 

"Cho nên tới tìm cô phiền, còn bên bận ư?"

 

Nếu Triệu Nghiên bên xảy chuyện lớn, Tống Lê Lê để ý cô lâu như ? Rảnh đến phát hoảng mới đúng.

 

Mắt Tiểu Trà Yêu co giật.

 

"Cô thật sự hiểu ý Tống lão sư."

 

Tống Lê Lê nhún vai, đổi tay chống cằm:

 

"Cho nên tỷ trong miệng cô, thật là công cụ để cô dẫm lên mà tiến lên vị trí. Oa, tình tỷ thời đại mới?"

 

Tiểu Trà Yêu c.ắ.n chặt môi , một luồng khí nghẹn trong lòng.

 

"Cô thật sự hiểu Tống lão sư đang gì, gì xin thẳng, đừng âm dương quái khí."

 

"Cô chỉ là dân thường, so địa vị năng lực của Tống lão sư."

 

"Coi như chỉ thông minh thấp, phiền Tống lão sư chuyện thẳng."

 

Tống Lê Lê: Ừ, thể.

 

【 Tống Lê Lê chuyện kiểu , Tiểu Trà Yêu cùng Dao Dao vốn tỷ tình thâm mà 】

【 Ai cũng , một khi Tống Lê Lê chuẩn đại chiêu, cô sẽ trở nên emmm, dị thường đáng yêu 】

【 Mẹ thích xem cô âm dương quái khí như , thích xem thì chạy xem chương trình khác

 

Tống Lê Lê lúc mới chỉnh thần sắc, nghiêm túc :

 

"Được, điều cuối cùng."

 

"Thật nghĩ rằng ở một diễn đàn nặc danh là thể gì thì ?"

 

Cái vẻ thích khoác lác khiến Tống Lê Lê nhíu mắt, thật sự thích.

 

Nghe tới diễn đàn nặc danh, n.g.ự.c Tiểu Trà Yêu căng thẳng. Tay cầm điện thoại vô thức siết thành quyền.

 

Không đợi cô phản ứng, Tống Lê Lê tiếp:

 

"Không hiểu đúng ? Vậy cô trực tiếp đoán xem bọn họ phát hiện Triệu Nghiên từng lạc nước, mệnh cách yếu, nhà tiền còn là con gái một?"

 

Tiểu Trà Yêu sửng sốt một lúc, gượng :

 

"Không đều là… cái nhân viên chuyển phát nhanh ?"

 

"Anh thật sự quá đáng, ngờ bên cạnh tỷ nguy hiểm như , quá đau lòng."

 

"Hôm nay nếu Tống lão sư, vạn nhất tỷ xảy chuyện, cũng ."

 

Tống Lê Lê xong liền vỗ tay tại chỗ. Kỹ thuật diễn nên đóng phim. là phát sóng trực tiếp nhân tài trọng dụng.

 

"Ai nha, bây giờ? Sao cô nghĩ xem nguyên nhân chuyện liên quan đến internet?"

 

"Hơn nữa còn liên quan trực tiếp đến lời cô đăng mạng."

 

Khoé môi Tiểu Trà Yêu giật một cái, như dám tin nhưng cố ép bản che giấu.

 

"Tống lão sư nhất định đang đùa."

 

"Ngô, cô đoán xem, vạn nhất Triệu Nghiên xảy chuyện, cho dù là đột tử, cảnh sát điều tra quỹ đạo bạn bè của cô ?" Nếu Tống Lê Lê giải quyết chuyện đào hoa âm, Triệu Nghiên e rằng ngay ngày mai sẽ từ ban công tầng ba mươi nhà " cẩn thận" ngã xuống. Nguyên nhân t.ử vong cuối cùng chỉ quy thành t.a.i n.ạ.n ngoài ý .

 

"Cô gì hết, vì sợ điều tra?"

 

"Phải ? Vậy cô nhất luôn giữ vững cách ." Tống Lê Lê như chợt nhớ điều gì.

 

"Buổi tối khi quỷ tân lang tới tìm cô, cô thể để nó oan đầu nợ chủ, nên tìm ai thì tìm đó."

 

" , cô thích soái ca ? Chỉ là cô xác định quỷ tân lang trông như thế nào ."

 

Tim Tiểu Trà Yêu loạn nhịp. Bề ngoài cố gắng duy trì chút thể diện cuối cùng, nhưng cả run rẩy của cô lên tất cả. Ánh mắt cô tối , cam lòng tin rằng Tống Lê Lê thể chuyện.

 

Không lâu đây, cô vô tình lướt một diễn đàn nặc danh vì tên diễn đàn hấp dẫn. 【 Phóng thích lòng ghen ghét của bạn , ghen ghét sai 】. Ban đầu cô luôn nghĩ ghen tị khác là tâm lý xí nên cố che giấu. khi thấy diễn đàn , cô như tìm nơi giải tỏa. Mỗi ngày trong đó đều trút giận.

 

" ghét đứa trẻ hàng xóm, tại học giỏi như , hại ngày ngày ba mắng. Nó nên là nhảy lầu trong tin tức ."

" chán ghét nữ minh tinh , dựa cái gì mà yêu đương với trai ? Trên điểm nào xứng?"

 

Thấy cuộc sống khác như ý, cô như giải thoát. Đợi đến khi nhận , tay cô gõ xuống một đoạn lời.

 

" cũng chán ghét tỷ , tiền thì thôi mà còn xinh hơn . Duyên xem , gì cũng nổi tiếng hơn một bậc. Cô rơi xuống nước từ lúc nhỏ qu·a đ·ời cho ."

 

Một nhấn Enter, đoạn văn độc ác lập tức gửi . Chỉ ba giây hơn trăm tán thành. Cảm giác thỏa mãn vô cớ phóng đại. Tâm cô định rút liền thu về nổi. Ngay đó, cô thấy tin nhắn trong diễn đàn.

 

"Cô, cô , còn việc."

 

Tống Lê Lê cũng ngăn cô , chỉ khẽ khiến mắt cong lên:

 

"Tái kiến."

 

Hai chữ bình thường, khiến lòng Tiểu Trà Yêu run lên. Nghe tai giống lời tạm biệt xã giao mà giống một lời khẳng định rằng thật sự sẽ còn gặp . Cô bắt đầu hối hận, hôm nay sai khi xuất hiện tại đây.

 

Khi bước xuống bậc thang, cả suýt ngã nhào. Ý định ban đầu tìm Chu T.ử Dao để cọ chút màn hình biến mất.

 

Nhìn theo bóng lưng cô rời , Tống Lê Lê cuối cùng cũng như Lộ Qua mong lên, kết thúc nhiệm vụ bày quầy hôm nay. Lộ Qua màn hình nhỏ, thở phào nhẹ nhõm.

 

Hôm nay mất khách mời, thật sự quá tuyệt vời.

 

Vu hồ! Buổi tối tan tìm chỗ ăn mừng mới .

 

...

 

Ban đêm, năm ở huyện thành tìm một căn nhà độc lập . Vì phần lớn chi phí đều do Tống Lê Lê trả nên cô đẩy phòng giường lớn duy nhất. Khoảnh khắc cô bước phòng, Chu T.ử Dao còn ở lưng khó hiểu:

 

"Hôm nay vất vả nhất chính là Chu Ca, Chu Ca nên ngủ ?"

 

Tay Chu Chính Phương vốn đang đỡ eo, xong liền buông tay, lưng thẳng tắp.

 

"Cô định cùng Viên Dĩ tâm sự, để dạy cô cách giảng talk show. Được , cứ như ."

 

Nói xong ôm lấy Viên Dĩ xoay bước . Tiền bối lớn nhất lên tiếng, dù sắc mặt Chu T.ử Dao trầm xuống, cô cũng đổi gì. Nói thêm nữa thành quá cố ý. Cô chỉ ngờ hóa Tống Lê Lê bản lĩnh như . Cô hiểu rõ tính tình tỷ của , tuy đôi khi tâm tư nhiều nhưng may là . Hơn nữa mấy các cô đúng là cực khổ phấn đấu nên cô vẫn duy trì liên hệ. Không ngờ ngay cả cô cũng thu phục .

 

tại chỗ bóng dáng Tống Lê Lê bước phòng, vài giây Diêu Tịnh kéo .

 

Có phòng giường lớn để ngủ, Tống Lê Lê tự nhiên từ chối. Chỉ là nghĩ đến nửa đêm giờ Tý cửa, khuôn mặt nhỏ lập tức suy sụp. Đến khi cô cửa căn phòng mà phụ nữ trung niên để địa chỉ, cô vẫn còn ngáp liên tục. Che miệng một cái, mắt rưng rưng, cô chạm mặt phụ nữ trung niên.

 

Người phụ nữ trung niên bộ dạng của cô, trong phút chốc liền nghi ngờ. Rốt cuộc đáng tin ? Cô bé như còn tỉnh ngủ, lỡ khiến con trai bà thành t.h.ả.m họa hơn thì ?

 

Tống Lê Lê hề nhận sự chần chờ đó. Cô lập tức vòng qua phụ nữ trung niên, phòng phụ. Khi thấy thanh niên bên trong, cơn buồn ngủ của cô tan quá nửa.

 

Trạng thái của thanh niên trong đêm khuya càng thích hợp. Nếu buổi chiều chỉ là mắt dại , đôi khi quái dị, thì lúc trong mắt lộ vài phần tà khí. Đồng t.ử đỏ, thấy Tống Lê Lê thì khóe môi còn chảy xuống vài tia nước miếng.

 

Tống Lê Lê chỉ cảm thấy ghê tởm. Cô quyết định tốc chiến tốc thắng.

 

Phía đột nhiên vang lên tiếng đóng cửa, âm thanh rõ giữa đêm yên tĩnh. Người phụ nữ trung niên lúc mở cửa vẫn bình thường, mà giờ gương mặt khác hẳn. Bà bóng lưng Tống Lê Lê hề , khóe môi cong lên. Ánh mắt nheo như thể tìm con mồi ngon trong bóng tối.

 

liếc mắt hiệu với con trai nhẹ nhàng bước tấm thảm, từng bước tới gần Tống Lê Lê. Khoảnh khắc gần chạm cô, đôi môi bà như xé rộng .

 

Ngay khi bàn tay sắp đụng đến Tống Lê Lê, đúng lúc đắc ý nhất, bỗng tiếng ngáp của Tống Lê Lê.

 

"Vây c.h.ế.t ."

 

Một tiếng đột ngột vang lên phá vỡ khí yên lặng. Tay phụ nữ trung niên khựng giữa trung.

 

Tống Lê Lê ngáp xong, giọng buồn ngủ :

 

"Tự tới, tay?"

 

"Hại một đủ, còn hại cả nhà ?"

 

Đôi môi giống như hoa ăn thịt của bà lập tức thu nhỏ .

 

"Có ý tứ gì?"

 

Giọng bà thô hơn hẳn lúc ngoài cửa.

 

Không ngờ Tống Lê Lê đột nhiên xoay , ánh mắt bình thản, giống chút nào trạng thái buồn ngủ khi ngoài. Cả hai kịp phản ứng thì cô ngáp thêm cái nữa tới ghế sofa, lập tức xuống.

 

đôi con mặt lắc đầu.

 

"Hỏi một , tự tới để động thủ."

 

Người phụ nữ trung niên kéo khóe môi:

 

"Tiểu cô nương ? Không cô tới giúp con trai xử lý chuyện tà ám ?"

 

Thấy bà còn giả ngu, Tống Lê Lê hỏi nữa. Cô đưa tay lên ngực, một thủ thế phức tạp. Giây tiếp theo, với tốc độ mà cả hai phản ứng kịp, cô lưng họ.

 

Hai chỉ cảm thấy lưng vỗ mạnh một cái, đang liền quỳ rạp xuống đất.

 

Trong tầm của Tống Lê Lê, trong phòng liền xuất hiện thêm một đoàn hắc khí. Vừa thấy hình dạng đoàn hắc khí , cô nhăn mũi ghét bỏ. Trách buổi chiều cô câu .

 

Người phụ nữ trung niên ngã xuống đất như tỉnh khỏi mộng. Bà nhăn chặt mày, về phía Tống Lê Lê đang sofa.

 

"Sao thế ? Vừa ở cửa mở cửa cho ? Sao giờ thảm?"

 

sốt ruột sang con trai. Cậu rơi trạng thái hôn mê, cả im lặng bên cạnh. Lòng bà lập tức thắt . Bà định mở miệng hỏi thì Tống Lê Lê nâng cằm, chỉ một góc bên cạnh phụ nữ trung niên.

 

"Nguyên nhân là thứ ."

 

Người phụ nữ trung niên xuống đất trống mặt:

 

"Ha?"

 

Tống Lê Lê kéo nhẹ khóe môi. Cô quyết định tạm thời mở thiên nhãn cho bà .

 

Mấy giây trôi qua. Người phụ nữ trung niên trợn mắt đoàn hắc khí bất chợt hiện mắt, nỗi sợ cuối cùng cũng trào dâng. Chân bà mềm nhũn, tay cố gắng chống đỡ thể. Bà từng thấy thứ gì như trong hiện thực. Nó đen sì, đỏ ám, giống như khói hun, còn liên tục tỏa hắc khí ngoài khiến bà lạnh sống lưng.

 

"Chẳng lẽ con trai thứ ..."

 

"Không chỉ con trai cô, chính cô cũng trúng chiêu."

 

Đoàn não heo đen một lời. Sau một lúc phát tiếng chói tai.

 

"Khặc khặc khặc khặc khặc."

 

Tống Lê Lê nhíu mày.

 

"Câm miệng ."

 

Đám hắc khí vốn định tiếp tục công kích, nhưng giọng uy h.i.ế.p mềm nhẹ của cô run lên. Không đúng, nó đang sợ cái gì? Trước mặt chẳng chỉ là một cô gái nhỏ yếu tay trói gà chặt ? Lời giống như nũng, nó vì sợ?

 

Nó còn đang nghi hoặc thì Tống Lê Lê đưa tay . Vài thủ thế liên tiếp, đoàn hắc khí lập tức phát hiện bản như trói chặt, thể động đậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-dua-vao-huyen-hoc-go-min-ma-bong-choc-noi-tieng/chuong-31-mat-day-chuyen-ngoc-bich-cua-ba.html.]

 

Người phụ nữ trung niên miễn cưỡng lên. Lúc về phía đoàn hắc khí, liên tưởng đến cảnh não heo thả nồi lẩu. Dù vẫn hoảng sợ, bà thấy buồn .

 

"Đây là cái gì?"

 

run rẩy hỏi.

 

Tống Lê Lê nhấc mắt, quét đoàn hắc khí một cái.

 

"Không rõ ràng ?"

 

Nghĩ đến nguyên hình của thứ , Tống Lê Lê tiến gần nửa bước.

 

Người phụ nữ trung niên rốt cuộc nhịn sự nghi hoặc trong lòng:

 

"Sao giống... não heo mốc meo ?"

 

Tống Lê Lê lập tức bằng ánh mắt như trẻ nhỏ dễ dạy. Có thể phân biệt hắc khí là thứ gì chứng tỏ bà ảnh hưởng quá sâu. Còn con trai bà , xem thứ đen sì tác động khá lâu nên t.h.ả.m mãi tỉnh.

 

"Não heo thì ? Não heo chẳng lẽ thể màu đen ?"

 

"Cái gì mà mốc meo?"

 

"Cô ít nhất cũng là trị liệu cực khổ chạy khắp nơi, dùng kiểu hình dung như thế. Không suy nghĩ xem cảm thụ của ?"

 

Hì, thật ồn. Ánh mắt Tống Lê Lê quét ngang, âm thanh bén nhọn của não heo đen đ.â.m đầu khiến cô đau nhức. Tâm trạng vốn gấp gáp trở về ngủ bù càng thêm tệ. Thế nhưng cô vẫn chú ý tới ý tứ trong lời của não heo đen.

 

"Vật trị liệu? Tranh cử?"

 

Mấy chữ hình như chạm trúng chút cảm giác vinh dự kỳ quái của não heo đen, nó run rẩy một chút kiêu ngạo :

 

"Vật trị liệu bệnh viện các cô cạnh tranh kịch liệt. Khai trương một năm nay mới tổ chức một thi đấu. Có 101 cái tà ám tham gia, cuối cùng mới tranh cử 11 cái. chính là một phần trong mười một cái đó."

 

Thấy cái óc heo còn tiếp tục giới thiệu ngừng, khóe môi Tống Lê Lê giật giật. Cô nên coi đó là đầu óc đầu óc. Trước mắt cô như hiện lên sáu dấu chấm đen, gì.

 

"Cuộc đua chọn mười một cái , các cô định gì?"

 

"Đương nhiên là c.ắ.n nuốt…"

 

Dường như nhận nhiều, não heo đen lập tức im bặt.

 

"Các cô loại nhân loại ngu xuẩn , cô dựa cái gì giới thiệu sáng kiến vĩ đại của bệnh viện các cô."

 

Tống Lê Lê hít sâu một , miệng khẽ niệm vài câu. Não heo đen cảm thấy sức trói buộc đột nhiên tăng lên, thậm chí bắt đầu nóng ran như quẳng chảo dầu, giây tiếp theo liền sắp tan rã.

 

"Đừng… đừng siết nữa! Anh nổ tung mất!"

 

Tống Lê Lê nửa sofa, dáng vẻ lười biếng hơn, thản nhiên đáp:

 

"Nổ thì nổ thôi, dù cũng chẳng gì."

 

Não heo đen kiềm mà run rẩy:

 

"Quả nhiên nhân loại các đều lương tâm."

 

"Mắng nữa ?"

 

Não heo đen càng hiểu nổi, tại cô gái mà nó cho rằng yếu ớt đáng sợ đến thế.

 

"Đừng siết nữa, cô còn gì?"

 

Mãi đến khi não heo đen kể xong chuyện, phụ nữ trung niên vẫn ngẩn ngơ. Bà bắt đầu hoài nghi rốt cuộc đêm nay Tống Lê Lê thật sự đến tìm bà , bà vẫn còn đang mơ. Bà cái gì? Một bệnh viện bình dân tổ chức một cuộc tuyển chọn tài năng, thí sinh là các loại tà ma. Cái đang ở mặt bà chính là một bộ não heo biến thành tà ma, nó xâm nhập cơ thể con trai bà, chậm rãi nuốt chửng ý thức của . Khi quá trình tất, con trai bà sẽ biến thành một khác, thậm chí trong quá trình còn vô tri vô giác ảnh hưởng đến xung quanh.

 

"Không biến thành một khác, mà là biến thành một bộ não heo."

 

Tống Lê Lê bình tĩnh câu , khiến phụ nữ trung niên cạn lời bớt sợ hãi. Con trai bà biến thành não heo? Rõ ràng giống như một giấc mơ.

 

"Biến thành não heo thì ? Nhiều não heo nhân loại các cô bỏ lẩu, chẳng lẽ cho phép não heo biến thành ?"

 

Không thêm, Tống Lê Lê nhắm mắt , niệm phù chú, tiêu diệt não heo đen ngay mặt.

 

"Không là…"

 

Tống Lê Lê nhạt:

 

"Tà ma hại thì vẫn là tà ma, còn cái gì đạo đức giữ lời."

 

Rất nhanh, biểu cảm cô rơi trầm tư. Như , bệnh viện bình dân lấy thiện tâm trọng trong quá trình cứu , tà ma nhân cơ hội tiến cơ thể, đó nuốt chửng ý thức, tiếp tục ảnh hưởng những xung quanh. Thủ đoạn thật âm độc.

 

Không mười tà ma còn trong mười một cái chọn trộn . Khá phiền phức. não heo đen cũng thêm gì, xem tìm cơ hội điều tra tiếp.

 

"Đại sư, còn con trai ?"

 

À, còn chuyện .

 

Tống Lê Lê thi triển vài đạo pháp, mệt đến mức biểu cảm sụp xuống. Cô giơ tay kết ấn, điểm một cái giữa trán trai. Chỉ vài giây , gương mặt dần sức sống, ý thức còn chút mơ hồ, chỉ cảm thấy ngủ một giấc dài nhưng ngủ.

 

"Mẹ? Mẹ!"

 

Người phụ nữ trung niên lập tức ôm , giọng mang theo tiếng nấc nghẹn:

 

"Không , ."

 

Bà nhanh chóng ý thức còn khác ở đây nên kéo con trai dậy, sang Tống Lê Lê.

 

"Mau cảm ơn Đại sư. Nếu Đại sư, đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ."

 

Nghĩ đến lời Tống Lê Lê , chỉ chậm thêm chút nữa thôi ý thức con trai bà nuốt , bà run lên.

 

Chàng trai trẻ mơ mơ hồ hồ, chuyện gì, chỉ liên tục khom cô gái trẻ.

 

Thật sự quá buồn ngủ, Tống Lê Lê khoát tay:

 

"Được . Con trai cô coi như trong họa phúc."

 

Bệnh tật ban đầu khó trị, chữa . Vị bác sĩ bệnh viện bình dân xem cũng thật sự chút năng lực.

 

Âm khí ngưng tụ, đôi con còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng, chợt một tràng tiếng đập cửa đồng đều và cùng nhịp.

 

Điều đó hai trong phòng giật nảy . Ban đầu hai con tưởng nửa đêm khác uống say tìm lầm phòng, nhưng càng tiếng đập cửa càng quỷ dị.

 

Tống Lê Lê ở đây, phụ nữ trung niên ngay đó can đảm hơn, cất tiếng hỏi: “Ai đó? Nửa đêm nửa hôm .”

 

Tiếng đập cửa vẫn tiếp diễn, ai đáp lời.

 

Bà sợ tới mức siết chặt cánh tay con trai đến xanh tím. Khi bà đối mặt với ánh mắt Tống Lê Lê, thấy nụ nhàn nhạt của cô: “Các cô nghỉ ngơi , tìm cô đó.”

 

Người phụ nữ trung niên kinh ngạc, nhưng vẫn vội vàng tiếp: “Chờ ngài xong xuống , các cô tới cửa bái phỏng.”

 

Tống Lê Lê lập tức rời khỏi phòng khách sạn, một nữa trở con phố huyện thành vắng vẻ chỉ ánh đèn đường. Phía còn theo một bóng ma lơ lửng giữa trung.

 

Chú rể quỷ mặc lễ phục màu đỏ, dáng thấp bé, lơ lửng giữa trung cũng chỉ cao hơn Tống Lê Lê một cái đầu.

 

Ánh mắt chú rể quỷ tràn ngập nghi hoặc nhưng càng nhiều kinh hỉ: “Cha cô mạnh mẽ thật nha, ngờ còn đổi cho cô một cô dâu mới, còn lớn lên xinh như , cô lời to nha.”

 

mặc kệ chú rể quỷ gì, Tống Lê Lê vẫn cứ thẳng về phía , căn bản ý phản ứng.

 

“Mỹ nữ, là ông ngoại cô đó, cô mau nha, hai quen một .”

 

Nghe câu , Tống Lê Lê giữa mày mới nhăn . Không ngờ phản ứng lớn hơn là một nữ quỷ khác bay từ n.g.ự.c cô. Chính là Lộ Linh mà cô mang về từ trang viên Chung Gia.

 

Lộ Linh lúc tự bay . Tống Lê Lê giúp cô khôi phục thành dáng vẻ khỏe mạnh khi còn sống.

 

Lúc Lộ Linh, bất ngờ chỉ là một già tóc bạc khí chất đáng kể, tuy hành động tay chẳng hề duyên dáng.

 

giơ tay lên, trực tiếp đập chú rể quỷ vẫn luôn theo Tống Lê Lê văng vách tường.

 

Quỷ một bậc lớn hơn áp khuất, huống chi Lộ Linh còn tích tụ mười mấy năm oán khí. Chú rể quỷ đập văng, vì tìm dấu vết Tống Lê Lê nên bay trở về. Lúc chú rể quỷ sợ hãi co rúm.

 

“Đừng nghĩ.” Thấy chú rể quỷ vẫn lộ bộ dáng sắc mị mị, Lộ Linh giơ tay đập tiếp. Tống Lê Lê kéo nhẹ khóe môi, sức chiến đấu đáng kinh ngạc của Lộ Linh, tao nhã quá mức tao nhã.

 

“Cũng xem bản trông thế nào, còn nổi lên tâm tư độc ác âm hôn.”

 

Lộ Linh lúc mới trở bên cạnh cô.

 

Tống Lê Lê giơ tay múa may vài đường, lâu liền cắt đứt sợi tơ duyên chú rể quỷ.

 

Chú rể quỷ lập tức hoảng sợ: “Cô cái gì? cưới một cô vợ thì sai ?”

 

Tống Lê Lê nhạo: “Cho nên cho cơ hội.”

 

Vừa lời hấp dẫn, vẻ hoảng loạn mặt chú rể quỷ liền giảm một chút. Không ngờ Tống Lê Lê kết một dấu tay khác, đập chú rể quỷ, chú rể quỷ liền cảm nhận một tầng trói buộc.

 

“Oan đầu nợ chủ. Âm hôn của vặn liên quan đến ba , buổi tối thời gian hữu hạn nên chia thành ba phần. Cứ ba ngày thì tìm một trò chuyện, một tuần 997, ban ngày nghỉ ngơi cho , nhân đạo ?”

 

“Tiểu Trà Yêu, gã đạo sĩ, nhân viên chuyển phát nhanh, vặn. Có nam nữ, bồi dưỡng chút tình cảm . Không tìm vợ ? Tìm .”

 

Lần đợi Tống Lê Lê , Lộ Linh đập chú rể quỷ văng lên trời. Chờ chú rể quỷ lơ lửng xuống, mặt sưng một khối. Chú rể quỷ đầy mặt uất ức, hề phản kháng .

 

“Cha gặp phản phệ, vận khí đều , lo còn xong còn thể quản ?”

 

Tống Lê Lê nhẹ bỗng : “Đi thôi.” Chú rể quỷ lập tức biến mất khỏi tầm mắt.

 

...

 

Một khách sạn tại thành phố H. T

 

iểu Trà Yêu phòng liền vội vã tìm máy tính, xóa lịch sử trò chuyện trong xã khu nặc danh.

 

Ngay khi cô xóa thì ánh sáng màn hình đột nhiên nhấp nháy. Cô định khởi động , màn hình vươn một bàn tay. Cả Tiểu Trà Yêu chấn động, sợ tới mức ngã xuống đất.

 

“A a a a a a a a a!” Cô ôm đầu, cuộn tròn chân giường.

 

Chú rể quỷ nhiều gian khổ rốt cuộc bộ linh hồn bò khỏi màn hình. Vừa bò nghi hoặc: “Sao từ máy tính chui ?”

 

“Đừng tới đây! Anh đừng tới đây! Anh là ai ! Muốn tìm thì tìm khác !”

 

Chú rể quỷ vòng đến bên cạnh cô : “Nga nha, tiểu tỷ tỷ lớn lên tồi, tuy rằng so hai phía …”

 

Không hù bao lâu, ngay khi Tiểu Trà Yêu dọa đến ngất , chú rể quỷ đột nhiên cảm giác rút . Lần khi mở mắt, mặt là một quen thuộc.

 

“Đạo trưởng! Đạo trưởng! Mau cứu !” Chú rể quỷ thấy một quen đang mặt đất, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy một tia vết máu.

 

...

 

Tống Lê Lê mở mắt.

 

Trời sáng rõ. Diêu Tịnh ở mép giường, lay cô bao lâu.

 

“Bảo bối chị hết hồn, chị gọi em hai mươi phút , suýt nữa tổ chương trình gọi 115 kéo em bệnh viện.”

 

Ngủ một giấc dậy thần thanh khí sảng, Tống Lê Lê lúc mới vỗ nhẹ tay Diêu Tịnh.

 

“Chị, việc gì.”

 

Khi Tống Lê Lê chuẩn xong xuống lầu hội hợp cùng những khác, cô trễ hơn mười phút so với thời gian định ngày hôm qua.

 

Chu T.ử Dao liền đưa tới một túi bữa sáng.

 

“Các ăn xong lâu , ăn lót .”

 

Khung bình luận mạng xé thành một đoàn. Tống Lê Lê thấy bữa sáng liền mắt sáng rực.

 

Mấy đến công trường đường, vài đều mệt mỏi hiện rõ.

 

Nhìn thấy cảnh , Tống Lê Lê đột nhiên c.ắ.n màn thầu hỏi: “Hay là giúp các một tay?”

 

Viên Dĩ lập tức liếc xéo cô một cái: “Có thể giúp như thế nào? Cái tay chân mảnh khảnh của cô còn thể giúp trộn xi măng ?”

 

Tống Lê Lê chút cạn lời, bày vẻ mặt đồ ngốc nó ngày nhưng giờ đổi thành Viên Dĩ.

 

Cô đơn giản dừng ven đường. Ngay đó, mắt , cô móc mấy tờ giấy vàng gấp và chu sa trong túi, tiện tay từ mái tóc dài đang búi rút một cây bút lông. Mái tóc dài đen nhánh trong nháy mắt bung xõa xuống, tùy ý rơi vai khiến những khác ngẩn cả .

 

Tống Lê Lê khóe môi gợi lên, tùy tiện tìm một chỗ tương đối bằng phẳng, bắt đầu vẽ bùa giấy vàng. Không lâu , cô vẽ bốn lá phù chú mà khác đều hiểu. Cô gấp mỗi lá bùa thành hình tam giác và đưa cho bốn ở đây. “Để trong túi .”

 

Chu Chính Phương cùng Diêu Tịnh nhanh chóng tiếp nhận. Ngay cả Viên Dĩ cũng lẩm bẩm một câu nhận lấy phù chú hình tam giác từ tay cô. Chỉ Chu T.ử Dao vẫn mang theo vẻ khó hiểu: “Đây là gì?”

 

Ngay lúc cô còn kịp phản ứng, ba đau eo, mặt ủ mày ê đồng loạt sững sờ. Khoảnh khắc lá bùa đặt túi, một cảm giác mát lạnh lướt qua .

 

Ba hẹn mà cùng hỏi: “Đây là cái gì? Có thể mua ? một tá.”

 

Chu T.ử Dao hàng năm trấn tĩnh biểu cảm, giờ đầy vết nứt. Tống Lê Lê để ý: “Cứ gọi nó là Phù Bệnh Đau Mỏi Cơ Eo .”

 

Cô tùy ý liếc Chu T.ử Dao một cái, tiện tay nhét luôn lá bùa còn túi của cô .

 

Chu T.ử Dao định móc cái đồ vật đáng sợ nhưng ngay khoảnh khắc đó, cô cũng mở to mắt. Tất cả đau nhức thế nhưng đều biến mất. Sao thể? Cô về phía bóng dáng Tống Lê Lê, trong mắt liền nhiều thêm một tia phức tạp.

 

Mấy đùa giỡn nhanh chóng tới công trường. Sau khi lãnh nón bảo hộ, Chu T.ử Dao liền đại diện tìm sắp xếp công việc. Từ khi bước phạm vi công trường, cô liền phát hiện thích hợp.

 

Quá ồn.

 

Không tiếng máy móc tiếng công nhân, mà giống tiếng gió đang gào thét bên tai.

 

tiếng gió.

 

Là oan hồn đang gào thét.

 

 

Loading...