Tôi Dựa Vào Huyền Học Gỡ Mìn Mà Bỗng Chốc Nổi Tiếng - Chương 28: Nhân Duyên Hay Lừa Gạt?
Cập nhật lúc: 2025-11-28 08:39:27
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
【 Mỗi khi thấy vẻ mặt rối rắm của Lê Bảo thì liền chuyện sắp xảy 】
【 Cho các xem kết quả thanh toán lưng của oan gia đầu tiên 】
【 Anh đeo cái kính thế nhỉ, rõ ràng trông cũng 】
【 Cái áo sơ mi kẻ ô vuông cũng quá mà còn toát cảm giác tự ti 】
Anh đeo kính vội vàng đỡ chiếc kính gọng đen. Vừa lời nó liền sững sờ và cảm thấy thể lý.
“Đương nhiên là khác phái chứ. Cô chỉ cần cho khi nào thể gặp mặt bạn gái ?”
Nhắc đến bạn gái, biểu cảm nó thả lỏng nhiều. Nó gãi gáy: “Hai chúng quen qua game. Tiểu Như thanh thuần đáng yêu, chê hướng nội. Chỉ là nhà cô quản nghiêm nên cũng ngại ngùng hẹn ngoài.”
“Đôi khi chúng gặp trong game thì cô sẽ video chat với .”
Ngụ ý đều là phản bác, vì cái gọi là đồng tính mà cô hợp lý.
Tống Lê Lê chớp mắt đột nhiên chuyển đề tài.
“Đây là quê của đúng ? nơi lớn lên hẳn là một thành phố lớn gần núi và cảnh quan tồi.”
Anh đeo kính nghĩ vì Tống Lê Lê đổi đề tài, nhưng lời cô sai nên nó chỉ thể gật đầu.
“Là tháng chút đặc biệt nên cha mới đưa về.”
Tống Lê Lê tiếp tục: “Trưởng bối nữ tính trong nhà gần đây hẳn là gãy chân hoặc gãy tay, cho nên cha mới đưa về giúp chăm sóc.”
“ ăn , nhà quê lắp máy tính nên liền chạy tiệm net mỗi ngày.”
Ống kính chiếu thẳng mặt đeo kính. Dù gọng đen che nửa mặt, vẻ kinh ngạc của nó vẫn rõ ràng.
“Cái ?”
chủ đề khiến nó nhớ tới tiểu Như. Kinh ngạc lắng xuống, vui sướng nổi lên.
“Cũng vì chuyện mới quen tiểu Như. Chúng mỗi ngày ngâm trong một game, khi ở bên mười mấy tiếng.”
Tống Lê Lê : “Cậu chỉ mê game mà chuyên ngành cũng liên quan đến máy tính hoặc game đúng ?”
“ . Chuyên ngành của là máy tính. Hàng năm đều nhận học bổng nên việc chạy tiệm net nhà cũng gì.”
【 Trách cảm giác cái áo sơ mi kẻ ô vuông quen mắt, hóa là khí chất coder 】
【 Ôi đau lòng cho mép tóc. Thêm mấy năm nữa là khỏi thấy luôn 】
【 Quen qua game yêu qua mạng, cũng lãng mạn. Nếu trong game đại thần dẫn bay thì cũng rung động thôi 】
【 Đại thần dẫn bay, khi là học sinh tiểu học 】
“ những thứ liên quan gì đến chuyện hỏi? Cậu chỉ khi nào gặp tiểu Như, đúng ?”
Nghe , đeo kính ngượng ngùng .
Thấy nó bác bỏ nữa, Tống Lê Lê nhún vai: “Muốn gặp thì lập tức thể gặp.”
Anh đeo kính sững sờ. Cảm giác giống như đang ngơ trong game đột nhiên dù đè trúng. Nó thể hình dung cảm xúc của lúc , nhẹ bẫng, hưng phấn, chút hồi hộp.
Chuyện rơi xuống đầu nhanh như khiến nó nghi ngờ xung quanh phục kích.
“Thật ? Cô Tống! Chẳng lẽ cô tính ngày mai cô rời khỏi đây?”
“Nói cách khác, chỉ cần về thành phố núi thì thể gặp tiểu Như, đúng ?”
Sau khi nghĩ thông điểm mấu chốt, đeo kính càng thêm hưng phấn: “Cô cùng trường với cô ? Hóa tình tiết trong tiểu thuyết là thật.”
Nó còn do dự chuyện yêu qua mạng đáng tin nên tìm kiếm thử.
Kết quả thấy kiểu tình yêu yêu qua mạng hóa là học trưởng học cùng trường, khiến nó càng ảo tưởng.
Không ngờ ảo tưởng chiếu hiện thực.
Tống Lê Lê để ý đến sự kích động của nó, khóe miệng giật: “Không gặp ở trường.”
Cô chống cằm, lướt qua đeo kính khiến nó bình tĩnh .
Tống Lê Lê tiếp tục: “Cậu lập tức, chính là lập tức.”
“Năm phút nữa là thể gặp.”
“Nếu xác định gặp.”
Lời Tống Lê Lê giống như một chậu nước lạnh dội thẳng xuống, lập tức châm thêm một đống củi lửa. Giây đeo kính còn chìm trong ảo tưởng tan biến thành hiện thực, giây liền nảy sinh hy vọng mới.
Hóa nữ thần định mệnh của ở cùng một huyện thành? Trách duyên phận sâu như , trong một game mấy trăm vạn chơi mà vẫn thể gặp .
Lại còn hợp ý đến mức, thao tác gì thì giây tiếp theo tiểu Như thường xuyên kịp phản ứng và phối hợp vô cùng ăn ý.
Trái tim đập thình thịch, giống như thật sự nhảy ngoài.
Tống Lê Lê dậy khỏi ghế.
“Đi thôi.”
Anh đeo kính chút khẩn trương:
“Cô tự đưa ?”
Tống Lê Lê trả lời, chỉ hiệu cho Lương PD.
Hai chiếc camera lập tức theo cô, cảnh Tống Lê Lê lang thang trong huyện thành. Đi bộ vài phút dọc con đại lộ trung tâm rộng rãi, cô rẽ một con hẻm nhỏ.
Con hẻm gần trường học, hai bên là tiệm ăn vặt và cửa hàng văn phòng phẩm bình dân, nhưng cô vẫn tiếp tục sâu bên trong.
Khi bước chân dừng , ống kính xoay theo. Trước mặt chính là một tiệm net.
“Cậu một tháng đều ở lì trong tiệm net đúng ?”
Anh đeo kính gật đầu liên tục. Trong lòng chỉ thấy hai chữ: Thần thật!
Tống Lê Lê đẩy cửa bước .
Người trong tiệm thấy camera liền cúi đầu né tránh, phản xạ đầu tiên là tưởng đến bắt học sinh vị thành niên chơi game.
Cũng may Tống Lê Lê rẽ sang hướng khác, tới khu dãy phòng nhỏ bao riêng.
Sinh viên kiêm chức ở quầy lúc đầu căng thẳng, định chạy tới chặn , nhưng lập tức nhớ thông báo trong huyện đó sẽ chương trình tạp kỹ lớn đến ghi hình.
Đây chẳng là cơ hội tuyên truyền ?
Nghĩ , vội vàng chạy theo.
Còn kịp xông lên thể hiện, Tống Lê Lê dừng một phòng.
“Đây là phòng bình thường lên mạng đúng ?”
Anh đeo kính gật đầu như bổ củi.
“Khu vực công cộng ghế rộng, quen, nên luôn chọn chỗ . Mắc hơn một chút cũng .”
Trong lời lộ thói quen tiêu tiền quá dè sẻn.
Tống Lê Lê đẩy cửa phòng đó, mà đến căn bên cạnh, bất ngờ kéo mạnh cửa .
Người bên trong trở tay kịp, bốn mắt lập tức chạm với đám ngoài cửa.
“Các là ai? Xâm phạm riêng tư ? Còn pháp luật ? Cầm camera gì? Dựa cái gì mà ?”
Lương PD: Oan thật.
【 XSWL, tổ chương trình còn đạo đức, tiệm net sẽ đụng đến quyền hình ảnh nên camera chĩa xuống đất hết 】
【 Mẹ hỏi tại cây lau nhà màn hình, bà cảm thấy con điên 】
【 Thí nghiệm thính lực của xem bói huyền thoại chính thức bắt đầu, chuẩn , bắt đầu 】
【 Khoan , Lê Bảo đẩy cửa , bên trong là một trai? Chị em , tự nhiên thấy dự cảm 】
Tống Lê Lê chỉ cường tráng bật dậy cãi vã. Da ngăm đen, mắt nhỏ, mặt vuông, nửa mặc áo cổ ren, tạo nên cảm giác khó chịu mười phần.
Người phản ứng là sinh viên kiêm chức:
“Ông, ông chủ?! Sao ở đây?”
Anh đeo kính cũng ngây . Người đàn ông cao to thì liên quan gì đến tiểu Như của ?
Tống Lê Lê nhếch môi:
“Không ? Lập tức là thể gặp.”
“Đây chẳng gặp ?”
Vừa dứt lời, mắt cường tráng rõ ràng thoáng hoảng loạn, nhưng theo bản năng vẫn phản bác:
“Cô bậy cái gì đó? Gặp với chẳng gặp. Mau khỏi tiệm net của , chỗ cho .”
Tống Lê Lê nhạt, đưa tay đẩy một cái.
Anh cường tráng cũng hiểu vì , rõ ràng cô gái mặt trông nhỏ nhắn, mà chỉ một cú đẩy nhẹ, ngã ngược trở ghế.
Tống Lê Lê lập tức kéo đeo kính:
“Cậu tự xem màn hình .”
Khán giả trong phòng live stream chỉ tiếng động vì camera đang chĩa xuống đất. Sau một tiếng nặng nề như tiếng ngã là giọng đầy tin nổi:
“Anh là tiểu Như?!”
Trách ngay từ đầu, khi thấy cổ áo màu vàng nhạt , cảm thấy quen mắt. Trước đây còn từng khen tiểu Như, màu vàng non tôn vẻ tươi mát của cô .
Tươi mát...
Tiểu Như trong video thường che mặt thẹn thùng, khúc khích trêu rõ ràng hướng nội nhưng miệng dẻo.
…
Ở góc độ mà bình luận viên thấy , màn hình máy tính, khi ông chủ tiệm net xuống, phần mềm video liền hiện lên một khuôn mặt.
Khuôn mặt vuông ngăm đen phần mềm , gọt mặt, trang điểm thêm. Qua vài lớp hiệu ứng biến thành gương mặt một cô gái dịu dàng, thậm chí còn mang vẻ vô tội khi ống kính.
Dù là ai cũng khó mà liên hệ cô gái trong video với ông chủ tiệm net mặt.
Dường như vẫn đủ, Tống Lê Lê tiếp:
“Nếu vẫn thấy bằng chứng đủ, thể bảo dùng tai vài câu cho .”
Anh đeo kính khẽ giơ tay, giọng mang theo run rẩy:
“Anh dùng máy đổi giọng đúng ?”
Lời thốt , trong mắt còn chút kích động vui sướng nào khi tới tìm Tống Lê Lê xem bói ban nãy, chỉ còn cảm giác lòng nguội lạnh.
Một sinh viên ngành máy tính như một đàn ông trung niên dùng vài thủ đoạn đơn giản lừa gạt lâu như .
Điều buồn nhất chỉ là đối tượng yêu qua mạng cô gái, mà là đó thậm chí còn lười tự trang điểm mặc đồ nữ đàng hoàng, chỉ dùng phần mềm biến thành “cô ” màn hình.
Quả nhiên đúng là “ đèn thì tối”.
Còn chuyện nào châm chọc hơn ?
Cậu nhớ những hai thiết gọi qua video, giờ nghĩ đến việc vẫn luôn ngay bên cạnh , chỉ cảm thấy dày cuộn lên ghê tởm.
Tường ngăn phòng nhỏ của tiệm net vốn chỉ là một lớp kính mờ, gì, gì, phòng bên cạnh đều rõ.
Vậy mà để kỹ giọng “tiểu Như”, mỗi đều đeo tai thật chặt, một âm tiết cũng nỡ bỏ qua.
Tất cả những ký ức và gương mặt thật mắt chồng lên , cảm giác chán ghét trong lòng dày thêm một tầng.
Sự việc đến nước , ông chủ tiệm net cũng hiểu chuyện bại lộ, thái độ kiêu ngạo nãy mềm hẳn xuống.
lúc đó đeo kính mới tỉnh , bật dậy, chạy về phía cường tráng:
“Anh rốt cuộc vì chuyện gì mà như ?”
Ông chủ tiệm net ấp úng:
“...”
Anh liếc Tống Lê Lê, suy nghĩ một lúc :
“ thích đồ nữ thì , như thế là sai ?”
“Các đừng thấy bề ngoài cường tráng coi thường. Tâm lý là phụ nữ, vấn đề gì ? Các chẳng lẽ kỳ thị ?”
Ông chủ tiệm net càng càng uất ức, giọng như sắp đến nơi.
Một bộ phận fans của Chu T.ử Dao thấy cảnh liền thầm nghĩ cơ hội tới .
Từ khi chị gái của họ xúc cơm cho công nhân công trường, tuy lao lực nặng như khuân gạch nhưng cũng khiến họ đau lòng.
Một nhóm lập tức kéo qua góc live stream của Tống Lê Lê, chỉ mong bắt nhược điểm.
Cảnh tượng chẳng đúng là cơ hội .
【 Tống Lê Lê cũng quá đáng! Có tuy là nam sinh nhưng rõ ràng nữ sinh. Kỳ thị như thật ghê tởm 】
【 Công khai dỡ đài khác, còn xâm phạm riêng tư. Đây mà cũng gọi là live stream xem bói 】
Loại quan điểm đối lập giới tính chắc chắn thể khiến danh tiếng của Tống Lê Lê rớt đài mạnh.
Nghĩ , fans Chu T.ử Dao cuối cùng cũng cảm thấy thở .
Họ ban đầu cho rằng chị gái họ đến tham gia chương trình nhất định sẽ là thu hút chú ý nhiều nhất.
khi xem liệu, họ phát hiện tám mươi phần trăm xem đều đổ dồn về góc live stream của Tống Lê Lê.
Một nữ minh tinh quấn đầy scandal dựa cái gì chứ.
Cách thao tác Lương PD cũng giật giật khóe mắt.
À, thế giới đúng là huyễn hoặc.
Tuy , chuyện mắt chạm tới mặt pháp luật nên trong khoảnh khắc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ chương trình gặp đồng chí cảnh sát quá nhiều , từng hoài nghi rốt cuộc đang ghi hình chương trình tạp kỹ kiểu gì.
Chuyện tuy kịch tính nhưng may mắn vẫn thể coi là một tình tiết quá đáng mà thôi.
Tay đeo kính rũ xuống bên hông. Nhìn dáng vẻ đó, gì.
Cậu trong lòng khinh thường cách , nhưng cường tráng ầm lên như nên giống như trói buộc. Muốn giải tỏa mà tìm điểm bắt đầu.
Cuối cùng vẫn là Tống Lê Lê khẽ một tiếng, phá vỡ im lặng.
Cô với vẻ mặt tưởng như vô tội nhưng càng thêm châm chọc.
“Diễn tệ. Có xin cho một cái giải Kim Cúc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-dua-vao-huyen-hoc-go-min-ma-bong-choc-noi-tieng/chuong-28-nhan-duyen-hay-lua-gat.html.]
Cô quét mắt khuôn mặt ngăm đen của ông chủ tiệm net, khóe miệng nhếch lên.
Ông chủ tiệm net lập tức trừng mắt:
“Cô chỉ kỳ thị. Cô là tiểu minh tinh đúng ? Cô chờ đó, lát nữa sẽ lên mạng tố cáo bộ mặt xí của cô.”
Tống Lê Lê khoanh tay ngực, gật nhẹ:
“Có thể thì cứ việc. Nếu đến lúc đó còn cơ hội mở miệng.”
Nói xong, cô đầu về phía Lương PD.
Nhận ánh mắt đó, trong lòng Lương PD liền lộp bộp.
Kịch bản quen. Chẳng lẽ nữa ?
“Giúp báo cảnh sát. Cứ tiệm net tụ tập gây rối.”
Lương PD: ?
Chỗ nào tụ tập, chỗ nào gây rối?
cuối cùng vẫn theo.
Từ khi gặp Tống Lê Lê đến giờ, từng thấy cô phán đoán sai.
Cậu chỉ thể lặng lẽ xin trong lòng, thêm một biến chương trình tạp kỹ trải nghiệm thành chương trình tạp kỹ pháp chế.
“Ôi chao, nữ minh tinh còn báo cảnh sát giả. Tốt lắm, lát nữa cô với đồng chí cảnh sát luôn về tội phỉ báng của cô !”
Tống Lê Lê như :
“Được thôi. Nếu thì tiên giải thích rõ xem, đây lừa gạt những ai?”
Anh đeo kính lập tức phản ứng:
“Ý cô là chỉ lừa một ?”
Tống Lê Lê nhạt:
“Cậu nghĩ vì thành thục như ?”
“Rõ ràng là thấy tay hào phóng. Quần áo mặc đều rẻ, nên mới chọn .”
Ông chủ tiệm net chịu nhận loại tội , giọng cao lên:
“Nữ minh tinh chỉ kỳ thị mà còn phỉ báng đúng ? Được, mau gọi cảnh sát đến!”
Biểu cảm Tống Lê Lê dần lạnh xuống, cô nghiêng mắt .
Ông chủ tiệm net thấy trong lòng run lên.
“Tư tưởng nữ tính hóa đúng ? Nếu gọi vợ tới luôn, bảo cô giải thích.”
“Anh đoán cô sẽ mang gậy bóng chày đến là vác d.a.o phay?”
Mũi ông chủ tiệm net lép, xương gò má trơn nhẵn. Vợ ngày thường còn cường thế hơn , hơn nữa áp chế suốt một thời gian dài.
Quả nhiên, Tống Lê Lê dứt lời, da mặt ông chủ tiệm net liền giật giật.
Tiệm net cách nhà một đoạn, nên đám sinh viên kiêm chức tuyển đều vợ hung dữ tới mức nào.
Vợ thậm chí nối luôn camera giám sát cửa tiệm net về nhà, chỉ để trông xem mỗi ngày thật sự tới tiệm việc .
Nghĩ đến cảnh vợ mặt mắng ầm ĩ, khỏi rùng .
Người phụ nữ từ hàng xóm ngóng nhiều chuyện như .
Vừa là cô gái mặt chuẩn kỹ càng.
thì ?
Những việc đều thông qua mạng, khả năng để dấu vết trong hiện thực.
Nghĩ , cố trấn an bản .
Tống Lê Lê nhạt một tiếng:
“Anh nghĩ những chuyện chỉ cần tự xóa ghi chép là ai ?”
Ông chủ tiệm net lặng lẽ cô gái trông vẻ mảnh mai mặt, trong lòng bắt đầu run rẩy.
“Lần đầu tiên lừa mạng là ba năm .”
Giọng Tống Lê Lê vang lên qua micro, rõ ràng và hề vấp.
Dù hình, mấy triệu khán giả đang canh trong phòng live stream cũng thấy từng chữ.
【 Hy vọng giới giải trí trong nước đều học hỏi bảo bối nhà , còn lời thoại của cô lợi hại cỡ nào 】
【 Lại bắt đầu , cái lối kể quá khứ , nãy suýt dẫn dắt 】
【 Đây chắc chắn là lão nghiện mạng, rõ chiêu đối lập giới tính dễ kéo dư luận, thật ghê tởm 】
【 Cũng chỉ fans nào đó mới dắt mũi, ăn gì mà lớn lên 】
“Anh gì hiểu. chẳng qua là tự do kết bạn mạng, cái gì gọi là lừa gạt?”
Tống Lê Lê một tay chống lên bàn máy tính mặt , khẽ nhíu mày:
“Kết bạn?”
“Anh chỉ là quen một học sinh cấp ba trong game, đó giả gái, lừa đến mức năm lớp mười hai còn tâm trí học hành.”
“Vốn thể thi đậu đại học trọng điểm, cuối cùng chỉ trường chuyên khoa. Như thế mà gọi là kết bạn bình thường ?”
Ống kính , nhưng ở hiện trường đều thấy rõ ràng.
Bàn tay ban đầu đặt bàn của ông chủ tiệm net khi những lời liền rũ xuống bên .
Ánh mắt né tránh, còn chút cứng rắn nào như khi cãi cùn lúc nãy:
“ ...”
Tống Lê Lê gật đầu qua loa:
“Nghe hiểu cũng , dù cũng chỉ cho .”
“Ban đầu đúng là giống bây giờ. Chỉ là trong game ngẫu nhiên gặp một nam sinh lớp mười hai. Anh vợ quản nghiêm, gần như tiền riêng.”
“Lúc đó mới nảy ý giả gái trong game để nam sinh đó nạp tiền cho .”
“Từ đó, bắt đầu dùng máy đổi giọng. Sau đó một phát thể đầu.”
“Đó là cái mà gọi là kết bạn bình thường ?”
Ông chủ tiệm net cố gắng chống đỡ:
“Thì ? Người tự nguyện cho, tự nguyện nhận. Đừng tới chuyện cô thật , cho dù là thật thì cũng ?”
“Vấn đề chính là...”
Khóe miệng Tống Lê Lê nhếch lên, khuôn mặt lạnh băng.
“Anh nam sinh đầu tiên vì mà tự sát ?”
Nếu vì , cô lười để ý đến chuyện .
Chỉ là nhân quả cái c.h.ế.t của nam sinh treo ông chủ tiệm net quá rõ ràng, cô liếc mắt .
Vừa lôi kéo án mạng, tay Lương PD tự giác run lên.
“Cậu nam sinh đó khi nghiệp cấp ba, việc đầu tiên chính là nghĩ đến tìm .”
“Anh dùng cớ để thoát khỏi . Cậu một bên chịu đả kích thất tình, một bên gặp trượt dốc trong học tập, cuối cùng chịu nổi nên uống t.h.u.ố.c ngủ.”
Thấy ông chủ tiệm net tiếp tục phản bác, Tống Lê Lê gõ nhẹ mặt bàn.
“Đừng vội phủ nhận. Anh xóa lịch sử trò chuyện cũng vô dụng. Kỹ thuật bây giờ phục hồi những thứ đó chuyện khó.”
Ánh mắt ông chủ tiệm net ngừng chuyển động, dường như đang cân nhắc tình hình mắt.
Anh đúng là dùng cớ, nhưng trẻ tuổi chính là trẻ tuổi, thiên chân thật lòng. Lúc nạp tiền mua trang game cho quả thật hào phóng. Anh cũng bán đổi thành tiền mặt và kiếm ít.
đối phương quá ngu ngơ, thật sự tin rằng quen mạng chính là chân ái cả đời. Anh cuối cùng chỉ thể dùng lời đe dọa rằng gia đình sẽ đoạn tuyệt quan hệ để thoát khỏi .
nam sinh chịu từ bỏ, mỗi ngày đều gửi cho mấy chục đoạn lời ghê tởm lấy từ . Anh thể chặn, cuối cùng chỉ còn cách bỏ tài khoản đó.
Tài khoản đó vẫn còn vài món trang cực phẩm đổi thành tiền mặt. Thật đáng tiếc.
cũ thì mới đến. Cắn răng từ bỏ. Cái gì sai? Anh thấy sai gì cả.
“Cô bé thiên chân mà thôi, chẳng qua là bạn bè. Bạn bè nguyện ý vì tiêu tiền, phạm pháp ?”
Ngay cả sinh viên kiêm chức ở quầy cũng trợn to mắt, kinh hãi độ dày da mặt của ông chủ.
“Nam sinh đó c.h.ế.t.” Tống Lê Lê .
Ông chủ tiệm net càng thêm đắc ý. Chỉ là tự sát bất thành, càng thể gây khó cho .
“ trong lúc rửa ruột ở bệnh viện, cha xem lịch sử trò chuyện và sự tồn tại của . Họ cũng dụ dỗ, trong lúc còn học cấp ba trộm tiền gia đình tiêu cho hơn năm con .”
“Cho nên sớm báo cảnh sát.”
“Cảnh sát tìm thấy , nhưng đoán tới tra ?”
Trên liên tục dây dưa nhân quả sinh t.ử của khác, càng cho thấy rõ tai ương lao ngục.
“Cô bậy!”
Tống Lê Lê khẽ.
“Phải ? Vậy đoán xem thứ hai mà chọc là lai lịch gì?”
Cô hít một thật sâu. Quả thật lâu cô thấy mệnh cách nào phức tạp như . Nhân quả sinh t.ử , nhân quả lao ngục , thậm chí còn thứ khác nữa.
Cô quan sát khuôn mặt ông chủ tiệm net. Chẳng lẽ thời nay đều thích cái kiểu ? Tê thật, yêu đương mù quáng thật đáng sợ.
Thấy ông chủ tiệm net lên tiếng, cô tiếp:
“Một năm , trêu chọc một nam sinh.”
“ nam sinh khôn hơn nghĩ. Không chỉ giọng mà còn yêu cầu video.”
“Anh thấy đối phương tiêu tiền hào phóng trong game, sự tham lam của trỗi dậy, vẫn bước thêm bước .”
“ vấn đề là tưởng rằng thể thoát một nữa. Kết quả đoán xem?”
Cô dừng ở đây, khóe mày khẽ nhếch .
lúc , cửa tiệm net liền truyền tới tiếng ồn ào.
Chúng đều về phía cửa, mới phát hiện từ lúc nào xuất hiện một đám trẻ tuổi, mỗi mang theo băng tay, năm sáu , hung hăng xông . Đầu đội kính râm, toát khí chất du côn rõ. Mục tiêu của chúng nhất quán, xông thẳng tới vị trí Tống Lê Lê và vài khác đang .
Anh đeo kính gọng nhỏ vốn chịu cú sốc lớn, cảnh tượng dọa đến run giọng:
“Cái , đây là ?”
Cảnh tượng chỉ từng thấy trong phim.
Tống Lê Lê nhẹ nhàng :
“Không hướng về phía các .”
Nói xong còn nghiêng sang một bên.
Chỉ thấy một thiếu niên tóc vàng, trông vẻ lớn tuổi, đầu xông thẳng đến mặt ông chủ tiệm net:
“Anh chính là kẻ khốn khiếp lừa đúng !”
Dứt lời, túm cổ áo ông chủ tiệm net kéo thẳng từ ghế xuống, một cú đ.ấ.m như sắp giáng xuống mặt.
Ông chủ tiệm net nhận khuôn mặt . Trước đây dồn hết sức lực, mới khiến thiếu niên tóc vàng chi cho một tiền lớn như . giống như nam sinh trung học , khi thiếu niên tóc vàng đề nghị gặp mặt, dùng cùng một cái cớ để thoát .
Cậu thiếu niên tóc vàng đó tìm nữa. Anh cứ nghĩ thoát kiếp, nên mới chọn đến đeo kính gọng nhỏ.
“ cố ý lừa , !”
Trước đây thiếu niên tóc vàng ở thành phố khác cách đây mấy trăm km ? Làm thể tìm đến ?
“Anh thật sự nghĩ dân du côn thì gì ?”
“Anh đúng là dễ tìm. nhờ một chơi máy tính, hack thẳng máy của .”
“Suýt nữa tức điên. Người nũng với hơn ba tháng, yêu qua mạng tưởng là cô gái, hóa là một thứ xí như .”
“Để cho một trận.”
Ông chủ tiệm net sợ đến run rẩy , ngừng cầu xin:
“ sai . Tiền của sẽ trả . Cậu rộng lượng một chút, tha cho .”
Ngay khoảnh khắc thiếu niên tóc vàng sắp đ.á.n.h ông chủ tiệm net, ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào.
Lần chỉ Tống Lê Lê và đồng loạt đầu, mà những đang xem kịch vui trong tiệm net cũng giả vờ định chạy tán loạn.
Người đến chính là đồng chí cảnh sát kịp thời tới hiện trường khi Tống Lê Lê nhờ Lương PD báo án.
“Tất cả xuống.”
“Ai là báo án ở đây tụ tập ẩu đả?”
Dương PD ánh mắt phức tạp liếc qua Tống Lê Lê, chậm rãi giơ tay.
Cho đến khi thấy đồng chí cảnh sát đưa cả nhóm tóc vàng cùng ông chủ tiệm net rời khỏi tiệm net, Lương PD cuối cùng nhịn :
“Cô sớm sẽ tìm đến tận cửa để đ.á.n.h .”
Tống Lê Lê đột nhiên về phía màn hình camera điều chỉnh , bình thản:
“Duy trì định xã hội, bắt đầu từ bạn.”
Nói xong, cô để cho màn hình một bóng lưng quầy hàng nơi xem bói.
Bên cạnh quầy hàng xa khách hàng mới đang chờ. Một phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng dẫn theo một trẻ tuổi cao gầy, đợi bao lâu.
Người phụ nữ thì bình thường, nhưng nam sinh run rẩy, thỉnh thoảng còn bật ngây ngô. Miệng lẩm bẩm:
“Đừng , đưa cho ăn não của .”