Đại Viên Tử phàn nàn: “Lại mua cho mày nhà cây cho mèo, còn đúng giờ cắt móng tay cho mày, mày còn cào! Suốt ngày ‘loẹt xoẹt loẹt xoẹt’ phiền c.h.ế.t !”
【 Thật đáng ghét! 】
【 Thêm mấy cái chẩn đoán gấp đừng để cô Ôn rảnh rỗi!!! 】
【 Nhà cây cho mèo 3000 tệ mèo đến cũng thèm, sợi dây buộc linh kiện nhà cây cho mèo mèo chơi vui vẻ vô cùng. 】
【 Con mèo Xiêm đen hết! Mèo nhà về nhà mùa đông đầu tiên, dùng đệm điện ấp cũng giữ màu, trời lạnh một cái là đen thành cục than. 】
...
Mèo Xiêm giơ móng vuốt đẩy đẩy: “Meo!”
Cô nghỉ , ở đây giao cho .
Đại Viên Tử: “Mày còn định đuổi tao ? Đây là phòng ngủ của tao.”
Ôn Dữu Nịnh tìm một nơi an xuống, cuối cùng cũng thời gian chen : “Nó bảo cô nghỉ ngơi.”
“Nghỉ ngơi? Giường nghỉ ngơi nó phá gần hết .” Đại Viên Tử đầu giường của liền một trận đau lòng, “Đều là gỗ nguyên khối, đều đắt.”
Ôn Dữu Nịnh : “Đắt cũng cách nào, đổi thôi.”
Đại Viên Tử thở dài, “ , đổi, đều cào thành như , dùng nữa.”
Ôn Dữu Nịnh lắc lắc đầu, “Không, ý là, bên trong đầu giường chắc là chuột cắn hỏng .”
“Hả?”
Ôn Dữu Nịnh khẽ ngẩng cằm, “Mèo nhà cô đang bắt chuột. chuột ở bên trong, nó cách nào chui xuống gầm giường , chỉ thể cào ở .”
“Tiếng ‘xào xạc’ chắc là chuột đang gặm gỗ, thể trùng hợp với lúc mèo Xiêm đang kích động cào, cho nên hiểu lầm.”
“!!!”
“Nhà chuột?!” Đại Viên Tử hoảng sợ trợn tròn mắt, “Hơn nữa, ở đây đều là gỗ nguyên khối, chuột thể ?”
Nói , cô gõ gõ đầu giường, vốn dĩ là cho Ôn Dữu Nịnh tiếng động chắc nịch, kết quả chỗ đánh trực tiếp vỡ .
Cùng lúc đó, con mèo Xiêm đang nghiêng tai lắng đột nhiên nhảy lên, chân dùng sức hung hăng đạp lên đầu giường, ‘cạch’ một tiếng giòn tan, vụn gỗ văng khắp nơi —— bên trong đầu giường rỗng.
Một bóng chuột nhanh chóng lướt qua, mèo Xiêm hai lời đuổi theo, vững vàng ngậm lấy con chuột mang về cho chủ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-300.html.]
Đại Viên Tử: “Đừng tới đây a a ——”
【! Quá ngầu ! 】
【 Gỗ nguyên khối chính là bền ăn ha. 】
【 Còn đừng tới đây nữa, nếu mèo Xiêm, buổi tối cô dán mặt chuột cũng . 】
【 Cô khoét một cái lỗ đầu giường, mèo Xiêm sớm bắt chuột . 】
Mèo Xiêm đặt con chuột xuống đất, ngay ngắn, cái đuôi từ lưng vòng , vô cùng ngoan ngoãn.
Ôn Dữu Nịnh khen: “Mèo ngoan.”
“Meo ô,”
Người !
Mèo bận đây!
Ôn Dữu Nịnh nhẹ nhàng ‘ừm’ một tiếng, “Đi , cố gắng hỏng đồ đạc.”
“Hỏng cũng ! Cùng lắm thì dọn hết đồ trong nhà , nhất định diệt trừ chuột!” Đại Viên Tử túm lấy cái chổi, “Cô Ôn lát nữa chuyện, gia nhập chiến trường.”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Ôn Dữu Nịnh thấy cô ý chí chiến đấu sục sôi, : “Cố lên.”
Ngắt kết nối, Ôn Dữu Nịnh tháo chiếc lá xuống, trở về tiếp tục bận rộn chuyện trong hang.
Kết quả mới lên, liền thấy Sữa Chua đang tảng đá nhô nhúc nhích.
‘Huhu... huhu, đó là của hổ.’
‘Huhu,’
Ôn Dữu Nịnh bực bội, cái gì?
Trong lúc nghi hoặc đầu, con hổ Hoa Nam chị gái vốn đang ăn thịt, lúc móng vuốt đang giữ một quả cầu đồ chơi rỗng ruột quen mắt.
—— Chính là quả mà cô cho Sữa Chua.
Bên trong đầy các loại thịt sấy lạnh.
Móng vuốt của chị gái hổ Hoa Nam khẽ động, thịt sấy lạnh liền từ cửa rơi xuống, từng viên ăn.
‘Ngon.’