Tôi Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Động Vật Để Livestream Chữa Bệnh - Chương 268
Cập nhật lúc: 2025-08-22 03:49:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trong làng thường xuyên thể gặp gấu trúc xin ăn.”
“Sau đến phổ biến kiến thức cho chúng , cho ăn nhiều sẽ gấu trúc tính ỷ , cho chúng cho ăn nữa.”
Tài xế đề nghị: “Nếu cô tìm gấu trúc hoang dã, thể đến làng chúng xem thử, ở đó chúng còn khu du lịch sinh thái, .”
Ôn Dữu Nịnh thấy thú vị, “Ừm, cơ hội nhất định sẽ đến xem.”
【 ha ha ha cháy nhà mặt chuột. 】
【 Tuyên truyền quê hương đến , nhưng mà —— gấu trúc sẽ cửa khu du lịch sinh thái, tuyên bố hứng thú. 】
【 Chẳng chỉ là gấu trúc thôi , đến mức đó . Nhân tính ở , đạo đức ở , địa chỉ và link thanh toán của khu du lịch sinh thái ở ?! 】
...
Trong lúc chuyện, taxi dừng ở cửa khách sạn.
Ôn Dữu Nịnh xuống xe, liền một cô gái buộc tóc đuôi ngựa cao tới, “Cô Ôn ? là Phó Tư Nhã, phụ trách tiểu đội thành phố A của chúng .”
Triệu Tự Nghi thấy thì kinh ngạc : “Sao cô đến đây?”
“Không là đến trực tiếp núi tìm gấu trúc ? liền đến đây đợi các cô . Khách sạn hợp tác với khu của chúng , phòng khử trùng giống như trong khu, các cô thể ở đây khử trùng xong, đó cùng .” Phó Tư Nhã giơ tay hiệu: “Đi thôi, tranh thủ thời gian, các nhóm khác đều .”
Có một việc, một khi phân nhóm, xem thành tích, liền tự nhiên sẽ kích thích tinh thần thắng thua của con .
Không chuyện gì to tát, nhưng luôn cảm thấy ai tìm con gấu trúc hoang dã bệnh đó thì lợi hại.
Hành lý cần mở sắp xếp quá kỹ càng, cứ đẩy thẳng phòng là .
Ngược là khử trùng tương đối tốn thời gian.
【 Không , khử trùng thì cần thả chúng . 】
【 Thiết livestream sẽ hỏng chứ? Sẽ ăn mòn ? 】
【 Nghi ngờ sâu sắc cô Ôn định nhân cơ hội để cho chúng leo cây mấy ngày livestream tiếp theo! 】
“Sao thể.” Ôn Dữu Nịnh từ phòng khử trùng , trang phục leo núi chuyên nghiệp, lấy khăn giấy lau vết bẩn thiết livestream, “Để cho chắc, cùng khử trùng luôn.”
Thiết livestream trông vẻ mỏng manh dễ hỏng, nhưng một lượt khử trùng, nó vẫn nguyên vẹn như mới, thậm chí vì lau chùi mà trở nên sáng bóng.
Phó Tư Nhã đợi ở cửa phòng khử trùng, thấy hai , vội vàng gì đó điện thoại.
Tắt điện thoại xong tới, thấy quả cầu trong tay Ôn Dữu Nịnh thì , “Cái chính là thiết livestream đó ?”
Là phụ trách kiêm tiếp đón của nhiệm vụ , tìm hiểu về sắp tiếp đãi là điều cơ bản nhất, đặc biệt Ôn Dữu Nịnh là một streamer, cách tìm hiểu nhanh và tiện hơn, cô cũng xem mấy buổi phát livestream của Ôn Dữu Nịnh.
Biết thứ gọi là thiết livestream, nhưng thiết livestream thể tự chính nó, cho nên Phó Tư Nhã thấy thứ vẫn còn mới lạ.
Ôn Dữu Nịnh hỏi: “Ừm, lát nữa núi thể livestream ?”
Phó Tư Nhã: “Đương nhiên, cái yêu cầu cứng nhắc, cô cứ tùy ý. Chú ý đừng để động vật hoang dã cướp mất là .” Đồ vật động vật nhỏ cướp vứt trong rừng, 99% khả năng là tìm .
“Còn nhắc nhở một chút, rừng nhất định tự ý hành động, đảm bảo đừng rời khỏi tầm mắt của . Bên trong nguy hiểm.” Phó Tư Nhã tiêm phòng , là địa phương, thường xuyên khu rừng , cô là một lớp bảo đảm an cho những mới đến.
Nói xong, Phó Tư Nhã đưa cho hai mỗi một cái máy đuổi động vật hoang dã bằng sóng âm, “Cái mang theo , gặp nguy hiểm thì dùng. Nếu vấn đề gì khác, chúng xuất phát.”
Ôn Dữu Nịnh cảm thấy dùng đến, nhưng vẫn treo lên , nhỏ, cũng nặng, coi như là đồ trang trí.
【 Cái bật lên thấy âm thanh, là dựa sóng âm để dọa mãnh thú chạy đúng ? 】
【 Còn thứ !? Vậy cầm cái chẳng thể nghênh ngang mặt động vật hoang dã. 】
【 Hổ sư tử gấu nâu tỏ vẻ: nghênh ngang thì chắc, nhưng thể bụng chúng nó theo chiều dọc. 】
...
Vị trí của vườn thú cách nơi quan sát gấu trúc hoang dã lui tới còn một cách.
Ôn Dữu Nịnh tối qua máy bay vốn ngủ ngon, ở hàng ghế của xe, theo dòng xe cộ đường, xe chạy lắc lư cô buồn ngủ đến mắt cũng mở .
Cũng may, khi cô ngủ , xe dừng ở chân núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-268.html.]
—— chân núi quá chính xác, xe chạy đến đường lên núi, lên nữa là xe .
Ôn Dữu Nịnh day day trán, ngậm một viên kẹo bạc hà, xuống xe thấy một màu xanh tươi , cây cối che trời, ở trong khu bảo tồn tự nhiên, hít thở cũng là khí trong lành của thiên nhiên.
Triệu Tự Nghi hỏi: “Có bản đồ lộ trình ?”
Phó Tư Nhã giơ ngón trỏ lên lắc lắc, “Không , nhưng ảnh chụp qua mà tìm thấy tung tích gấu trúc.”
Cô mở nhóm chat , đầu ngón tay ngừng lướt lên, “Nhiều như cùng tìm, mà tìm một cọng lông gấu trúc nào, chúng cũng tìm . Cô Ôn cô... Hả? Cô Ôn cô đang gì ?”
Ôn Dữu Nịnh tán cây, ngẩng đầu chằm chằm lên chớp mắt.
Phó Tư Nhã gần cũng tò mò ngẩng đầu, “Có cái gì ?”
“Có một con sóc.” Ôn Dữu Nịnh giơ tay nhẹ nhàng gõ gõ cây, “ thấy đấy nhé tiểu quỷ. Có thể chuyện một chút ?”
Con sóc còn động tĩnh, Phó Tư Nhã ngây .
Không chứ, lên chơi lớn ?
Cô đầu thiết livestream đang bay, nghĩ đến những nội dung livestream của Ôn Dữu Nịnh mà cô xem, nghĩ... thể là đang tạo hiệu ứng chương trình?
Dù thiết livestream cũng con sóc, đến lúc đó sóc , liền nó ngại ngùng trốn trong nhà là xong.
Ngay đó, con sóc đẩy lá cây , đôi mắt đen láy xuống.
Phó Tư Nhã: “?!!”
Có thật !?
“ dùng hạt dẻ đổi lấy thông tin với thế nào?” Ôn Dữu Nịnh thấy môi trường xung quanh chút tương tự với môi trường trong camera cảnh gấu trúc lui tới, dấu vết nhân tạo cây cũng giống , sóc con nếu一直住在这, chắc là từng gặp gấu trúc.
“Cậu gấu trúc ở ?” Ôn Dữu Nịnh mở ba lô , lấy mấy hạt phỉ, “Chính là con tròn tròn, một thời gian ở gốc cây vung vẩy móng vuốt đó.”
Đầu con sóc ngẩng lên, “Chít!”
Không !
‘Mấy hạt nhỏ mà đòi tiết lộ vị trí của đại ca .’
“Còn những thứ .” Ôn Dữu Nịnh lấy một túi hạt phỉ nguyên, “Chừng đủ ?”
Con sóc: “?!”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Đầu nó ‘vụt’ một cái đội lá cây lên.
—— túi hạt phỉ đó thể chôn sống nó luôn!
Ôn Dữu Nịnh ngay đó thêm một túi hạt dẻ, đều là hạt dẻ sống, cố tình mang cho những con vật nhỏ ăn hạt trong rừng.
Đám nhóc thông tin nhanh nhạy nhất, chúng nó cây, cao xa.
Gặp nguy hiểm thì trốn , thể lén ít tin tức hóng hớt.
Phó Tư Nhã túi hạt, tiếc nuối : “Nó chắc là mấy thứ là gì .”
“Chít!”
Cút sang một bên!
‘Sóc ngốc , sóc ?’
‘Không , , một chút đồ ăn, thể tiết lộ đại ca...’
“Ba túi.” Ôn Dữu Nịnh tiếp tục tăng giá.
“Chít?” Con sóc do dự, khoan , nếu nó đồng ý, chẳng là còn nhiều hơn ?
Con sóc thò đầu ngó, duỗi dài cổ ba lô của Ôn Dữu Nịnh, cố gắng phân biệt xem bên trong mấy túi, suy nghĩ xem nên đồng ý ở túi thứ mấy là hợp lý nhất.
“Không ? Không thì thôi.” Ôn Dữu Nịnh trực tiếp cất cả ba túi ,
“Chít!” Con sóc nóng nảy, trực tiếp từ cành cây bò xuống, ai ! Được! Sóc !
—— “Chít chít!”