Tôi Có Một Nhóm Chat Toàn Người Xuyên Không - Chương 38: Vì cái điều "vạn nhất" ấy

Cập nhật lúc: 2025-10-05 08:28:34
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tịch cầm khăn lau mặt, thấy những dòng tin trong nhóm, còn kịp trả lời thì A Hoa Hoa phản hồi.

【Thế giới Nguyên thủy - A Hoa Hoa: Có đây. Chị gái, chị xuyên đến thế giới cung đấu ? Nhóm chúng đều là xuyên đó. xuyên đến xã hội nguyên thủy, Băng Băng xuyên đến thế giới tổng tài bá đạo, nhưng giờ thì bức tường thế giới tổng tài bá đạo phá vỡ .】

【Lâm Độ Tích thì ở thế giới hậu tận thế, Thiên Lan ở thập niên 60, Hoan Hoan thì giống chị, đều ở thời cổ đại.】

A Hoa Hoa sống trong xã hội nguyên thủy, tuy nguy hiểm nhiều, nhưng so với hiện đại, cô cảm thấy cuộc sống nơi đó khiến thoải mái hơn. Cộng thêm A Thủy Thủy dẫn dắt, cô dần hòa nhập với thế giới .

Thời gian qua, tình cảm giữa cô và cha nguyên chủ cũng bớt căng thẳng, điều khiến A Hoa Hoa thấy mãn nguyện. Cô cảm thấy cuộc sống như , tiếp tục cũng .

Ở hiện đại, cha ruột và em trai đều quan tâm đến cô. Cô vất vả việc bên ngoài, phần lớn tiền lương dùng để trả cái gọi là "ơn nuôi dưỡng". Dù ở xã hội nguyên thủy cũng vất vả, nhưng ít nhất nơi đó ai khinh thường cô. Ở nơi , tinh thần cô mới thật sự an ủi.

...

Minh Thư lúc trở về tẩm điện. Cung nữ cận yên tâm, nên nghỉ ở gian ngoài. Cô chiếc giường chạm khắc tinh xảo mà hàng trăm thợ thủ công mất một tháng để thành, sờ vòng tay trò chuyện.

【Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi: , xuyên đến thế giới cung đấu.】 

Đã bao năm , Minh Thư còn dùng để xưng hô với chính nữa.

Ánh mắt cô lướt qua từng cái tên trong nhóm, đ.á.n.h giá. Để sống sót đến cuối cùng trong thế giới cung đấu, Minh Thư là kẻ ngốc. Cô gần như ngay lập tức nhận cái tên khác biệt .

【Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi: @Thiếu nữ Trái Đất - Lâm Tịch, cô đang ở địa cầu ? Bây giờ là năm bao nhiêu ?】

Khi gửi dòng chữ đó, tay cô còn đang run rẩy.

【Thiếu nữ Trái Đất - Lâm Tịch: Bây giờ là ngày 9 tháng 12 năm 2020.】

【Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi: Mới là năm 2020 thôi , thật , thật .】

Minh Thư xong, bên ngoài tiếng Thanh Hương vọng . Cô vội vàng nhắn trong nhóm: 

【Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi: Hoàng thượng đến , đợi lát nữa chúng chuyện tiếp.】

Tin nhắn gửi , một đàn ông ba mươi tư, ba mươi lăm tuổi bước nhanh từ ngoài , tiếng đến cả : "Giao Giao, trẫm đến . Nàng ngủ ?"

Minh Thư lau mặt, vén rèm giường lên: "Chưa , Tam ca giờ mới đến?"

Trong cung điện rộng lớn, Minh Thư thấy giọng của , ngọt ngào và dịu dàng đến lạ. Cô thế giới cung đấu "ướp" quá lâu, dường như quên mất một cô gái hiện đại bình thường nên chuyện như thế nào.

Trong lúc cởi đai lưng cho Hoàng đế, Minh Thư khỏi nhớ lúc mới xuyên , khi đó cô vẫn còn sôi nổi, cá tính riêng. vì sinh tồn, đành tự biến thành con như bây giờ.

Cô cụp mắt, che giấu nỗi bi thương trong lòng.

Cả nhóm chat lặng một lúc. Thế giới cung đấu tàn khốc, chỉ một câu của Minh Thư thôi cũng đủ khiến ai nấy hình dung tất cả.

Mọi khỏi nhớ đến những bộ phim cung đấu từng xem. Những trong phim, vì gia tộc, vì lợi ích, vì bản , ép biến thành một khác như thế nào.

Từ Hoan Hoan vốn cũng ở cổ đại, khỏi nhớ đến cuộc hôn nhân đầy rối rắm của , một cảm giác nghẹt thở ùa về. Cô từng khó chịu vì chia sẻ chồng với khác. Vậy còn Minh Thư thì ?

Đấu tranh để trở thành Minh Quý Phi ngày hôm nay, cô đau đớn đến mức nào, và với tâm trạng khi ngày ngày hầu hạ một như ?

Một cảm giác thương cảm dâng lên, Từ Hoan Hoan gắn thẻ Minh Thư trong nhóm: 

【@Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi, cũng ở thời cổ đại, nhưng thế giới của giống kiểu phim võ hiệp. Nếu cô cần giúp, cứ với .】

【Thế giới tận thế – Lâm Độ Tích: thể cung cấp vũ khí sức sát thương lớn. Nếu cần, cô thậm chí thể phá hủy cả hoàng cung.】

【Thế giới nguyên thủy – A Hoa Hoa: Chỗ các loại cây khả năng đặc biệt, và đủ loại đá quý vô cùng .】

【Nữ phụ ác độc – Diệp Băng Băng: hình như gì đặc biệt để cung cấp, nhưng nếu cần đồ gì, đều thể sắp xếp.】

【Thiếu nữ Trái Đất - Lâm Tịch: thể phụ trách vận chuyển tất cả vật phẩm.】

Minh Thư trả lời, đều cô đang gì. Nhóm chat dần chìm im lặng.

Lâm Tịch dọn dẹp đồ đạc phòng. Bà nội ở phòng bên ngủ. Lâm Tịch mở máy tính, tìm phim để xem.

Mãi đến hơn 12 giờ đêm, Minh Thư mới gửi tin nhắn.

【Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi: Cái tên thể đổi ? Nhìn cái tên thật sự thấy nghẹt thở.】

Làm nghẹt thở chứ? Ba chữ "Minh Quý phi" như đang nhắc cô về tất cả những năm tháng sống trong lớp vỏ đó.

A Hoa Hoa ở thế giới nguyên thủy và Từ Hoan Hoan ở thế giới cổ đại ngủ. Lâm Độ Tích từ bệnh viện dã chiến trở về, thấy liền nhắn: 

【Thế giới tận thế – Lâm Độ Tích: Tên của chúng thể sửa . thể thử xem .】

Minh Thư loay hoay, tìm thấy nút "Đổi biệt danh". Cô sửa ba chữ "Minh Quý Phi" thành "Minh Thư". Khi nhấn xác nhận sửa, một thông báo hiện

【Thông báo hệ thống: Phát hiện vị trí thế giới của thành viên Thế giới cung đấu - Minh Quý Phi đặc biệt, phép sửa biệt danh một . Xác nhận sửa đổi? Lưu ý: Thành viên nhóm chỉ một cơ hội sửa đổi biệt danh.】

Nhìn từng chữ Thế giới cung đấu - Minh Thư, cô đột nhiên . Cô thực sự , nhấn nút xác nhận. Ngay lúc đó, nước mắt Minh Thư tuôn trào.

trong nhiều năm . Lần cuối cùng là khi cung nữ A Tú, thiết như chị em với cô, Hiền Phi đ.á.n.h c.h.ế.t để bảo vệ cô.

Minh Thư trở nhóm chat, lượt thả tim và cảm ơn những ngỏ ý giúp đỡ. Đã nhiều năm dùng giọng điệu trang trọng như để trả lời ai.

Sau khi trả lời xong, Lâm Tịch mới nhắn trong nhóm: 

【@Thế giới cung đấu - Minh Thư, đang ở Trái Đất, ngay tại tỉnh Vân Nam. Cô cần giúp gì ?】

Minh Thư giường, tấm rèm tím mặt, ngẩn suy nghĩ. Cô điều gì ? Có điều gì cô đặc biệt ? Sau một lúc lâu, mới trả lời: 

【Thế giới cung đấu - Minh Thư: Có.】

Bên ngoài vang lên tiếng khóa cửa sân. Chắc là Hoàng đế rời , Minh Thư chẳng buồn để ý.

Hồi họ còn trẻ, Hoàng đế sẽ ngủ cung điện của cô suốt đêm. giờ, ít khi ngủ , mỗi đến chỉ là chuyện đó, xong việc .

Tuy nhiên, khi so với phần lớn phi tần khác – những cả tháng may mới một ân sủng hoặc thậm chí từng gặp mặt – việc Minh Thư cách vài hôm lâm hạnh đủ để cô gán cho danh hiệu "độc sủng".

Cả tiền triều hậu cung, bao thù ghét cô, thậm chí thêu tên cô lên búp bê vải để nguyền rủa. Minh Thư cảm thấy những đó thật sự thiển cận. Trái tim của Hoàng đế bao giờ thực sự thuộc về chốn hậu cung . Hoặc lẽ, từng một , nhưng đó là câu chuyện của quá khứ.

【Thế giới cung đấu - Minh Thư: @Thiếu nữ Trái Đất - Lâm Tịch, tình hình hiện tại của ở thế giới thực.】

Khi mới xuyên , Minh Thư từng thức trắng đêm suy nghĩ hiểu vì đến đây. Về , vì sống quá lâu trong thế giới , ký ức dần mờ , những câu hỏi cũng biến mất. Những vấn đề từng cô bận tâm lâu, dường như cũng còn tồn tại khi cô lãng quên chúng.

giờ khi nhắc , cô mới nhận vẫn luôn . Giống như bây giờ, những chuyện khi xuyên , từng cảnh từng cảnh hiện lên trong đầu cô, rõ ràng như xem phim.

【Thế giới cung đấu - Minh Thư: là sinh viên năm cuối của Học viện Múa tỉnh Vân Nam. Khi sắp nghiệp, đạo diễn đến trường tuyển diễn viên. Vì thành tích chuyên ngành , thầy cô tiến cử .】

chọn một bộ phim cổ trang, đóng vai nữ ba. Khi phim còn công chiếu, ký hợp đồng với công ty quản lý – thủ tục đều luật sư trường xem qua, vấn đề gì.】

【Sau đó, đến thành phố Côn Minh. Công ty , bắt chúng chạy sự kiện mà tập trung đào tạo diễn xuất và hình thể.】

Cho đến tận bây giờ, khi nhớ chuyện cũ, Minh Thư vẫn cảm thấy công ty của . Cô tiếp tục

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-co-mot-nhom-chat-toan-nguoi-xuyen-khong/chuong-38-vi-cai-dieu-van-nhat-ay.html.]

【Nửa cuối năm 2013, nhận một kịch bản khác, vẫn là phim cổ trang. Sau khi xác định thù lao, chúng đến thị trấn Ô Phong thuộc thành phố Khải Viễn, tỉnh Vân Nam để phim.】

nhớ việc đều suôn sẻ, nhưng tối hôm đó, nhớ về phòng, uống một chai nước khoáng ngủ . Tỉnh dậy thì ở cổ đại.】

【Bây giờ qua nhiều năm như , thế giới thực qua hơn bảy năm, còn ở đây sống mười lăm năm. chỉ hiện tại đang ở tình trạng nào, c.h.ế.t . Nếu c.h.ế.t ... nguyên nhân là gì?】

Minh Thư gửi xong, @Lâm Độ Tích: 

【Anh chuyện khi xuyên qua ?】

【Cơ thể của ...vẫn còn sống chứ?】 

Khi đ.á.n.h dòng chữ , tay Minh Thư run rẩy.

Cô là con của một gia đình đơn . Bố cô là tệ bạc, khi cô còn nhỏ lăng nhăng bên ngoài. Mẹ cô là chịu nổi phản bội. Sau khi phát hiện, bà ly hôn ngay lập tức.

Sau khi ly hôn, bà một nuôi cô, đổi sang họ . Còn ở bên bố, tên cô là Cố Hy Đệ (mong em trai).

Minh Thư dám nghĩ, nếu chết, cô sẽ sống thế nào.

Phản hồi của Lâm Độ Tích chậm: 

【Thế giới tận thế – Lâm Độ Tích: Chúng đều c.h.ế.t mới xuyên .】

Chữ "chúng " , Lâm Độ Tích đ.á.n.h chút khó khăn.

Ngay lúc đó, Lâm Tịch mở trình duyệt máy tính, tìm kiếm tên Minh Thư. Kết quả đầu tiên là một đoạn video - một phụ nữ gầy gò, tiều tụy, đang tuyệt vọng khắp nơi tìm con gái .

Tay Lâm Tịch run lên. Cô dám chuyện với Minh Thư.

Dù Minh Thư sớm đoán tình hình, nhưng dù , thật khó mà chấp nhận nổi. 

Lúc , cô đặc biệt hút một điếu thuốc, nhưng tiếc là hút.

Lâm Tịch gửi tin nhắn trong nhóm: 

【@Thế giới Cung đấu - Minh Thư, cô gửi địa chỉ cho , sẽ xem.】

Trong video ghi địa chỉ nhà Minh Thư. Nhà cô ở thành phố sát cạnh chỗ Lâm Tịch, tàu cao tốc chỉ mất hơn nửa tiếng, lái xe cũng tầm một giờ. Lâm Tịch vẫn xác nhận .

Minh Thư hít sâu, đ.á.n.h địa chỉ mà cô thuộc lòng, từng quên nhiều năm: 【Được, cảm ơn cô.】 Gửi tin nhắn xong, một cửa sổ bật lên.

【Thông báo hệ thống: Thành viên nhóm phát hành nhiệm vụ "Về nhà xem giúp" cho Thiếu nữ Trái Đất - Lâm Tịch ? Phần thưởng nhiệm vụ: ___.】

Minh Thư sững sờ, lập tức dậy chân trần về phía thư phòng đối diện giường.

Suốt mười lăm năm ở thế giới , cô tích góp ít của cải. Trong những năm tháng Hoàng đế sủng ái, cô kiếm ít. ngẫm , thật những thứ đó chẳng gì thuộc về .

Việc phát hành nhiệm vụ ý nghĩa quá lớn đối với cô, cô dùng những thứ tầm thường để vấy bẩn nó.

, thế giới vẫn tách rời khỏi Trái Đất, chỉ là lịch sử rẽ một nhánh khác thời nhà Tùy.

Cô lấy một hộp gấm từ giá sách xuống. Trong dòng trống của mục thù lao nhiệm vụ, cô : Vương Hi Chi - Lan Đình Tự.

Ngay khi cô xong, nhiệm vụ mới cập nhật trong nhóm. Lâm Tịch thấy Lan Đình Tự thì sững sờ.

Ai mà Lan Đình Tự chứ? Châu Đổng còn từng hát một ca khúc lấy cảm hứng từ nó cơ mà. Trong giới thư pháp, Lan Đình Tự xem là báu vật vô giá.

Năm đó, Lâm Tịch từng đặc biệt tra cứu, phát hiện bản gốc Lan Đình Tự hiện vẫn xác định tung tích. Nếu thứ mà Minh Thư gửi qua là bản gốc, Lâm Tịch gần như dám tưởng tượng giá trị của nó sẽ cao đến mức nào.

Tay cô run lên khi nhấn nút "nhận nhiệm vụ". Dù chỉ thể nhận thưởng khi thành, nhưng lúc trong lòng cô rạo rực như lửa đốt.

Cô gửi tin nhắn riêng hỏi Minh Thư, đối phương trả lời: 

【Ở thế giới của , lịch sử rẽ sang một hướng khác từ thời Tùy triều. Tính đến hiện tại, hơn 600 năm, hoàng đế triều đổi đại nhưng vẫn mang họ Dương.】

【Bản Lan Đình Tự là của hồi môn của . Ban đầu nghĩ sẽ giữ nó , nhưng nghĩ kỹ thì vẫn nên giao cho cô. Ít , đời còn thể thấy tuyệt tác hành thư nhất thiên hạ .】

Minh Thư vốn yêu thích thư pháp, luyện hành thư nhiều năm. Bản Lan Đình Tự cô còn cho Hoàng đế xem.

Bây giờ đưa cho Lâm Tịch, cô hề thấy tiếc. Dù thì Hoàng đế hiện tại là mê sưu tầm, còn chút "bệnh giữ của". Nếu quyển rơi tay , e rằng một khi cô gặp chuyện, nó sẽ chôn theo.

So với việc để báu vật quốc gia chôn vùi trong lòng đất, chi bằng giao cho Lâm Tịch — ít nhất cơ hội lưu truyền cho đời .

Đêm đó, cả cô và Lâm Độ Tích đều vô cùng kích động. Nửa đêm Diệp Băng Băng lên mạng hai , Lâm Tịch sắp Lan Đình Tự thì vô cùng ngưỡng mộ. Thế giới của cô cũng bản gốc của Lan Đình Tự.

nghĩ rằng cũng đến từ thế giới của Lâm Tịch, cô vui vẻ ngay.

Mãi đến khi tiếng gà gáy vang lên, Lâm Tịch mới ngủ. Cô cảm thấy ngủ bao lâu thì tiếng Trì Hương Bình xay rau lợn đ.á.n.h thức. Cô dậy rửa mặt, ăn sáng, lái chiếc xe ba bánh mua hôm qua ngoài.

Trên đường gặp nhiều dân làng. Khi thành phố tìm việc, họ đều khen cô chăm chỉ.

Lâm Tịch suy nghĩ kỹ. Cứ ở nhà mãi . Chưa đến việc những già trong làng con cái , ở nhà quá ba ngày là bắt đầu chê bai. Chỉ riêng việc cô nhóm chat , tương lai khi còn khắp nơi, thể cứ quanh quẩn ở đây mãi .

Người nông thôn tuy chất phác, nhưng đôi khi những lời vô tình của họ khiến khác mệt mỏi.

Lâm Tịch đến chợ đầu mối , đặt một lô gạo, mì, dầu, ngũ cốc, nước, tổng cộng ba bốn tấn. Cô cũng đặt mua nhiều nhu yếu phẩm theo danh sách của Lâm Độ Tích. Lô nhu yếu phẩm thể là cực kỳ tạp nham, ngay cả đất trồng hoa cũng .

Trên đường từ chợ đến nhà kho, Lâm Tịch một con phố khác hôm qua, mua hết t.h.u.ố.c ở tất cả các tiệm thuốc.

Khi trở kho, xe chở gạo và mì cũng đến. Hai tiếng tiếp theo, cô bận rộn chất hàng, thuê xe tải và sắp xếp vận chuyển. Sau khi dỡ hàng xong, Lâm Tịch thuê một chiếc xe tải như ở Bắc Kinh, tìm chất đầy hàng lên xe.

Một chiếc xe tải nhỏ đầy kín. Cô mở định vị, nhập địa chỉ nhà Minh Thư, lái xe theo con đường nhỏ về phía đó.

Khi đến nơi vắng vẻ, ai theo dõi, Lâm Tịch xuống xe, vỗ nhẹ thùng hàng. Ngay lập tức, một thùng đồ lớn biến mất khí, cả vết bánh xe cũng mờ .

Nhà Minh Thư ở thành phố Mông Tự, phong cảnh đặc biệt , nhiệt độ cũng ấm hơn thành phố Bình Viễn một cút. Lâm Tịch lái xe thạo, đường nhỏ, mất gần một tiếng mới tới nơi.

Cô tìm một bãi đậu để đỗ xe, bắt taxi đến khu chung cư nhà Minh Thư.

Vừa bước xuống xe, cô lập tức thấy một tờ thông báo tìm dán ở cổng khu chung cư, lớn. Phía cùng là ảnh của Minh Thư.

Trong ảnh, cô mặc áo sơ mi trắng, tóc buộc cao, mặt về phía ánh nắng, một tay che trán, nở nụ nhẹ. Má còn một lúm đồng tiền nhỏ. Cô một cách thanh nhã, mang nét lạnh lùng, cao quý. Bên là thông tin chiều cao, cân nặng, dấu hiệu nhận dạng, cùng điện thoại liên hệ và khoản tiền thưởng lên đến bốn mươi vạn tệ cho bất kỳ ai cung cấp manh mối.

Có lẽ Lâm Tịch chằm chằm tờ thông báo quá lâu khiến một bà cụ ngang ghé hỏi: "Cô gái, cháu quen trong tờ tìm ?"

Lâm Tịch nghiêng đầu: "Hình như cháu thấy TV ." Lâm Tịch trả lời một cách mơ hồ.

Bà cụ thoáng thất vọng, nhưng vẫn nhắc nhở: "Cháu nhớ lấy điện thoại nhé. Nếu gì, nhất định gọi cho nó."

Thực bà cụ chẳng còn mấy hy vọng. Tám năm , nếu còn sống, ắt hẳn về. Bây giờ vẫn bặt vô âm tín, chắc chắn là mất. Minh Lệ chỉ một đứa con gái là Minh Thư, bà bỏ cuộc, cũng dám bỏ cuộc.

Tất cả hy vọng của bà đều đặt cược cái điều vạn nhất .

Bà cụ dường như câu nhiều trong suốt những năm qua. Dù mỗi tự nhủ nên nhắc nữa, nhưng hễ thấy ai dừng tờ thông báo, bà kiềm mà tiến tới một hồi.

Không vì điều gì khác, chỉ là vì một vẫn đang chờ con. Vì một tia hy vọng nhỏ nhoi còn sót .

"Mẹ nó sắp sống nổi nữa ." Bà cụ thở dài, xách giỏ rau xa.

Loading...