Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-09-09 16:18:02
Lượt xem: 98
"Ai da đại tiểu thư, cậu cứ tới là được rồi, tớ và Dương Thánh có thể trả giúp cậu mà."
Thịnh Văn Ngôn khẽ hừ một tiếng, hài lòng.
Lâu Ngưng nói: "Đúng rồi, cậu có gửi tin nhắn hỏi Thẩm Thụ Diệc xem khi nào cậu ấy tới hay không?"
Thịnh Văn Ngôn: "Không hỏi, hỏi xong lúc tới đây cậu ấy nhìn thấy tớ rồi lại nghĩ tớ cố ý bám theo cậu ấy thì sao."
"Còn không phải là cố ý bám theo à?"
"À không." Thịnh Văn Ngôn hơi hơi mỉm cười, "Tớ tới đây không phải vì một ai khác mà là để học tập, để rèn luyện."
"......"
Tin thế quỷ nào được.
Sau khi nói chuyện với Lâu Ngưng không lâu, có một người đàn ông mặc tây trang đi từ tháng máy ra, tự giới thiệu bản thân xong liền dẫn Thịnh Văn Ngôn lên lầu.
Hôm nay Thịnh Văn Ngôn phá lệ mà thay những bộ váy ngắn quần đùi thường ngày bằng quần dài và tây trang nhỏ trông rất quy củ, trang điểm thì chọn tông màu nude mà căn bản bình thường cô không bao giờ đụng tới.
Một loạt hành động này cũng không có ý gì khác, đúng, chỉ là muốn đắp nặn ấn tượng tốt lại một lần nữa trước mặt chú nhỏ tương lai.
Những lời mà cô bảo là rác rưởi ở nhà...... Đều là nhất thời tức giận, là giả thôi.
Từ nay về sau cô sẽ là ——
Thịnh - Thuần khiết ngoan ngoãn, một người vợ hiền - Ngôn
"Từ nay chỗ của cô là ở kia, bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi tham quan công ty một chút, tiện thể nói luôn chuyện công việc cô phải làm cho cô nghe."
Người đàn ông dẫn cô lên lầu này tên là Trần Siêu, là trợ lý duy nhất của Thẩm Tại.
Thịnh Văn Ngôn gật gật đầu, mắt nhìn cánh cửa lớn đang đóng ở cách đó không xa: "Nơi đó chính là......"
"Văn phòng của Thẩm tổng."
"À, vậy Thẩm tổng có ở đây không?"
Trần Siêu đứng ngay ngay ngắn ngắn: "Không có ở đây."
"Được, vậy thì, phiền trợ lý Trần dẫn tôi đi tham quan chút nhé~"
Thịnh Văn Ngôn được di truyền nhiều gen của bà ngoại, tuy không giống người nước ngoài chút nào, nhưng tổng thể thì ngũ quan của cô rất sắc nét, là một người đẹp có nét đẹp khiến người khác nhìn mà thỏa mãn. Vẻ ngoài này khiến từ lúc cô mới bước vào công ty đã có người nhìn chằm chằm, căn bản mọi người còn tưởng rằng là khách hàng gì, lúc này nhìn thấy Trần Siêu dẫn cô đi tham quan khắp nơi mới líu lưỡi.
Cô gái này không phải là trợ lý mới tới đó chứ? Từ khi nào mà tiêu chuẩn chọn trợ lý của Thẩm tổng lại trở nên...... Cay như vậy.
Người khác đều nghi hoặc, nhưng Trần Siêu đi theo Thẩm Tại đã lâu thì không, bởi vì anh biết rõ sự việc.
Lúc trước ông chủ đã từng nói qua, không cần nhiều lời với Thịnh Văn Ngôn, cứ đối xử như một thực tập sinh bình thường là được, thậm chí có thể tuỳ ý hơn cả bình thường cũng được.
——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-8.html.]
Ngày đầu tiên Thịnh Văn Ngôn tới IZ, chuyện đầu tiên cô muốn làm đó là "tình cờ" gặp gỡ với Thẩm Thụ Diệc, nhưng thật đáng tiếc, thực tập sinh phân tán ở khắp các nơi nhưng cô đi dạo một vòng quanh công ty cũng không thấy người đâu.
Chuyện thứ hai cô muốn làm đó là xin lỗi Thẩm Tại, khôi phục lại hình tượng sau lúc phóng đãng không kiềm chế được mà nói lung tung.
Nhưng thật đáng tiếc, bởi vì cô ngồi ở vị trí trợ lý ngoài văn phòng của tổng giám đốc cả ngày mà cũng không thấy được mặt Thẩm Tại một lần.
Càng đáng tiếc hơn chính là, suốt ba ngày tiếp theo, cô cũng chưa gặp được Thẩm Thụ Diệc hay là Thẩm Tại.
Sau đó vì thật sự không nhịn được nữa nên cô liền hỏi khéo trên WeChat rằng Thẩm Thụ Diệc có đi thực tập không ...... Người đó nói anh chưa có đi thực tập.
Được rồi, thì ra là thế.
Chờ, cô cứ chờ là được.
Mỹ vị sắp tới rồi.
Nhưng mà...... Tuần thực tập này cũng nhàm chán quá đi!
Mới ba ngày thôi mà Thịnh Văn Ngôn cảm thấy mình sắp nghẹn đến điên luôn rồi, mỗi ngày đều phải dậy sớm, ngồi trước máy tính cả ngày để xem tư liệu về các hạng mục đầu tư, chuyện này thì thôi chưa tính, thế nhưng cô còn phải làm chân chạy vặt cho Trần Siêu!
Cô đường đường là đại tiểu thư của nhà họ Thịnh, thế nhưng phải đi làm chân, chạy, vặt! Cho một tên trợ lý!
"Thịnh Văn Ngôn, xuống dưới lầu mua mười ly cà phê mang tới phòng họp nhé." Buổi chiều lúc ba giờ, Trần Siêu đi ngang qua rồi ném xuống một câu.
Mẹ nó! Lại nữa! Lại mua cà phê?!
Không mua cơm hộp nữa à?! Anh nhìn bà đây có giống người sẽ đi mua cà phê cho anh không!
"Thịnh Văn Ngôn?" Trần Siêu thấy cô không nhúc nhích, quay đầu lại nhìn cô một cái.
Thịnh Văn Ngôn mạnh mẽ đứng từ ghế dậy, cô lạnh lùng mà nhìn Trần Siêu, bỗng dưng —— nở nụ cười.
"Được thôi trợ lý Trần~"
Ngày gì không biết???
Nhưng bình tĩnh mà xem xét kỹ lại thì tiệm cà phê ở dưới công ty uống khá ngon, vì thế trong lúc chờ mười ly cà phê Thịnh Văn Ngôn cũng tự gọi cho mình một ly, ngồi cạnh cửa sổ uống một cách chậm rì rì.
Ting —— Tiếng thông báo từ điện thoại vang lên.
【 Năm phút sau cuộc họp bắt đầu rồi, nhanh một chút 】
Là trợ lý Trần thúc giục.
Thịnh Văn Ngôn: "Chẳng nhẽ mười ly cà phê không cần chờ à, chê tôi chậm chạp sao."
Ting ——
Trần Siêu: 【 Thẩm tổng cũng sẽ ở đó, không được đến trễ đâu đấy 】
Thịnh Văn Ngôn: "...... A, ghê gớm nhỉ?"
Thịnh đại tiểu thư buông cốc cà phê của mình xuống, đứng dậy, đi tới quầy chế biến, mỗi tay cầm năm ly, xoẹt một cái —— chạy ra khỏi tiệm cà phê.