Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 51

Cập nhật lúc: 2024-09-19 20:38:52
Lượt xem: 70

Nhiều năm trước, Thẩm Tại đã thấy ảnh của Thịnh Văn Ngôn. Khi đó, cô chỉ mới là một đứa trẻ.

 

Dù chưa trưởng thành, nhưng vẫn có thể nhìn ra vẻ ngoài hơn người của cô. Là một cô gái miền Nam thuần tuý, ngũ quan đậm đà, đường nét có chiều sâu, thêm chút vẻ đẹp đậm sắc của con gái Tân Cương, xinh đẹp đến rực rỡ.

 

Trưởng thành rồi, nhan sắc cũng không hề tàn phai, thậm chí còn vượt trội hơn. Dáng vẻ nghiêng đầu cười với người khác, có chút trêu người.

 

Năm đó Thẩm Tại theo Lý Tiểu Phán học hỏi, anh nghĩ nếu bà biết đứa con gái mỗi ngày mình khen xinh đẹp, lớn lên càng hút mắt, chắc bà ở trong mộ cũng cười thầm.

 

Nhưng còn… Ngoan? Đời này anh chưa từng nghe qua từ.

 

Không lớn không nhỏ.

 

Nếu Lý Tiểu Phán biết con gái mình bị bố nó dạy thành không phép tắc, đoán chừng bà cười không nổi.

 

Anh thu hồi tầm mắt, nắm thanh chocolate trong bàn tay: “Thịnh Văn Ngôn, lo cho thân mình đi.”

 

Thịnh Văn Ngôn vô vị nói: “Lo rồi nha, tôi ăn rồi.”

 

Thẩm Tại lại nhìn cô, tiện tay bỏ thanh chocolate vào túi, cũng quên nói đổi ly sữa bò thành cà phê, nhìn mọi người nói: “Bắt đầu thôi.”

 

Tiếng giấy thưa thớt vang lên, giám đốc dự án bên Tài Thánh chiếu ppt, bắt đầu trình bày tiến độ và chi tiết của dự án.

 

Thịnh Văn Ngôn mở bút thu âm, thấy anh bỏ chocolate vào túi… Có lẽ là sẽ ăn. Nhưng tiếc là từ đầu đến cuối hội nghị, Thẩm Tại không đụng tới thanh chocolate kia.

 

Sau khi hội nghị kết thúc là đến giờ cơm tối, dựa theo lịch trình hôm nay, bên IZ sẽ mời người bên Tài Thánh đến khách sạn Nam Tước ăn cơm.

 

Chu Linh Vận là người phụ trách bên Tài Thánh, bước đi song song với Thẩm Tại.

 

Không thể không nói, khi Chu Vận Linh không mặc những bộ váy hoa hòe lòe loẹt kia, thì vẫn có chút dáng vẻ đứng đắn của nữ doanh nhân. Đứng chung với Thẩm Tại ít nhiều cũng tạo nên cảm giác trai tài gái sắc.

 

Thịnh Văn Ngôn và Trần Siêu đi theo sau. Cô nhìn chằm chằm hình ảnh này, đôi mắt gần như dính sát vào ót hai người kia.

 

Lần trước ở suối nước nóng, cô cướp Thẩm Tại khỏi Chu Linh Vận là vì muốn thay ông chủ làm việc này.

 

Bây giờ cô cũng muốn làm như thế, hoàn toàn không vì công việc, mà là vì chính cô. Cô cảm thấy hình ảnh này rất khó nhìn.

 

Cố kiềm nén đến phòng bao, hai bên ngồi xuống bàn ăn.

 

Thịnh Văn Ngôn ngồi ngay ngắn bên cạnh Thẩm Tại, nghe Chu Linh Vận bàn chuyện dự án, thỉnh thoảng lại chen vào một ít chuyện cô ta và Thẩm Tại biết nhau từ trước. Cô ta rất linh hoạt, đang nói chuyện dự án thì dời sang chuyện riêng, lần nào cũng là Thẩm Tại tỉnh bơ kéo đề tài về.

 

Trong tình huống này, uống rượu cũng là chuyện đương nhiên, Trần Siêu đã mời bên kia không ít rượu. Người ta mời lại, Thẩm Tại cũng phải tiếp một ít.

 

Thịnh Văn Ngôn biết hôm nay anh chưa ăn gì, cho nên vẫn luôn nói chuyện với nhân viên uống cừ nhất ở bên kia, để Thẩm Tại rảnh rỗi ăn chút gì đó.

 

“Sếp Thẩm, ly này tôi mời anh.” Giám đốc dự án bên kia lại đứng dậy.

 

Trần Siêu hiểu ý, vội vàng bưng ly rượu lên: “Giám đốc Lâm, dạo này sếp Thẩm không khoẻ lắm. Thế này đi, để tôi uống thay sếp Thẩm.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-51.html.]

Ở chỗ này, lời nói tám phần đều là giả, nhưng Chu Linh Vận nghe xong thì bày ra gương mặt lo lắng: “Thật à, vậy anh Thẩm Tại đừng uống nữa, cơ thể là quan trọng nhất. Giám đốc Lâm, hôm nay anh, thư ký Trần và… Thư ký Thịnh cứ vui vẻ đi ~”

 

Thịnh Văn Ngôn bị gọi tên nên ngước mắt lên nhìn.

 

Chu Linh Vận chợt ý thức được chuyện gì đó, nói: “Ây da, hình như hôm nay thư ký Thịnh chưa uống ly nào cả. Sao vậy, cô không uống rượu được à?”

 

Đương nhiên là cô uống được, chẳng qua khi đi dự tiệc xã giao thế này, Thẩm Tại chưa bao giờ để cô tiếp rượu, cũng không cho phép cô đi mời. Cho nên sau vài lần, cô cũng tự giác không uống nữa.

 

Trần Siêu: “Không sao, để tôi, cảm ơn cô Chu.”

 

Chu Linh Vận cười khẽ một tiếng, không để ý đến Trần Siêu: “Bình thường thư ký Thịnh hay làm việc gì vậy? Không giúp ông chủ à? Làm thư ký như này thì thật nhàn rỗi.”

 

Khóe miệng Thịnh Văn Ngôn hơi cong lên, mẹ kiếp, nói lòng vòng ý bảo cô vô dụng chứ gì.

 

Chu Linh Vận: “Anh Thẩm Tại, hôm nay may là đi với tụi em đó, ngày thường anh phải đi xã giao nhiều, cứ để mình thư ký Trần cản rượu sao mà được chứ. Em nghĩ anh nên tuyển thêm một vài nhân tài phù hợp với công việc đi, thư ký Thịnh sao…”

 

“Người tài đều xuất hiện cuối cùng, tôi còn chưa lên sân khấu mà cô Chu.” Thịnh Văn Ngôn mỉm cười ngắt lời cô ta.

 

Chu Linh Vận híp mắt: “Vậy à?”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Dĩ nhiên rồi, có điều hôm nay cô Chu đã nói vậy thì tôi uống cùng cô nhé? Thế nào?”

 

Chân mày Thẩm Tại nhăn lại: “Thịnh Văn Ngôn.”

 

Tối nay cô chịu đựng cái cô tiểu thư bánh bèo lắm rồi, sớm đã muốn lật bài với cô ta. Vì thế cô trực tiếp làm lơ ý kiến của Thẩm Tại, cầm lấy bình rượu rót cho mình một ly: “Cô Chu, chúc cô và công ty chúng tôi hợp tác thuận lợi.”

 

Cô, chúng tôi, hiểu không Chu đỏng đảnh!

 

Chu Linh Vận khó chịu nhìn Thịnh Văn Ngôn, bị kích thích một phen nên cười lạnh cầm ly rượu lên: “Được thôi, hợp tác thuận lợi, tôi cạn trước.”

 

“Sao để cô Chu uống một mình chứ, tôi sẽ uống cùng cô ~ “

 

“A.”

 

“Ha ha.”

 

Vô tình chiến trường của đàn ông đột nhiên biến thành chiến trường của phụ nữ. Uống rồi uống, không ai chịu thua.

 

Đô của Thịnh Văn Ngôn rất khá, loại rượu vang đỏ này không bằng mấy loại có nồng độ cao trong quán bar, cô có thể chấp hết. Chỉ trong một lát, hai người qua qua lại lại đã uống liền mấy ly.

 

Chu Linh Vận uống mấy ly rượu mạnh xuống bụng thì đã hơi choáng váng, cô ta không ngờ mặt Thịnh Văn Ngôn vẫn không đổi, cười gượng nói: “Hoá ra đô của thư ký Thịnh cũng khá lắm, vừa rồi mọi người không tìm cô uống là sai quá sai.”

 

“Đúng vậy đúng vậy, cô uống được sao không nói chứ? Thư ký Thịnh, cô uống với tôi một ly đi.” Giám đốc bên Tài Thánh lập tức nói.

 

Thịnh Văn Ngôn vui vẻ nhận lấy, nhưng uống xong ly này, cô lại tìm tới Chu Linh Vận. 

 

Lúc này Chu Linh Vận đã hơi mắc ói, thấy mũi kiếm lại nhắm về phía mình, lòng g.i.ế.c người nổi lên. Nhưng Thịnh Văn Ngôn lén lút khiêu khích sao cô ta có thể không tiếp chứ, đành nhắm mắt tiếp tục uống. Uống xong hai ly nữa, cô ta không chịu được nữa.

 

Thịnh Văn Ngôn cong môi, hài lòng ngồi xuống.

Loading...