Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 175
Cập nhật lúc: 2024-10-14 13:24:03
Lượt xem: 33
Thịnh Văn Ngôn ở nhà Thẩm Tại thêm một ngày nữa, hôm đó anh không làm gì cả, chỉ ôm cô ngủ một đêm. Buổi sáng hôm sau sảng khoái, hai người cùng nhau tỉnh giấc, dùng bữa sáng.
Sau đó anh lái xe đưa cô về Khải Thịnh, còn mình thì tới IZ.
Mấy hôm sau, chỉ cần không bận họp thì Thẩm Tại sẽ tới đón cô tan ca, anh không chở cô về nhà cô mà toàn đưa về nhà mình.
Mấy ngày ở lại, trong nhà anh dần có nhiều đồ dùng của cô hơn, quần áo, đồ ngủ, đồ dùng hàng ngày, đồ trang điểm. Thịnh Văn Ngôn cảm thấy nơi này sắp trở thành căn nhà thứ hai của cô rồi.
Dĩ nhiên là mấy ngày này, cô vẫn bị làm thịt. Chỉ là sau hôm đầu tiên bị tố cáo, bây giờ Thẩm Tại đã biết kìm nén, ra tay dịu dàng gấp mấy lần.
Việc này làm cho Thịnh Văn Ngôn bắt đầu nếm được sự tuyệt vời của yêu đương, thậm chí có hơi tham lam cơ thể của Thẩm Tại… Cô thích cái cách mà anh dùng đôi mắt tràn đầy dục vọng nhìn mình, hoàn toàn khác lạ với ban ngày, điều đó khiến cho Thịnh Văn Ngôn cảm thấy, anh đang mê mệt cô, cũng càng ngày thích cô hơn.
Hôm đó, Thịnh Văn Ngôn tham dự một cuộc họp ở công ty, sau khi kết thúc thì có nói vài câu với giám đốc bộ phận tài chính. Đó là một người phụ nữ tinh anh, rất có năng lực làm việc. Thịnh Văn Ngôn rất hâm mộ cô ấy, còn thân thiết với cô hơn giám đốc của các bộ phận khác.
“Sếp nhỏ, dạo này có chuyện gì vui vẻ hay sao nhìn cô tươi tắn vậy?” Sau cuộc trò chuyện, giám đốc tài chính cười nói.
Thịnh Văn Ngôn ậm ừ: “Chuyện vui à? Không có.”
Cô ấy nói: “Chắc là vì do có tình yêu nhỉ?”
Thịnh Văn Ngôn sửng sốt.
Giám đốc nói: “Phụ nữ yêu đương thì sẽ rạng rỡ, tỏa sáng, nhìn cô bây giờ giống như thế đó.”
Thịnh Văn Ngôn lại không phát hiện mình có gì thay đổi. Chỉ là trên đường về phòng làm việc, đi qua khu công tác của nhân viên, cô tiện ghé qua nói chuyện với cấp dưới, lúc đó lại có hai người hỏi Thịnh Văn Ngôn rằng có phải dạo này có chuyện gì vui không, nhìn cô rạng rỡ hẳn ra.
Về phòng làm việc, Thịnh Văn Ngôn ngồi trên sa lon, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Thẩm Tại.
Dạo này bộ em đẹp hẳn ra hả?
Một phút sau anh trả lời:?
Thịnh Văn Ngôn: Em biết em đã đẹp sẵn rồi, nhưng ý em là có phải không đẹp bình thường nữa mà là đẹp cực kỳ, đúng không?
Thẩm Tại trả lời bằng một cái icon mặt cười, anh đã bị cô hỏi rất nhiều lần về vấn đề này rồi.
Thịnh Văn Ngôn: Sao thế? Dạo này ai cũng khen em tươi tắn, em tự suy nghĩ, có khi nào em hút hết nguyên khí của anh rồi không?
Thẩm Tại: … Nói nhảm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-175.html.]
Thịnh Văn Ngôn: Ôi trời người ta nói thật mà ~ sợ quá à. Nếu ngày nào mình cũng làm, có khi nào càng ngày em sẽ càng trẻ ra không? Nếu vậy thì anh sẽ tinh tẫn nhân vong* mất?
* Tinh tẫn nhân vong: thuật ngữ Trung Quốc, thường dùng cho phái nam bởi vì hoạt động t.ì.n.h d.ụ.c quá nhiều mà dẫn đến tử vong
Nhắn xong câu này, Thịnh Văn Ngôn tựa lưng vào ghế, cười như điên. Tinh tẫn nhân vong rất thích hợp với trạng thái dạo này của Thẩm Tại.
Một lát sau, điện thoại rung lên.
Thẩm Tại: Hy vọng anh bị thế à? Vậy anh sẽ cố gắng.
Thịnh Văn Ngôn thu lại nụ cười, cố gắng cái gì chứ. Anh đừng có mà cố gắng nữa, tối còn muốn ngủ hay không hả?
Cô lập tức nhắn lại: Giỡn thôi mà, em đùa đấy.
Thẩm Tại: Anh đâu có đùa
Thịnh Văn Ngôn: “…”
Thịnh Văn Ngôn không dám trêu chọc Thẩm Tại về mấy chuyện này, thế là cô định mau chóng gọi cho anh, nũng nịu nói mấy câu mềm mỏng. Nhưng chưa gọi đi thì đã có người gọi tới.
Người gọi là Chu Linh Vận, đã lâu rồi hai người không liên lạc với nhau. Cô ta nói cuối tuần này là tiệc mừng thọ của bố cô ta, lại trùng với dịp Tài Thánh tổ chức tiệc thường niên mỗi năm một lần, vậy nên họ đang mời doanh nhân của nhiều lĩnh vực tham gia.
Có lẽ sợ cô không đi, Chu Linh Vận còn bảo là nhà họ Thẩm cũng nằm trong danh sách khách quý được mời, nói cô có thể đi với Thẩm Tại tới.
Với những buổi tiệc này thì chắc chắn là Thịnh Văn Ngôn sẽ đi, không phải vì có sự góp mặt của nhà họ Thẩm mà là cho chính cô. Với vị trí như bây giờ, Thịnh Văn Ngôn cần xuất hiện trước mặt đám doanh nhân đó.
Vậy nên cô thoải mái đồng ý.
Tiệc rượu được diễn ra vào tối thứ sáu, hôm đó Thẩm Tại còn ở nơi khác nên không thể về kịp giờ, Thịnh Văn Ngôn đại diện cho Khải Thịnh lên đường trước.
Chu Linh Vận tự ra ngoài cửa đón cô, kéo tay cô như gặp được chị em thân thiết vậy, “Thịnh Văn Ngôn, cô giỏi thế không biết.”
Thịnh Văn Ngôn kéo tay cô ta ra: “Tự dưng níu chặt thế?”
“Ôi trời là người thân quen cả, quàng tay thì cũng có làm sao đâu.”
“… Tôi là người thân quen của cô hồi nào?”
Chu Linh Vận nở nụ cười trong trẻo: “Ôi trời, bây giờ mọi người ai cũng biết cô và Thẩm Tại là một cặp. Hai hôm trước bố tôi còn đau lòng, nói chị tôi và Thẩm Tại hết hi vọng. Chậc, quá tuyệt vời, tôi vui lắm đấy.”