Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 122
Cập nhật lúc: 2024-10-04 20:19:38
Lượt xem: 43
Đại học A có vẻ là một trường trọng điểm, mà nhìn Lâm Khải cũng giống một cậu học sinh ngoan, hoàn toàn không phải kiểu con trai sẽ ăn chơi uống rượu như hôm đó. Vậy nên cô rất lấy làm lạ khi nghe nói cậu ta có quen với Lâu Ngưng và Dương Thánh, lại còn nghe lời Lâu Ngưng đi uống rượu.
Lúc chở Lâm Khải về đến cổng trường đại học, Thịnh Văn Ngôn hỏi một câu: “Cậu và Lâu Ngưng thân lắm à?”
Lâm Khải: “Có gặp một lần ạ.”
Thịnh Văn Ngôn: “Chỉ gặp một lần mà đã đồng ý lời mời rủ đi chơi của cậu ta?”
Mặt Lâm Khải bỗng dưng hơi đỏ. Thịnh Văn Ngôn thấy vậy thì nói: “Không nói cũng không sao. Cậu xuống xe đi, tạm biệt.”
Lâm Khải đưa tay định mở cửa rồi lại do dự, quay đầu nhìn cô nói: “Lâu Ngưng nói, chị em gái của chị ấy thất tình, nhìn em có vẻ giống như người chị em của chỉ thích, vậy nên chị Lâu Ngưng mong em tới để giúp chị vui vẻ…”
Thịnh Văn Ngôn: “Nhưng nhìn cậu không phải kiểu mà ra ngoài ăn chơi uống rượu.”
Lâm Khải: “Em cần tiền.”
Thịnh Văn Ngôn sửng sốt.
Lâm Khải thấy hơi ngại, nhưng lại thẳng thắn nói: “Nhà em thiếu tiền, việc học cũng cần tiền, chị Lâu Ngưng… cho em rất nhiều tiền, vậy nên em đi.”
Thịnh Văn Ngôn đã từng gặp rất nhiều thanh niên tới mấy buổi tụ họp ăn chơi uống rượu để theo đuổi tiểu thư giàu có, có người lại muốn đến gần con em nhà giàu để nhờ vả, cũng có người giống như Lâm Khải vậy, nhận tiền làm việc.
Khi gặp những người như vậy cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là ăn chơi chung một lần thôi. Nhưng bây giờ nhìn Lâm Khải, cảm thấy học sinh ngoan ngoãn dính vào mấy chuyện này thì thật phản cảm.
“Chị Thịnh, chị vừa nói là chị có thể giúp em một chuyện đúng không?”
Thịnh Văn Ngôn gật đầu: “Ừ, cậu nói đi.”
“Em, em học ngành tài chính.”
Thịnh Văn Ngôn: “Ồ, thế là giống chị. Ngành tài chính của đại học A rất tốt. Chắc cậu học giỏi lắm nhỉ?”
Lâm Khải lập tức nói: “Giỏi ạ, năm ngoái em được nhận học bổng, kết quả cuối kỳ cũng ổn.”
Trong trường hợp này thì người khác sẽ trả lời rất khiêm tốn, nhưng Lâm Khải lại thẳng thừng. Thịnh Văn Ngôn nhìn Lâm Khải, lập tức biết cậu ta muốn nhờ vả chuyện gì.
“Vậy cậu cũng coi như là học sinh ưu tú của trường, ừ… tốt.”
Lâm Khải nói: “Em muốn nói là Khải Thịnh bây giờ chưa đến thời gian tuyển nhân viên, nhưng em lại muốn mau chóng tìm nơi thực tập, vậy nên…”
“Cậu muốn làm việc ở Khải Thịnh à?”
“Đương nhiên là em vẫn sẽ nộp sơ yếu lý lịch để công ty xem trước, khi nào sơ yếu lý lịch được thông qua thì lúc đó mới tính là đủ tiêu chuẩn thực tập.” Tai của Lâm Khải vẫn còn đỏ, nhưng ánh mắt lại kiên quyết, “Em hy vọng chị sẽ cho em một cơ hội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-122.html.]
Từ trước tới giờ, xung quanh cô luôn có những người đại diện gia đình đến tâng bốc, nịnh nọt Thịnh Văn Ngôn, nhưng đó là chỉ vì muốn đến gần Thịnh Thiên Hòa thôi, không hề liên quan gì tới cô cả.
Đây là lần đầu tiên có người tiếp cận cô để xin nộp sơ yếu lý lịch. Thịnh Văn Ngôn cảm thấy rất mới mẻ: “Ừm, tôi biết rồi.”
Lâm Khải thấy cô không trả lời, hơi buồn: “Không được cũng không sao ạ? Em chỉ nói vậy thôi…”
“Tuần sau cậu tranh thủ thời gian rảnh, cầm sơ yếu lý lịch tới Khải Thịnh đi, tôi sẽ xem qua cho.”
Đôi mắt Lâm Khải sáng lên. Thịnh Văn Ngôn sờ cằm: “Coi như là tôi hết nợ cậu rồi nhé.”
Lâm Khải: “Vâng ạ! Cảm ơn chị!”
Sinh viên trong trường cũng tìm việc làm thêm, nhưng bởi vì chỉ mới năm ba, chưa thể kiếm được công ty lớn nào để thực tập. Bây giờ có được cơ hội vào Khải Thịnh, Lâm Khải vui mừng khôn xiết.
“Vậy em xuống xe đây, chị Thịnh.”
“Ừm, tạm biệt.”
“Tạm biệt chị!”
——
Đã đồng ý với người khác chuyện gì thì cô sẽ làm được, cũng phải nói yêu cầu của Lâm Khải không có gì quá đáng.
Mấy ngày sau, Thịnh Văn Ngôn nhận được hồ sơ của cậu ta. Đầu tiên cô cho bộ phận nhân sự xác nhận lại một lần, không có vấn đề gì thì tự xem.
Không thể không nói, thành tích của cậu thanh niên này cũng nổi trội, những hoạt động và cuộc thi mà cậu ta tham gia trong thời gian đi học cũng có giá trị. Chỉ là bây giờ Lâm Khải mới học tới năm ba, chưa thể nào bắt đầu kỳ thực tập full time được.
Nhưng Thịnh Văn Ngôn cũng không xem trọng vấn đề này lắm, vậy nên không bao lâu sau cô đã cho Lâm Khải một câu trả lời, bảo cậu tới Khải Thịnh làm.
Vốn là, cô không hy vọng quá nhiều vào cậu chàng này.
Nhưng sau mấy ngày làm việc, Thịnh Văn Ngôn phát hiện năng lực làm việc của Lâm Khải rất tốt. Công việc vốn được giao cho thư ký của cô mà cậu ta làm vẫn rất ổn, thậm chí, Lâm Khải còn biết quan sát, nhìn mặt lựa lời, nắm bắt được điểm quan trọng trong công việc.
Thế là khoảng thời gian sau đó, Thịnh Văn Ngôn hay cho Lâm Khải đi theo cô làm việc mỗi khi cậu ta có thời gian rảnh.
Hôm nay là thứ 7.
Thịnh Văn Ngôn bảo cậu lái xe, cùng đi tới trung tâm Nhân Việt. Hôm nay Nhân Việt có tổ chức một buổi tuyển dụng dự án đầu tư, nhiều người quản lý sẽ giới thiệu dự án của họ với tất cả mọi người.
Thịnh Văn Ngôn còn nhớ lần trước mình đã đến đây thế nào, khi đó cô vừa tới IZ chưa bao lâu đã đi cùng Thẩm Tại tới đây. Cô còn nhớ hôm đó mình chạy xe đạp điện chở Thẩm Tại.
Từ lúc đó đến giờ cũng chưa bao lâu, nhưng khi đặt chân tới đây lần nữa, cô lại có cảm giác như đã trôi qua mấy đời.