Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-09-10 12:51:05
Lượt xem: 80

Thịnh đại tiểu thư đã làm một viên ngọc quý từ nhỏ nên có rất nhiều thời điểm nếu không đạt được mục đích cô sẽ không bỏ qua.

 

Thậm chí cô còn có một ít cố chấp, nếu cô đã coi trọng, đã muốn một thứ gì đó thì phải tìm mọi cách có cho bằng được.

 

Ví dụ như chuyện cô rất thích Thẩm Thụ Diệc, cô thật sự thích kiểu người có học thức như anh, cũng thật sự thích gương mặt kia, vì thế cô cảm thấy vẫn còn có hy vọng thì cô sẽ cố hết sức nỗ lực một phen.

 

Cho nên nếu cô đã có thể vứt hết mấy tính tình khó ưa của mình để tới IZ thì cô cũng có thể không do dự chút nào mà tự tiến cử mình vào vị trí trợ lý về mảng sinh hoạt cho Thẩm Tại.

 

Việc này thì có là gì chứ, vừa có thể có được thiện cảm lại vừa có thể tiếp cận được Thẩm Thụ Diệc, sao lại không làm.

 

"Thẩm tổng, tôi thật sự có thể làm được, tôi có thể chịu khổ, hơn nữa trí nhớ của tôi rất tốt, các sở thích và yêu cầu ngày thường của anh tôi đều có thể nhớ kỹ rất nhanh."

 

Bên trong xe yên lặng, Thẩm Tại bình tĩnh mà nhìn cô, cảm xúc đã từ ngoài ý muốn trở thành hồ nghi, bởi vì cô hiện tại đang tự tiến cử mình với Trần Siêu khác hoàn toàn so với những gì mà ba cô đã từng nói về cô.

 

Thịnh Văn Ngôn thấy anh không có phản ứng gì thì lại hỏi: "Sao vậy ạ? Anh không tin sao? Tôi nổi danh ở trường là dựa vào trí nhớ đó, không phải quá khen đâu mà tôi còn từng đạt được giải thưởng nhờ vào nó luôn."

 

Tuy đã từ rất lâu, nhưng đúng thật là vậy.

 

À, chính là hồi học tiểu học, năm lớp 5 cô được giải quán quân từ cuộc thi thơ cổ đó!

 

"Được rồi vậy anh yêu cầu phải có những kỹ năng gì? Như này đi, tôi lại nói với anh một chút về ưu điểm của tôi ——"

 

Mắt thấy người phía trước vẫn còn muốn tiếp tục nói chuyện, Thẩm Tại nâng tay lên, ngăn lại: "Cô có thể chịu khổ, đúng không?"

 

Mắt Thịnh Văn Ngôn sáng lên rồi gật đầu.

 

Thẩm Tại dựa vào ghế xe, dường như đang như cười: "Nếu như vậy, cô cứ thử xem sao."

 

Buổi tối 7 giờ, bọn họ đã tới nhà hàng.

 

Đối phương đã đến từ sớm, nhìn thấy Thẩm Tại tiến vào thì rất quen thuộc mà tiến tới chào hỏi.

 

Thịnh Văn Ngôn và Trần Siêu cùng đứng ở phía sau, sau khi Thẩm Tại ngồi xuống thì bọn họ mới ngồi xuống theo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-12.html.]

"Thẩm Tại, sao đi bàn việc mà còn dẫn theo một cô gái xinh đẹp thế, cậu như này là không phúc hậu rồi." Người đàn ông mặc áo sơmi đen đối diện nhìn chằm chằm Thịnh Văn Ngôn, hài hước nói.

 

Thẩm Tại cũng không để ý lời trêu chọc của anh ta, chỉ nói: "Trợ lý mới."

 

"Hả?"

 

Thịnh Văn Ngôn nhớ lại xem trợ lý của những người khác nên trông như thế nào, sau đó cô phối hợp mà đứng lên, đưa cho người đó tấm danh thiếp mà Trần Siêu in cho cô: "Xin chào Dương tổng, tôi là trợ lý mới tới của Thẩm tổng, anh cứ gọi tôi...... Tiểu Thịnh là được rồi."

 

"Tiểu Thịnh? Cậu tìm được người ở đâu thế?" Dương Khiêm Hoà nói, "Gần đây tôi cũng đang tìm trợ lý, sao tôi lại không chiêu mộ được mấy cô trợ lý đẹp như vậy nhỉ. Thẩm Tại, chẳng lẽ trợ lý này của cậu tuyển ở trường học à?"

 

Thẩm Tại và Dương Khiêm Hoà đã quen nhau từ lâu, trừ quan hệ hợp tác ra thì hai người vẫn có mối quan hệ bạn bè tương đối tốt, cho nên anh cũng biết người này nói chuyện không quá tập trung cho lắm.

 

Anh nhàn nhạt nhìn rồi nói: "Nói chuyện chính đi."

 

Dương Khiêm Hoà nhận được ánh mắt này của anh liền thu liễm lại, ho nhẹ một tiếng: "Ai da không muốn tâm sự sao...... Được rồi được rồi, nói chuyện chính nói chuyện chính."

 

Không bao lâu sau đồ ăn liền được mang lên bàn ăn.

 

Thời điểm này bụng của Thịnh Văn Ngôn đã đói đến thầm thì kêu gào nhưng nhìn thấy Thẩm Tại vẫn đang nói chuyện với người ta, Trần Siêu cũng đang nói chuyện với người khác, thế cho nên hai người căn bản liền không ăn.

 

Mọi người bận như vậy, nếu cô mà ăn uống thoả thích một mình thì không phải phép cho lắm nhỉ?

 

Vì thế Thịnh Văn Ngôn cũng không động đũa, tuy rằng nghe không hiểu gì nhưng vẫn giả bộ chuyên chú nghiêm túc.

 

"Ăn cơm đi."

 

Cô đang giả bộ đến quáng cả mắt thì người đàn ông bên cạnh đột nhiên quay đầu lại.

 

Thịnh Văn Ngôn: "Dạ?"

 

Thẩm Tại nhìn chén đũa của cô: "Không đói bụng sao?"

 

Thịnh Văn Ngôn còn chưa kịp phản ứng lại rằng người này còn đang nói chuyện với người khác tại sao giây tiếp theo lại nói với cô thế này, cô sửng sốt, theo bản năng nói: "Có hơi......"

 

"Vậy cô ăn đi, không cần nhìn nữa đâu."

Loading...