Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 994

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:02:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

994. Ngay cả ta mà ngươi cũng không nhận ra à?!

Phượng Khê đang vừa đi vừa thưởng thức niềm vui trong lòng thì chợt nghe tiếng Hoài Hà thấp giọng kêu lên:

“Đội trưởng! Tu vi của ta lại bị ép xuống Trúc Cơ tầng ba rồi!”

Ngay sau đó, đám người Lạc Trần cũng lần lượt phát hiện tu vi của mình đều bị áp chế về Trúc Cơ kỳ.

Riêng Quân Văn và Cảnh Viêm thì thảm hơn, trực tiếp bị ép xuống Luyện Khí kỳ.

Chỉ có Phượng Khê là vẫn dửng dưng như không, bởi vì từ ngày Kim Đan kỳ rời nhà, nàng vốn cũng không biết tu vi hiện tại của mình là gì.

Đúng lúc này, ở cổng Vô Danh Thành đột nhiên xuất hiện hai đội vệ binh Ma tộc.

Một tên tiểu đầu mục trong đó lạnh giọng quát:

“Lũ người tộc các ngươi mà cũng dám lởn vởn trước cửa Vô Danh Thành của ta?! Muốn ch/ết à?!”

Đám người Lạc Trần lập tức căng thẳng. Nếu không bị áp chế tu vi, họ tự nhiên chẳng ngán gì. Nhưng bây giờ với tu vi thấp lè tè, chẳng khác gì thịt dâng lên thớt, mặc người ch/ặt ch/ém.

Cùng lúc đó, họ mới sực nhận ra, đường thông đạo phía sau đã biến mất, ngay cả Hỏa Tủy Vạn Năm cũng chẳng thấy tăm hơi.

Chẳng lẽ... họ bị lừa rồi?!

Ngay lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc, thân ảnh Phượng Khê chợt lóe lên, thẳng tay vung cho tên tiểu đầu mục kia hai cái bạt tai giòn tan!

“Mù con mắt chó nhà ngươi rồi à?! Ngay cả ta mà cũng không nhận ra sao?!

Đám người phía sau ta đều là tù binh Nhân tộc ta mới bắt được! Còn không mau mở cổng thành, để ta vào?!”

Tên tiểu đầu mục vẻ mặt mơ hồ như bị sét đánh giữa trời quang.

Trong lòng hắn thầm rít gào: Ta cho dù có mù thật cũng không thể nhận lầm Ma tộc thành Nhân tộc được chứ?!

Nhưng đúng lúc hắn định tra xét khí tức của Phượng Khê lần nữa, thì chợt giật mình, đối phương đúng thật là Ma tộc!

Điều khiến hắn càng thêm kiêng kỵ là: hắn không thể nhìn thấu tu vi của nàng.

Chuyện này chỉ có một khả năng, đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều!

editor: bemeobosua

Mạnh tới mức nào thì còn chưa rõ, nhưng nghĩ tới việc vừa nãy nàng vung tay là tát hắn hai cái rõ đau, hắn liền rùng mình.

Thực lực càng cao, tính tình càng lớn.

Thế là hắn vội cúi đầu, khom lưng, cung kính nói:

“Đại nhân tha lỗi! Là tiểu nhân mắt mù không biết trời cao đất dày, ngài đừng chấp nhặt với tiểu nhân! Mời ngài vào thành!”

Phượng Khê chẳng buồn liếc hắn lấy một cái, chỉ phất tay với đám người phía sau:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-994.html.]

“Đi thôi, theo ta vào.”

Đám người Lạc Trần mơ mơ màng màng theo chân nàng bước vào Vô Danh thành.

Cái kiểu này cũng được qua ải á?!

Quan trọng là sao cái tên tiểu đầu mục kia lại tin lời nàng nói mới được chứ?!

Nhưng họ cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Vì cảnh tượng bên trong Vô Danh thành đã lập tức hấp dẫn toàn bộ sự chú ý.

Nơi này thoạt nhìn chẳng khác gì thành trì Nhân tộc, hai bên đường là các cửa tiệm, thậm chí còn có người bày sạp, rao hàng ồn ào náo nhiệt.

Phượng Khê liếc mắt nhìn Quân Văn, hai người đều có vẻ nghi hoặc.

Theo lời lão giả trước đó, Vô Danh thành là nơi vận chuyển binh lực và ma khí của Ma tộc, lẽ ra bên trong phải toàn là quân đội, khí thế nghiêm ngặt.

Vậy tại sao trông lại giống một thành thị bình thường thế này?

Chẳng lẽ… đây không phải là cái Vô Danh thành mà họ đã nghĩ?

Phượng Khê trông thấy phía xa có một con hẻm nhỏ liền dẫn cả nhóm rẽ vào.

Đợi đến nơi yên tĩnh, nàng lấy ra sáu viên đan dược đưa cho đám người Lạc Trần:

“Ăn mấy viên này đi, có thể khiến người khác ngộ nhận các huynh là Ma tộc. Sau đó muội sẽ truyền cho các huynh một bộ công pháp có thể biến linh khí thành ma khí, như vậy sẽ dễ bề che giấu thân phận.”

Đám người Lạc Trần trợn mắt suýt rớt tròng!

Gì cơ?!

Có cả đan dược giúp ngụy trang thành Ma tộc á?!

Lại còn công pháp gì có thể biến linh khí thành ma khí nữa chứ?!

Tuy họ thấy điều này thật khó tin, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc của Phượng Khê thì lại không giống nói đùa.

Nhớ lại chuyện vừa xảy ra ở cổng thành, họ liền tin bảy, tám phần.

Không ai hỏi đan dược hay công pháp có tác dụng phụ gì không, cả bọn dứt khoát nuốt luôn.

Phượng Khê rất hài lòng với phản ứng này.

Đám người Lạc Trần quả không hổ là thiên tài, chỉ trong chốc lát đã học xong công pháp ngụy trang ma khí.

Tất nhiên, để thuần thục thì còn cần thời gian, nhưng hiện tại ít nhất cũng đủ để che mắt thiên hạ.

Còn Quân Văn, hắn vốn đã biết công pháp này từ trước, chỉ là chưa bao giờ đem ra khoe khoang.

Vì hắn đã sớm qua cái thời trẻ trâu khoe mẽ.

Trầm ổn, kín đáo, cơ trí, đó mới là phong cách của hắn bây giờ.

Loading...