980. Ngươi biết chỗ nào có loại đá này không?
Chỉ là lời chen ngang của Phượng Khê vậy mà lại khiến tâm trạng hắn vốn đang nặng nề cũng dịu bớt đôi phần.
Lúc này, Phượng Khê nói:
"Tiền bối, theo lời ngài vừa nói thì thần thạch giỏi lắm cũng chỉ duy trì được mười năm, cho nên việc cấp bách trước mắt là phải ngăn không để Hạo Thiên Kính rơi vào tay Thiên Khuyết Minh."
"Còn cái ả Thẩm Chỉ Lan kia vô cùng khả nghi, không chừng lần này là nhắm thẳng vào Hạo Thiên Kính mà đến, vậy nên ta thấy chúng ta nên ra tay trước chiếm thế thượng phong!"
Bóng đen kia gật đầu:
"Ý ngươi là... gi/ết Thẩm Chỉ Lan?"
Phượng Khê lắc đầu:
"Không phải, ý ta là... ta thu Hạo Thiên Kính luôn!"
Bóng đen: "……"
Sao ngươi cứ không chịu đánh bài theo lẽ thường thế hả?
Phượng Khê nghiêm túc giải thích:
"Không phải ta không muốn gi/ết Thẩm Chỉ Lan, mà là nàng có kim quang hộ thể, g/iết không nổi nha!
Huống hồ, để nàng sống còn có thể lần theo mà bắt được con cá lớn phía sau. Nàng sống còn có ích hơn là ch/ết.
Cho nên ta mới nghĩ đến việc thu Hạo Thiên Kính.
Nếu Hạo Thiên Kính đúng là thần khí, chắc chắn nó có vài ba bản lĩnh. Khi ấy ta cho nó làm cái Hạo Thiên Kính giả để ở đây đánh lừa thiên hạ, còn cái thật thì ta thu về.
Dù cho người Thiên Khuyết Minh có trà trộn vào Trường Sinh Tông mà lấy đi, thì cũng chỉ lấy được cái giả.
Chưa biết chừng còn có thể dùng cái giả làm mồi, câu lên vài con cá lớn nữa…”
Bóng đen gật đầu liên tục:
"Biện pháp này của ngươi đúng là rất hay, có điều... 'ngọc quý người thèm', một khi tin tức bị lộ thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm đấy!"
Phượng Khê nghiêm túc đáp:
"Tiền bối, tuy ta không thể sánh với ngài, càng không bằng được các tướng sĩ của Thần Ẩn quân, nhưng ta có một tấm lòng son!
Vì bảo vệ Cửu U đại lục, vì bảo vệ những người ta trân quý, ta không sợ gì hết, cùng lắm thì liều mạng này mà thôi!"
Bóng đen nghe vậy không khỏi gật đầu khen ngợi: nha đầu này miệng thì ba hoa thật đấy, nhưng lòng dạ lại thành khẩn, đúng là đứa nhỏ tốt!
Phượng Khê lập tức đổi giọng:
"Tiền bối, ngài hiểu rõ về Hạo Thiên Kính như vậy, lại ở đây bao lâu rồi, vậy có thể chỉ cho ta vài chiêu, làm sao mới có thể thu phục được Hạo Thiên Kính không?"
Bóng đen trầm ngâm một lát rồi đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-980.html.]
"Muốn thu Hạo Thiên Kính có hai cách.
Một là ở bên ngoài cưỡng ép diệt trừ khí linh trong Hạo Thiên Kính, sau đó ký khế ước với nó, nhưng tu vi của ngươi thì không làm nổi.
Cách thứ hai là tìm cách thu phục khí linh, từ đó đạt được khế ước với Hạo Thiên Kính.
Có điều, khí linh của Hạo Thiên Kính rất thông minh, lại kiêu ngạo, không dễ thuần phục.
Tuy vậy, theo như ta biết thì nó có một đặc điểm, nó thích hóa thân thành các phân thân với tính cách khác nhau, rồi lang thang trong thế giới gương của Hạo Thiên Kính.
Nếu ngươi có thể thu phục từng phân thân đó, có lẽ sẽ khiến nó ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ."
Nghe đến đây, Phượng Khê giật nảy mình.
Phân thân trong gương?
Chẳng lẽ cái con cự thú với cây Đăng Vân Thụ mà nàng gặp lúc khảo nghiệm trước kia đều là phân thân trong gương của khí linh?
Sớm biết vậy thì lúc gặp con cự thú đó, nàng đã tìm cách ký khế ước với nó rồi!
Lúc này, bóng đen lại nói:
"Ta thấy việc này thành công không cao, ngươi cũng đừng hy vọng nhiều.
Chi bằng sau khi rời khỏi đây, ngươi mau chóng tìm thần thạch, ít nhất có thể giúp trận pháp này duy trì thêm chút thời gian."
"Tiền bối, ta hỏi một chút... nhất định phải dùng đúng loại thần thạch kia sao? Nếu là mấy khối đá chứa sức mạnh thời không thì được không?"
Bóng đen lập tức đáp:
"Tự nhiên là được! Ngươi biết nơi nào có loại đá đó sao?"
"Biết chứ, ta còn đang giữ vài khối đây."
Bóng đen kích động đến mức suýt thì tan thành sương khói!
"Ngươi nói thật sao? Ngươi có bao nhiêu khối?"
Phượng Khê im lặng một chút, đáp:
"Cũng không tính là nhiều… vì ta chưa đếm kỹ, hơn nữa to nhỏ không đều, nếu đem toàn bộ quy đổi sang thần thạch loại lớn thì chắc cũng… vài chục vạn khối!"
Bóng đen nghe xong lập tức cảm thấy nàng đang c.h.é.m gió.
Xác nhận đi xác nhận lại mấy lần, cuối cùng mới tin Phượng Khê không nói đùa.
Sau đó, hắn bỗng nghĩ ra một chuyện:
"Ngươi đã có nhiều thần thạch như vậy, sao lúc nãy không nói? Lại còn quay sang hỏi ta cách thu Hạo Thiên Kính?"
Phượng Khê nhún vai, đáp nhàn nhạt:
"Ta quên."
Bóng đen: Ta tin ngươi cái q/uỷ!