Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 733

Cập nhật lúc: 2025-06-16 03:35:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

733. Ngộ Đạo phong

Tư Mã tông chủ nói với Phượng Khê:

“Ba người các ngươi theo ta đến Ngộ Đạo Phong.”

Phượng Khê lúc này cũng không định đi đâu khác trong bốn phong kia. Mới chân ướt chân ráo đến tông môn, tốt nhất cứ ôm chặt cái cây đại thụ Tư Mã tông chủ này là an toàn nhất.

Thế là nàng hớn hở bước lên pháp trận truyền tống hình tròn.

Những người khác cũng lần lượt bước lên trận pháp, dẫu sự việc tạm thời lắng xuống, nhưng dĩ nhiên vẫn cần tụ họp bàn bạc xử lý hậu quả cho ổn thỏa.

Ngay khi Tư Mã tông chủ chuẩn bị khởi động truyền tống trận, bầu trời bỗng tối sầm lại.

Không rõ từ lúc nào, phía trên đầu đã kéo đến một khối mây đen, sấm sét nối nhau bổ xuống ngay chỗ bọn họ.

May thay Trường Sinh Tông có đại trận hộ phái, sấm sét đều bị chặn lại hết.

Mọi người còn đang chưa hiểu chuyện gì thì Phượng Khê đã kêu lên đầy kinh hãi:

“Chẳng lẽ là do Hàn phong chủ làm chuyện trái luân thường, chọc giận trời cao nên bị Thiên Đạo trách phạt ư? Quả nhiên chuyện xấu không giấu được, làm điều thất đức thì sớm muộn gì cũng bị thiên lôi đánh!”

Ánh mắt mọi người tức thì đồng loạt đổ dồn về phía Hàn phong chủ.

Hàn phong chủ vừa tức vừa hoảng, trong lòng không ngừng tự nhủ: “Không lẽ thiên lôi thật sự giáng xuống vì ta?”

Trên trời, Ô Vân Cưu Nhi giận tím cả người!

Nó rõ ràng là đến bổ con nha đầu kia, thế mà nàng lại hô to gọi nhỏ vu cho nó đang trừng phạt Hàn phong chủ. Thật đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, chẳng biết xấu hổ chút nào!

Nhưng nó không biết nói, đành phải phát điên lao đầu công kích đại trận hộ phái.

Nó càng bổ hăng, đám người bên dưới càng nhìn Hàn phong chủ không thuận mắt.

Ngay cả mấy trưởng lão Chu Tước Phong cũng bắt đầu nghĩ ngợi lung tung.

Bồi thường cho tứ đại thế gia và Phượng Khê đâu phải việc cá nhân Hàn phong chủ, mà là Chu Tước Phong phải gánh vác!

Hắn gây chuyện, để bọn họ đi theo chịu trận, hỏi sao trong lòng không khó chịu?

Giờ lại còn rước thêm thiên lôi, dù lần này không có chuyện gì to tát, nhưng đã bị thiên đạo trừng phạt thì con đường sau này chắc chắn chẳng đi được bao xa.

Mà họ đi theo hắn, cũng coi như xong đời...

Trong lòng Phượng Khê lúc này đã muốn cười đến nổ tung!

Ô Vân Cưu Nhi tới thật đúng lúc!

Nếu đến sớm hơn, người bị đánh chính là nàng.

Nếu tới muộn một chút, Hàn phong chủ đã truyền tống đi rồi, nàng cũng không có cớ để đổ tội.

Ô Vân Cưu Nhi, đúng là hiểu chuyện!

Nghĩ vậy, Phượng Khê giơ ngón tay cái lên trời, tặng nó một cái “like”.

Ô Vân Cưu Nhi: #% $%#%#&

Nó thấy đại trận hộ phái Trường Sinh Tông vững như bàn thạch, bổ nữa cũng vô dụng, đành giận đến run cầm cập mà bay đi.

Còn vì sao run? Vì tức đến phát run đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-733.html.]

Mọi người thấy mây đen tản đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Phượng Khê liền quay sang Tư Mã tông chủ nói:

“Tông chủ, đại trận hộ phái bị sấm sét bổ mấy ngày, chắc chắn tiêu hao không ít linh thạch nhỉ?

Mà thiên lôi là nhắm vào Hàn phong chủ, vậy phí tổn này… tất nhiên phải do ông ấy gánh!”

Nàng quay đầu, nhoẻn miệng cười ngọt:

“Hàn phong chủ, ta nói đúng không?”

Hàn phong chủ tức đến nghiến chặt răng, nhưng giữa bao nhiêu ánh mắt, cũng chỉ có thể nghiến răng gật đầu.

Tư Mã tông chủ trong lòng vui muốn nở hoa, thầm nghĩ: “Chiêu nạp Phượng Khê vào Trường Sinh Tông đúng là quyết định sáng suốt nhất đời ta!”

Không chỉ ép được Hàn phong chủ, còn giúp tông môn kiếm thêm linh thạch!

Vừa vào tông môn ngày đầu mà đã có quả ngọt như này, sau này còn phải nói!

Tư Mã tông chủ nói đôi lời khách sáo, rồi lập tức khởi động truyền tống trận.

Chẳng bao lâu, bọn họ đã đến được Ngộ Đạo Phong.

Truyền tống mâm tròn gần đó có đệ tử thủ vệ, phải kiểm tra ngọc bài thân phận mới được vào.

Ba người Phượng Khê tạm thời chưa có ngọc bài, nhưng đã có Tư Mã tông chủ đích thân dẫn tới, đệ tử thủ vệ đâu dám ngăn.

Vừa bước vào Ngộ Đạo Phong, Phượng Khê liền thấy một tảng đá lớn, trên có khắc ba chữ “Ngộ Đạo Phong”.

Chỉ có điều chữ viết xiêu vẹo, nhìn chẳng ra gì, đúng là không liên quan gì đến "đẹp".

Phượng Khê thầm nghĩ: Ta mà dùng chân cầm bút viết còn đẹp hơn cái này!

Nhưng ngoài miệng lại nói đầy thành kính:

“Tông chủ, ba chữ này là cao nhân phương nào đề bút vậy? Phong cách cổ kính, khí tượng trầm ổn, quả là tuyệt phẩm thư pháp khó gặp!”

Mọi người: “…”

Nói dối mà không chớp mắt, tự nhiên như hơi thở luôn!

Ngay cả người Trường Sinh Tông cũng phải thừa nhận, ba chữ này… thật sự không dám khen.

Tư Mã tông chủ ho nhẹ một tiếng, đáp:

“Bản tọa cũng không rõ ba chữ này do ai đề, điển tịch tông môn cũng không ghi lại gì. Từ khi lập phái đến nay, tảng đá này đã ở đây rồi.”

Phượng Khê gật gù:

“Dù là ai viết thì chắc chắn cũng là tiền bối không cầu danh tiếng, đáng để ta kính cẩn cúi đầu!”

Dứt lời, nàng nghiêm túc cúi người lạy ba cái.

Cảnh Viêm và Quân Văn cũng nghiêm chỉnh làm theo, lạy ba lạy.

Tư Mã tông chủ cùng mọi người: “…”

Ba tân đệ tử đều lạy, chẳng lẽ chúng ta lại đứng chơi?

Thôi thì… cũng lạy ba cái cho có khí thế.

Mọi người thầm nghĩ: Từ lúc Phượng Khê vào tông, chúng ta đầu tiên là quỳ lạy, sau đó ngồi xổm ngoài sơn môn nửa ngày, giờ lại phải lạy đá…

Thật không biết nên khen nàng hiểu lễ nghĩa hay trách nàng quá rảnh tay rảnh chân nữa rồi!

Loading...