Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 724

Cập nhật lúc: 2025-06-16 03:28:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

724. Lẽ nào... là người mà hắn nghĩ?

Phượng Khê đưa nhẫn trữ vật lấy từ chỗ Hàn Liên Y ra, dâng lên trước mặt Hoàng Phủ gia chủ:

“Người cứ xem đồ vật bên trong thì sẽ rõ.”

Hoàng Phủ gia chủ lại hít vào một hơi thật sâu nữa, đưa thần thức dò xét vào nhẫn.

Vừa nhìn đến y phục của Hàn phong chủ trong đó, mắt hắn suýt chút nữa trợn rớt ra ngoài!

Cái... cái gì vậy?!

Lẽ nào... đúng là người hắn nghĩ?!

Hoàng Phủ gia chủ tưởng mình đang nằm mộng, chẳng buồn để ý mặt mũi gì nữa, tự vỗ lên mặt mình một cái, đau đến mức nhếch cả mép lên.

Ngay sau đó, hắn lại thấy ngọc bội khắc hai chữ “Hàn Diệu”, suýt nữa tức đến thổ huyết tại chỗ!

Phượng Khê còn chu đáo lấy ra một viên Lưu Ảnh Thạch, cung kính trình lên:

“Gia gia, chính miệng Hàn Liên Y đã thừa nhận Hàn Diệu là con trai nàng với Hàn phong chủ, chuyện này là ván đã đóng thuyền rồi.”

Hoàng Phủ gia chủ xem xong Lưu Ảnh Thạch, tức đến mức không thốt nổi nên lời.

Nếu không phải đã uống ba viên đan dược trước đó, e rằng giờ này một ngụm m/áu đã phun ra đến ba thước!

Hàn phong chủ đây là coi lão phu là kẻ ngu, mang cả Hoàng Phủ thế gia ra làm trò cười!

Hắn trước đó còn định chọn Hàn Diệu làm gia chủ đời sau, trong mắt Hàn phong chủ chắc chỉ là một tên ngốc hết thuốc cứu! Ngốc đại vương!

Cơn giận xông lên đỉnh đầu khiến đầu óc ông ong ong ong, nếu không phải còn sót lại vài phần lý trí, có khi đã lập tức vỗ chế/t Hàn Liên Y ngay tại chỗ rồi!

Nhưng dù sao hắn cũng là người từng trải, sóng to gió lớn nào chưa từng qua, tức thì tức thật đấy, nhưng nghĩ cái là nghĩ tới bước kế tiếp phải làm gì.

Vốn dĩ hắn tưởng rằng Hàn Liên Y cũng chỉ là nữ nhân thấp kém, chẳng có địa vị gì trong Hàn gia. Nếu nàng mà có thân phận cao, đâu đến nỗi phải gả vào Hoàng Phủ thế gia?

Nếu vậy thì dễ xử lý rồi.

Cứ gi/ết luôn mẹ con nàng, rồi tuyên bố với bên ngoài là mắc bệnh ch/ết bất đắc kỳ tử, Hàn gia không có lý thì chẳng dám hó hé.

Nhưng giờ lộ ra Hàn Diệu là con ruột của Hàn phong chủ, vị kia sao có thể làm ngơ được?

Dù có phải mất mặt, cũng nhất định sẽ giữ mạng cho Hàn Diệu bằng được!

Sau lưng Hàn phong chủ lại là Trường Sinh Tông, Hoàng Phủ thế gia chưa chắc chiếm được chút lợi nào, thậm chí còn có thể trở thành trò cười!

Hoàng Phủ gia chủ lúc này hối hận đến muốn đập đầu vào tường. Nếu năm xưa không phải vì ham danh lợi, chia rẽ Hoàng Phủ Thanh Xuyên với Diệp Thanh Thanh, thì làm gì có mớ rắc rối rối ren như hôm nay?

Quả báo mà, đây là quả báo mà!

Phượng Khê thấy hắn mãi không mở miệng, bèn nhắc:

“Gia gia, nếu chúng ta còn chần chừ ở đây lâu, e rằng người thân tín của Hàn Liên Y sẽ báo tin cho Hàn phong chủ.

Nếu bên kia sinh nghi, chúng ta liền rơi vào thế bị động.

Chúng ta phải nhanh chóng định ra đối sách.”

Hoàng Phủ gia chủ lúc này khỏi nói là sách lược, ngay cả mở miệng cũng khó khăn!

Hắn giơ tay ra hiệu cho Phượng Khê nói xem có kế sách gì.

Phượng Khê liền đáp ngay:

“Gia gia, con vẫn nói câu đó, chuyện đã rồi, dù người có tức giận hay đau lòng cũng vô ích, phải nhìn về phía trước mới được.

Hiện tại trước mặt chúng ta có ba con đường.

Con đường thứ nhất, giả vờ như chưa từng xảy ra gì, nhẫn nhịn cho qua.

Người cứ dần dần xa cách Hàn Diệu, không để hắn nhúng tay vào việc của gia tộc nữa.

Hắn biết mình không còn hi vọng tiếp quản Hoàng Phủ thế gia, có lẽ sẽ quay về Trường Sinh Tông, rất ít khi trở lại đây...”

Không đợi nàng nói xong, Hoàng Phủ gia chủ đã vội cắt ngang:

“Còn hai con đường kia?”

Đùa nhau chắc?

Ăn quả đắng to như vậy, lại coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra?

Cam tâm tình nguyện làm kẻ bị cắm sừng?

Vậy thì cũng quá hèn rồi!

Phượng Khê nói tiếp:

“Con đường thứ hai, người lén gặp Hàn phong chủ, đem mọi chuyện nói rõ.

Nếu hắn không muốn mọi chuyện vỡ lở, thì phải đưa ra chút thành ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-724.html.]

Dù gì hắn cũng là một phong chủ, chắc chắn có thể đưa ra không ít thứ tốt.

Chúng ta nhận được lợi lộc xong, thì đóng gói Hoàng Phủ Diệu đưa về Trường Sinh Tông, còn Hàn Liên Y thì cứ nhốt trong hậu trạch, không cho ló mặt ra nữa.

Cách này tương đối hòa hoãn, tuy không hả giận cho lắm, nhưng cũng không xé mặt, không quá nguy hiểm.”

Hoàng Phủ gia chủ nghe xong cũng không mấy hài lòng, liền hỏi:

“Vậy còn con đường thứ ba?”

Phượng Khê liền mỉm cười:

“Con đường thứ ba là biện pháp sắc bén nhất!

Chúng ta làm cho thiên hạ đều biết, Hàn phong chủ gian díu với nữ nhi trong họ của chính mình, còn sinh ra một đứa con riêng!

editor: bemeobosua

Không chỉ như vậy, còn toan tính muốn cướp đoạt cả Hoàng Phủ thế gia vào tay!

Một vụ bê bối tày trời như vậy, đảm bảo khiến Hàn phong chủ thân bại danh liệt!”

Hoàng Phủ gia chủ lắc đầu liên tục:

“Không được, không được! Dù Hàn phong chủ có mất mặt, nhưng Hoàng Phủ thế gia ta cũng sẽ trở thành trò cười!

Sau này chúng ta còn mặt mũi nào mà đứng trong giới tu chân?!”

Phượng Khê bật cười:

“Gia gia à, điểm này người nên học tập con nhiều một chút.

Lúc cần mặt dày thì cứ mặt dày, lúc không cần thì thẳng tay vứt đi, vậy là xong.

Người ta muốn cười nhạo thì cứ để họ cười, chúng ta có đau có ngứa gì đâu mà phải sợ?

Huống hồ, thiên hạ này làm gì có bức màn nào che được mãi, chuyện này sớm muộn gì cũng lộ ra.

Đã như thế, chi bằng chính chúng ta tự kéo quần lót xuống, dõng dạc thừa nhận cho sảng khoái.

Nếu biết cách lợi dụng vụ này, chúng ta với ba nhà còn lại có thể moi được một miếng thịt lớn từ Trường Sinh Tông!

Tới lúc đó, Hoàng Phủ thế gia chúng ta chắc chắn nổi bật nhất, ai nấy cũng phải giơ ngón cái khen ngợi gia gia mưu sâu kế xa, thao túng đại cục!

Nói cho cùng thì, so với lợi ích, mặt mũi chẳng đáng một xu!”

Thấy Hoàng Phủ gia chủ vẫn chưa tỏ thái độ gì, Phượng Khê tiếp lời:

“Gia gia, Nam Vực từ trước đến nay đều bị Trường Sinh Tông một mình chi phối, dù bốn đại thế gia có liên thủ cũng không làm gì được bọn họ.

Cái gọi là ‘không phá thì không xây’, chi bằng nhân cơ hội này đấu một ván cờ với bọn họ.

Vừa hay vụ ăn vạ phía trước còn chưa ngã ngũ, con sẽ để Bắc Vực bên kia gây thêm áp lực, trong ngoài giáp công, Trường Sinh Tông thế nào cũng phải nhượng bộ.

Tới khi đó, chẳng phải bốn đại thế gia chúng ta sẽ có cơ hội vùng dậy sao?

Lần này Hoàng Phủ thế gia chúng ta đem thể diện ra làm mồi nhử, ba nhà còn lại xét tình xét lý cũng phải nhường vị trí đầu bảng cho chúng ta……”

Ánh mắt Hoàng Phủ gia chủ lóe lên: “Con tính toán cụ thể như thế nào?”

Phượng Khê lập tức thao thao bất tuyệt bày ra toàn bộ kế hoạch……

Trên gương mặt Hoàng Phủ gia chủ thoáng hiện nét phức tạp khó nói, nhưng cuối cùng vẫn nghiến răng đồng ý.

Sau khi hai người bàn bạc xong, lập tức bắt tay hành động.

Hàn Liên Y cùng dòng chính của nàng, kể cả hai tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, tất cả đều bị bắt giam.

Hoàng Phủ Diệu cũng bị giam giữ riêng biệt.

Hắn đương nhiên không chịu ngoan ngoãn hợp tác, ở trong ngục gào thét đòi gặp Hàn Liên Y, đòi gặp Hoàng Phủ gia chủ, chỉ tiếc chẳng ai thèm để ý.

Cùng lúc đó, một quả b.o.m tin tức nổ tung tại Nam Vực, lan truyền chóng mặt:

“Nghe gì chưa? Con trai của Hoàng Phủ gia chủ bị cắm cho một đồng cỏ xanh mướt trên đầu! Hoàng Phủ Diệu không phải con ruột của ông ta đâu! Bùng nổ chưa kìa!”

“Chưa đủ bùng đâu! Biết Hàn Liên Y ăn nằm với ai không? Chính là thúc thúc ruột của mình, Hàn phong chủ đó!

Loạn luân thất đức! Đúng là cầm thú đội lốt người!”

“Các ngươi nhìn chuyện này quá đơn giản rồi. Thật các ngươi nghĩ chỉ là Hàn phong chủ giở trò à? Chắc chắn đằng sau có tay Trường Sinh Tông nhúng vào!

Không tốn một binh một tốt mà định thâu tóm Hoàng Phủ thế gia, âm hiểm quá sức!

Ta đoán chừng, ba nhà còn lại cũng có chuyện tương tự, nghe nói giờ ai nấy đang vội đi xét nghiệm huyết thống kìa!”

……

Lúc này, Hoàng Phủ gia chủ đã đứng trước cổng Trường Sinh Tông.

Ông ta rút một sợi dây thừng ra, chuẩn bị… treo cổ.

Loading...