Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1470

Cập nhật lúc: 2025-07-03 05:17:46
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1470. Phượng Khê hướng về phía Quân Văn, giơ tay làm dấu “sáu”, dáng vẻ như múa may khoa chân.

 

Tiếng động lạ lùng đã thu hút bao ánh mắt tò mò, khiến không ít người lũ lượt kéo đến. Phượng Khê vội sai Tư Mã tông chủ truyền lệnh cấm tiệt kẻ nào bén mảng vào viện, kẻo làm kinh động đến Quân Văn đang độ Hóa Thần. Trong đầu nàng giờ đây toàn là dấu chấm hỏi to đùng. Vì sao Ngũ sư huynh lại chui tọt vào cái "vũng nước" nhỏ bé của nàng?

 

Dù biết đó không phải bản thể Quân Văn, mà có lẽ là nguyên thần, nhưng nguyên thần thì làm sao có thể vô thanh vô tức mà lẻn vào được chứ? Khó hiểu thật sự, khó hiểu vô cùng tận! Nhưng lúc này, việc quan trọng hơn cả là Quân Văn thuận lợi Hóa Thần. Chờ huynh ấy Hóa Thần xong, hỏi kỹ càng cũng chưa muộn.

 

Chưa đầy nửa canh giờ sau, Quân Văn mở bừng mắt. Cả người hắn tựa như thanh bảo kiếm vừa ra khỏi vỏ, sắc bén vô song! Nhưng rồi, vừa thấy Phượng Khê, hắn liền nhe răng cười toe toét:

 

"Tiểu sư muội, ta Hóa Thần rồi! Ha ha ha! Ta cuối cùng cũng Hóa Thần, mà lại trực tiếp lên Hóa Thần tầng ba! Ta lợi hại không? Đến ta còn phải tự bái phục ta đây! Quả nhiên 'Quân tử nhất kiếm thiên hạ nghe' của ta không ra tay thì thôi, đã ra tay là kinh thiên động địa!"

 

Phượng Khê chỉ biết cạn lời. Ngũ sư huynh im lặng thì là một quân tử nhẹ nhàng, mà hễ mở miệng là thành một tên ngốc hai lúa! Quân Văn mới Hóa Thần, cảnh giới chưa vững, khó tránh khỏi có chút bay bổng, cái miệng liền không giữ cửa!

 

"Tiểu sư muội, ta thấy Hóa Thần sớm muộn gì cũng vậy thôi, muội xem, hai ta hiện tại đều là Hóa Thần tầng ba! Nhưng cũng phải thôi, ta chính là người lĩnh ngộ kiếm ý, tự nhiên phi phàm hơn người thường..."

 

Phượng Khê không thể nhịn nổi nữa, đạp cho hắn một cước. Quân Văn lập tức ngã chổng vó! Hắn thầm nghĩ, chắc tiểu sư muội đang ghen tị nên mới đạp mình, đạp thì đạp đi! Ai bảo mình thiên tài đến thế!

 

editor: bemeobosua

 

Đang lúc hắn tự mình bành trướng thì Phượng Khê bỗng nhiên nói: "Hộ pháp cho muội!"

 

Quân Văn ngớ người ra, không phải ta Hóa Thần sao? Sao lại bắt ta hộ pháp cho muội? Dù không hiểu đầu cua tai nheo gì, hắn vẫn theo bản năng đứng dậy, canh giữ ở cửa.

 

Hắn nhìn Phượng Khê đang khoanh chân tọa thiền, thầm nghĩ, chẳng lẽ tiểu sư muội bị hắn kích thích nên sắp thăng cấp? Hắn quả nhiên là sư huynh vàng ngọc trong tim tiểu sư muội, tùy tiện vài câu nói cũng có tác dụng lớn đến vậy!

 

Thật ra, lúc này Phượng Khê cũng đang ngẩn ngơ. Nàng chỉ biết mình sắp thăng cấp, còn vì sao lại như vậy, nàng cũng chẳng hay.

 

Trước kia, nàng hấp thu không ít Khí Hỗn Độn ở Vạn trượng Ma Uyên, nàng từng nghĩ khi khôi phục linh lực tu vi sẽ tăng vọt, nhưng kết quả chẳng có gì xảy ra. Giờ xem ra, có lẽ là phản ứng chậm, giờ mới phát huy tác dụng.

 

Chốc lát sau, tu vi Phượng Khê từ Hóa Thần tầng ba biến thành Hóa Thần tầng bốn. Nàng tưởng đã kết thúc, ai dè "biu" một tiếng, lại nhảy vọt từ Hóa Thần tầng bốn lên Hóa Thần tầng năm.

 

Nàng vừa định mở mắt, lại "biu" một tiếng nữa, từ Hóa Thần tầng năm lên Hóa Thần tầng sáu. Nàng đợi thêm một lúc, thấy không có gì thay đổi, lúc này mới mở mắt.

 

Phượng Khê hướng về phía Quân Văn, giơ tay làm dấu “sáu”, dáng vẻ như múa may khoa chân.

 

"Ngũ sư huynh, ngại quá, hiện tại muội là Hóa Thần tầng sáu, vẫn là hơn huynh một chút xíu!"

Quân Văn: "..." 

 

Mặt hắn đau quá, mà tim còn đau hơn! Cứ tưởng đã đuổi kịp tiểu sư muội, ai ngờ người ta lại tăng tốc, để hắn ăn một bụng đất!

Thế nhưng, rất nhanh hắn đã quẳng cái nỗi mất mát ấy lên chín tầng mây!

 

"Tiểu sư muội, trước kia Bùi lão nhị và Dung lão tam cứ ra vẻ khinh bỉ huynh muội chúng ta chỉ biết rong chơi bên ngoài, giờ chúng ta xem như đã tát thẳng vào mặt bọn họ rồi! Đi, hai ta cùng ra ngoài, cho bọn họ xem phong thái của huynh muội ta!"

 

Phượng Khê thấy vô cùng cạn lời. Nàng đường đường là chủ nhân Cửu U há lại làm cái trò ấu trĩ ấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1470.html.]

 

"Ngũ sư huynh, chúng ta đi ra ngoài thì còn gì là ra vẻ. Chi bằng cứ để bọn họ vào đây!"

 

Quân Văn lập tức giơ ngón tay cái lên: "Tiểu sư muội, vẫn là muội nghĩ chu đáo!"

Thế là, Phượng Khê cất cao giọng nói ra ngoài: "Đều vào đi!"

 

Khi Tư Mã tông chủ cùng đám người bước vào, họ thấy Phượng Khê và Quân Văn đều khoanh tay đứng đó, thần sắc điềm nhiên. Đôi khi, không ra vẻ mới là ra vẻ bậc nhất! Hô hoán ầm ĩ ngược lại là hạ sách. Quả nhiên, họ chẳng cần nói lời nào, Tư Mã tông chủ cùng đám người cũng đều kinh hãi tột độ.

 

Cái tên Quân Văn này mới Hóa Thần mà đã lên đến Hóa Thần tầng ba? Phượng Soái lại càng kỳ lạ hơn, hôm qua vẫn còn Hóa Thần tầng ba, hôm nay đã thành Hóa Thần tầng sáu? Phải biết rằng càng về sau thăng cấp càng khó, huống hồ lại thăng liền ba tầng! Hai người này còn là người nữa không?!

 

Quân Văn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, đặc biệt là Bùi Chu và Dung Tranh tròng mắt suýt rớt ra ngoài, quả thực hắn sướng đến mức muốn phun bong bóng rồi!

 

Đúng rồi, chính là như vậy! Đây mới là hiệu quả hắn muốn đạt được! Quả nhiên tiểu sư muội nói đúng, cảnh giới cao nhất của việc khoe khoang chính là không khoe khoang!

 

Doãn trưởng lão là người nóng nảy, liền hỏi:

 

 "Chuyện gì vậy? Hai đứa mau nói nhanh lên là chuyện gì vậy?"

Quân Văn ngữ khí bình tĩnh nói: 

 

"Sư phụ, gần đây con vẫn luôn trùng kích Hóa Thần, hôm nay ngẫu nhiên có chút cảm ngộ, cuối cùng đã tìm được đạo của mình, sau đó con liền Hóa Thần thành công. Còn vì sao lại lên đến Hóa Thần tầng ba, con thật sự không rõ lắm, có lẽ có liên quan đến kiếm ý con lĩnh ngộ trước kia."

 

Doãn trưởng lão nghi hoặc nói: "Kiếm ý?"

Quân Văn gật đầu: "Vâng, kiếm ý, cái này khác với kiếm thế chúng ta vẫn biết..."

 

Quân Văn dù ngữ khí hay thần thái đều vô cùng điềm nhiên, nhưng kỳ thực cái đuôi nhỏ của hắn đã vểnh lên tận trời! Khi mới về, hắn vốn định nói chuyện kiếm ý này, nhưng thấy Dung Tranh bọn họ đều đã Hóa Thần, nói ra ngược lại khiến người ta cảm thấy hắn đang cố gắng gỡ gạc thể diện. Giờ thì chẳng sao cả! Hắn đã Hóa Thần tầng ba rồi, nói ra cũng chỉ là thêm hoa trên gấm mà thôi!

 

Hắn đang vui vẻ thì nghe Doãn trưởng lão nói: 

 

"Hiện tại ngươi hãy biểu diễn một chút, ta xem xem rốt cuộc cái kiếm ý đó thế nào."

Quân Văn: "..." 

 

Chơi trội quá rồi! Quên mất kiếm ý khi linh khi không linh!

May mà lúc này, Phượng Khê nói:

 

"Sư phụ, Ngũ sư huynh mới thăng cấp Hóa Thần, lúc này nếu cố gắng phóng thích kiếm ý e rằng sẽ gây ra vấn đề, chi bằng đợi vài ngày nữa khi cảnh giới của huynh ấy vững chắc rồi hãy nói!"

 

Doãn trưởng lão đối với lời của bảo bối đồ đệ tự nhiên là lời gì cũng nghe, ngược lại hỏi Phượng Khê: 

"Tiểu Khê, tu vi của con là chuyện gì vậy?"

 

Phượng Khê thở dài:

 

 "Khoảng thời gian này con ở bên ngoài, gặp được một vài cơ duyên, con lo lắng thăng cấp quá nhanh căn cơ không vững, cho nên vẫn luôn cố gắng áp chế tu vi. Vừa rồi khi hộ pháp cho Ngũ sư huynh, có lẽ linh khí quá nồng, lơ đễnh một chút liền thăng cấp. Aizz, con thật là quá bất cẩn!"

 

Mọi người: "..."

Người này có còn là người không?!

Loading...