Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1199

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:52:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1199. Phượng Khê mâu thuẫn nội bộ

Phượng Khê nghe xong mật báo của Hạ Hầu Đường chủ xong, lập tức tiến hành hồi đáp, chủ yếu biểu đạt ba tầng ý nghĩa. Tầng thứ nhất tự nhiên là cảm tạ, tầng thứ hai cho thấy mình trong sạch, tầng thứ ba tỏ vẻ mình đã làm tốt chuẩn bị ứng phó. Thu hồi ngọc bài thân phận xong, nàng cười tủm tỉm nói với Cát Trưởng lão:

"Sống rồi!"

Cát Trưởng lão nghi hoặc nói: "Cái gì sống rồi?"

Phượng Khê kể lại lời Hạ Hầu Đường chủ nói, Cát Trưởng lão trong một khoảnh khắc không biết nói gì cho phải. Cái này gọi là sống rồi ư? Cái này gọi là phiền phức tới rồi thì đúng hơn chứ?! Hắn hừ lạnh nói:

"Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Sầm Trưởng lão và Tấn Trưởng lão trước đó đã ăn lỗ nặng, nếu không có mười phần nắm chắc căn bản sẽ không làm ra trò này, ngươi nếu thiếu cảnh giác, xui xẻo chính là chính ngươi!"

Phượng Khê chớp chớp mắt: "Thế thì ngài đi cho ta trạm chân trợ uy đi! Lúc quan trọng, ngài ra mặt ngăn cơn sóng dữ, cứu ta khỏi nước lửa!"

Cát Trưởng lão: "Ta nợ ngươi hay thiếu ngươi?! Nhanh chóng cút, ta còn có việc muốn làm!"

Phượng Khê thì không nói thêm nữa, tung ta tung tăng đi rồi.

Cát Trưởng lão: "..."

Nếu không biết, còn tưởng nàng gặp được chuyện tốt nào đó! Đúng rồi, hắn phải báo tin cho lão Khương, kẻo cái nhị cữu ông ngoại như hắn vẫn chưa hay biết gì đâu! Hắn không thể so với lão Khương, lão Khương người ta trước mặt Tông chủ cũng có vài phần mặt mũi đó nha!

Nghĩ đến Cổ Tông chủ, Cát Trưởng lão trong lòng càng nghẹn muốn ch/ết! Hắn còn tưởng rằng mình là tâm phúc của Tông chủ, kết quả lão Khương lại có mặt mũi hơn hắn! Hắn vừa chửi thầm vừa gửi tin cho Khương Trưởng lão:

"Lão Khương, Phượng Khê lại gặp phiền phức! Bên Dược Phố nói ba người bọn họ làm Thực Cốt Châm Mao ch/ết trên diện rộng, ngươi nhanh chóng nghĩ cách đi, bằng không ta thấy nàng lần này phải gặp tai ương!"

Khương Trưởng lão: "..."

Vốn dĩ ta cố kỵ mặt mũi ngươi, không tiện nói ra, kết quả ngươi không chịu để yên đúng không?! Không thể nhịn được nữa, không cần lại nhẫn!

"Cát Trưởng lão, Phượng Khê là vãn bối của ngươi, chứ đâu phải của ta, đừng có mà nàng vừa có chuyện ngươi liền tìm ta! Tự mình giải quyết đi!"

Cát Trưởng lão nghe mà không hiểu ra sao:

"Lão Khương, lời này của ngươi có ý gì? Ngươi là nhị cữu ông ngoại của Phượng Khê, ta không tìm ngươi thì tìm ai?!"

Khương Trưởng lão:

"Nhị, nhị cữu ông ngoại? Ta khi nào thành nhị cữu ông ngoại của nàng? Nàng thì có nói ta với nhị cữu ông ngoại của nàng lớn lên giống nhau, nhưng ta cũng không phải nhị cữu ông ngoại của nàng nha!"

Cát Trưởng lão nghe thấy một chuỗi lời nói như quấy nhiễu khẩu lệnh này, ngây ngốc tại chỗ luôn! Lão Khương không phải nhị cữu ông ngoại của Phượng Khê? Thế thì nàng lúc trước vì sao lại nói với Trình Vô Nhai rằng lão Khương là nhị cữu ông ngoại của nàng?

Nghĩ đến đức hạnh hành sự ngày thường của Phượng Khê, hắn đã hiểu. Hóa ra là xả da hổ nha! Cái nha đầu ch/ết tiệt kia tốt lắm, ngươi lừa ta khổ quá mà! Nghĩ đến Phượng Khê có rất nhiều lần cố ý nói "Nhị" rồi lại sửa miệng nói Khương Trưởng lão, nàng nếu không phải cố ý thì gặp qu/ỷ!

Hắn đang giận không thể át thì Khương Trưởng lão hỏi: "Ta thì muốn hỏi ngươi, ngươi là người nào của Phượng Khê?"

Cát Trưởng lão: "Ta là kẻ coi tiền như rác của nàng! Đại oan gia! Kiếp trước ta nợ nàng!"

Khương Trưởng lão: "..."

Sau một lát, hai người cuối cùng cũng hậu tri hậu giác nhận ra việc bổ não trước đó đã thái quá đến mức nào!

Cát Trưởng lão nghiến răng:

"Cũng tại cái tên ngu xuẩn Trình Vô Nhai kia, nói chuyện đều không rõ ràng, bằng không chúng ta cũng sẽ không bị một tiểu nha đầu đùa giỡn trong lòng bàn tay!"

Khương Trưởng lão thì còn tính công đạo:

"Trình Vô Nhai cũng là bị Phượng Khê lừa bịp, thật sự không phải cố ý. Muốn trách thì vẫn trách Phượng Khê, con nha đầu này ta còn tưởng rằng là người thật thà, kết quả là cái đồ vô sỉ chỉ vì cái trước mắt, nói dối hết bài này đến bài khác!"

Cát Trưởng lão nghe Khương Trưởng lão nói vậy, trong lòng có chút không thoải mái, theo bản năng nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1199.html.]

"Lời này của ngươi thì hơi khó nghe rồi, nàng xác thật nói dối hết bài này đến bài khác, nhưng cũng không thể nói là đồ vô sỉ. Nàng đơn giản chỉ là muốn gia nhập Vạn Cốt Tiên Tông chúng ta, một tiểu cô nương như nàng không thể nghĩ ra biện pháp nào khác, trong tình thế cấp bách nói dối cũng là người hữu tình, trời chẳng phụ."

Khương Trưởng lão: "..."

Ngươi là phe nào vậy?!

Cát Trưởng lão ho khan hai tiếng:

"Ta thật sự không phải bênh vực nàng đâu, mấu chốt là cái nha đầu ch/ết tiệt kia ngoài việc nói dối ra thì cũng chẳng có tật xấu gì khác, chúng ta cũng không thể một gậy đánh c/hết người chứ?! Hơn nữa muốn trách thì trách ngươi lớn lên giống nhị cữu ông ngoại của nàng!"

Khương Trưởng lão: "..."

Ngươi nói chuyện cái kiểu gì vậy!

Sau đó, hắn đột nhiên nhớ tới một việc. Ngày đó nghiệm cốt thì hắn đang ở hình thái bộ xương khô, Phượng Khê làm sao thấy được hắn giống nhị cữu ông ngoại của nàng? Quả nhiên, cái đồ vô sỉ này không có một câu nào là nói thật! Mất công hắn liên tiếp giúp nàng, còn không bằng giúp một con chó!

editor: bemeobosua

Phượng Khê còn không biết nội bộ mâu thuẫn, nàng vừa ra khỏi Truyền Công Đường liền gặp được đệ tử Chấp Pháp Đường, Quân Văn và Tất Trưởng lão cũng ở trong đó. Chẳng qua là bị áp giải. Cũng may những đệ tử chấp pháp này đều đã chứng kiến khả năng làm yêu của Phượng Khê, cho nên đối với hai người kia còn tính là khách khí, chỉ là đi ngang qua sân khấu.

Đợi khi đệ tử chấp pháp giải thích ý đồ xong, Phượng Khê liền vô cùng phối hợp nói:

"Nếu là Hạ Hầu Đường chủ gọi đến, ta và các đệ tử tự nhiên không dám chậm trễ, đi thôi!"

Những đệ tử chấp pháp kia thấy nàng phối hợp như vậy, trong lòng cũng buông lỏng, bọn họ thật sự sợ nàng làm ra chuyện gì xấu.

Đi ra không xa, gặp được vài tên đệ tử nội môn đi ngược chiều. Phượng Khê cười tủm tỉm nói:

"Xin mấy vị sư huynh tuyên truyền một chút, Phượng Khê ta lại muốn đi Chấp Pháp Đường thưa kiện! Mọi người nếu không vội thì đi cổ vũ khí thế cho ta!"

Mấy tên đệ tử nội môn kia tức khắc ánh mắt sáng lên! Phượng Khê lại muốn thưa kiện ư? Đây chính là thiên đại chuyện tốt nha! Nói không chừng lại có thể kiếm được linh thạch! Thế là, từng người vui vẻ ra mặt:

"Phượng Khê sư muội, ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ đi thông báo khắp nơi, bảo đảm giúp ngươi thưa kiện vô cùng náo nhiệt!"

Đệ tử chấp pháp: "..."

Các ngươi coi Chấp Pháp Đường của chúng ta là nơi nào? Chợ sao? Còn vô cùng náo nhiệt?!

Mặc kệ bọn họ nghĩ thế nào, mấy tên đệ tử nội môn kia làm việc hiệu quả thật đó! Lập tức bắt đầu phát động nhân mạch tuyên truyền đại chuyện tốt hôm nay! Không lâu sau đó, trước cửa Chấp Pháp Đường liền có dòng người chen chúc xô đẩy, náo nhiệt vô cùng!

Làm nguyên cáo Diêu Chấp sự hơi có chút tự đắc. Xem ra lực ảnh hưởng của Dược Phố vẫn như cũ, những đệ tử này khẳng định là thấy hắn xuất hiện ở đây, cho nên đều tới vây xem.

Lúc này, ngoài đám đông có người hô:

"Phượng Khê đến!"

Đám đông chủ động tránh ra một đường, Phượng Khê vừa đi vừa mỉm cười thăm hỏi các đệ tử hai bên:

"Tới rồi? Đều tới rồi? Đều khỏe cả chứ?"

Các đệ tử ăn dưa mồm năm miệng mười nói:

"Phượng Khê sư muội, chúng ta đều là hậu thuẫn kiên cường của ngươi, ngươi không cần có băn khoăn, cứ việc ngoan, ừm, theo lý cố gắng!"

"Đúng vậy, Phượng Khê sư muội, vô luận ngươi là nguyên cáo hay bị cáo, chúng ta đều ủng hộ ngươi!"

"Phượng Khê sư muội, ta nhỏ giọng nói với ngươi một câu, Dược Phố lão rất có tiền nha!"

...

Diêu Chấp sự: "..."

Đi/ên rồi! Tất cả đều đi/ên rồi!

Loading...