Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1185

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:52:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1185. Phượng Khê Bánh Ngàn Lớp, Ngươi Đáng Được Có!

Các đệ tử hóng chuyện vốn tưởng Phàn Bức bọn họ gây chuyện sẽ bị trừng phạt, nào ngờ không hề hấn gì! Chẳng những không hấn gì, Phàn Bức bọn họ còn bị trọng phạt! Chẳng những Phàn Bức bọn họ bị trọng phạt, ngay cả sư phụ của họ cũng đều bị trọng phạt! Vốn tưởng đây đã là kết quả viên mãn lắm rồi, nào ngờ Phượng Khê lại cho bọn họ một bất ngờ lớn!

Nàng vừa rồi nói gì? Muốn Phàn Bức bọn họ bồi thường cho những "khổ chủ" như họ? Dù cuối cùng mỗi người chẳng được bao nhiêu linh thạch, thì nhiêu đó cũng đủ để họ đội ơn Phượng Khê rồi! Bởi nàng là thật tâm nghĩ cho họ, thật tâm đứng ra vì họ! Lúc này, họ nhìn lại Phượng Khê, chỉ thấy nàng hào quang vạn trượng, đầu đội trời, chân đạp đất, nói là thiên thần hạ phàm cũng không quá!

Không nghĩ tới có kẻ cứ muốn tự thêm Hào Quang Thánh Nhân lên mình!

Phượng Khê Bánh Ngàn Lớp, Ngươi Đáng Được Có!

Hạ Hầu Đường chủ cũng không ngờ Phượng Khê lại đòi bồi thường, không phải ông thấy không nên, chỉ là ông không nghĩ giờ khắc này, nàng lại còn nghĩ đến chuyện bồi thường. Điều này nói lên điều gì? Nói lên nàng chẳng những vô cùng có gan dạ, hơn nữa vẫn luôn thanh tỉnh và lý trí. Không nói đến tu vi, tâm chí này thật sự hiếm có, là mầm non tốt để tu luyện Niết Bàn Đạo!

Ông hỏi: "Ngươi tính đòi bao nhiêu bồi thường?"

Phượng Khê nghĩ nghĩ rồi nói: "Thứ nhất, số vật tư tu luyện bị tịch thu của họ phải được quy đổi thành linh thạch bồi thường cho chúng ta. Thứ hai, mỗi vị trưởng lão bồi thường chúng ta một trăm triệu linh thạch, mỗi vị thân truyền bồi thường một ngàn vạn linh thạch."

Tấn Trưởng lão cùng vài người khác: "..."

Ngươi đúng là sư tử há miệng lớn nha! Sao ngươi không đi cư/ớp luôn đi?!

Hạ Hầu Đường chủ cũng thấy quá nhiều, nhưng ông cũng biết Phượng Khê đây là để lại đường sống để mặc cả, bèn hỏi Tấn Trưởng lão: "Các ngươi thấy sao?"

Tấn Trưởng lão cười khổ: "Hạ Hầu Đường chủ, số tiền bồi thường Phượng Khê đưa ra thật sự quá đáng, dù có bán cái xương già này đi, ta cũng không đền nổi nha! Chúng ta nhiều nhất mỗi người ra hai mươi vạn linh thạch, mà còn phải gom góp lắm mới đủ."

Hạ Hầu Đường chủ nhìn về phía Phượng Khê: "Ngươi thấy sao?"

Phượng Khê giơ chín ngón tay: "Chín ngàn vạn! Không thể thiếu một đồng!"

Tấn Trưởng lão nghiến răng: "Ba mươi vạn!"

Phượng Khê: "Tám ngàn vạn!"

Tấn Trưởng lão: "Bốn mươi vạn!"

...

Hạ Hầu Đường chủ: "..."

Các ngươi coi đây là chợ bán rau sao?!

Sau một hồi mặc cả, cuối cùng Tấn Trưởng lão bọn họ mỗi người bồi thường hai trăm vạn linh thạch, Phàn Bức bọn họ mỗi người bồi thường một trăm vạn linh thạch. Phượng Khê một chút cũng không hài lòng, nhưng nhìn thấy Phàn Bức bọn họ tức đến biến thành xương khô, chắc cũng chỉ có thể vét được chừng ấy. Nàng lập tức có chút "hận sắt không thành thép"! Ngươi nói các ngươi đã làm kẻ ác, lại còn nghèo như vậy sao? Có phải quá phế vật không? Kẻ ác mà thành ra như các ngươi thì cũng quá hèn nhát!

Tấn Trưởng lão bọn họ nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ của nàng: "..."

Lúc này, Phượng Khê quay người nói với các đệ tử hóng chuyện:

"Cứ một trăm người các ngươi cử ra một tiểu đầu mục, thống kê danh sách xong thì giao cho ta. Chờ tiền bồi thường về tay ta, ta sẽ chia đều theo đầu người. Số tiền nhiều ít xin các vị đừng ghét bỏ, dù sao cũng là một chút ăn năn hối lỗi của Tấn Trưởng lão bọn họ."

Tấn Trưởng lão và đám người: Cảm ơn ngươi nha!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1185.html.]

Các đệ tử hóng chuyện tự nhiên là hoan hô nhảy nhót, bất kể tiền nhiều tiền ít, dù sao cũng là tiền từ trên trời rơi xuống, hơn nữa số tiền này tiêu cũng hả giận!

Phượng Khê lại lần nữa cảm tạ Hạ Hầu Đường chủ, sau khi đội cho đối phương một đống mũ cao, nàng nói:

"Hạ Hầu Đường chủ, tuy nói chuyện hôm nay đều là hậu quả xấu do Phàn Bức bọn họ gây ra, nhưng đệ tử cũng có chỗ không thỏa đáng. Ta sau khi bị khinh nhục đáng lẽ phải lập tức tìm Chấp Pháp Đường để đòi công đạo, chứ không phải liên hợp mọi người đánh cho Phàn Bức bọn họ một trận. Thủ đoạn lấy bạo chế bạo này không thể thực hiện. Nếu mọi người đều giống ta như vậy, tông môn chẳng phải sẽ hỗn loạn sao?! Xin ngài cứ dựa theo môn quy mà xử trí ta đi! Như vậy cũng có thể khiến ta rút ra bài học, tránh cho tương lai tái phạm sai lầm tương tự!"

Hạ Hầu Đường chủ hài lòng gật đầu, tiểu nha đầu này có thể nhận thức được sai lầm của mình, hơn nữa chủ động nói ra, chỉ điểm này thôi đã mạnh hơn Phàn Bức bọn họ gấp trăm lần! Ông suy tư một lát rồi nói:

"Ngươi mới vào tông môn, lúc ấy lại chuyện quá khẩn cấp, không suy xét thỏa đáng cũng là tình thế có thể tha thứ. Xét thấy ngươi có thể chủ động thẳng thắn thừa nhận sai lầm, lần này miễn xử phạt! Nếu tái phạm, tuyệt không nhẹ tay!"

Phượng Khê cảm động đến rưng rưng nước mắt, giọng nói cũng nghèn nghẹn mấy phần:

"Đa tạ Hạ Hầu Đường chủ khai ân, đệ tử nhất định ghi nhớ lời dạy của ngài, tuân thủ nghiêm ngặt môn quy, làm một đệ tử quy củ, ngoan ngoãn!"

editor: bemeobosua

Hạ Hầu Đường chủ lúc này càng hài lòng! Đặc biệt có mấy người Phàn Bức làm điển hình phản diện để so sánh, Phượng Khê trong mắt ông quả thực có thể xem là đệ tử mẫu mực!

Nếu mọi chuyện đã giải quyết xong, cũng không cần thiết để người ta tụ tập ở đây nữa, thế là ông vỗ kinh đường mộc: "Thoái đường!"

Các đệ tử hóng chuyện lập tức vây quanh Phượng Khê vui vẻ rời đi. Cát Trưởng lão và Khương Trưởng lão cũng cáo từ ra về. Vốn dĩ sân của hai người không cùng một hướng, nhưng Cát Trưởng lão cố ý chọn cùng hướng với Khương Trưởng lão.

Đi được một đoạn, Cát Trưởng lão tấm tắc nói:

"Lão Khương à, ta còn tưởng ngươi sẽ không ra tay chứ, không ngờ ngươi đã không ra tay thì thôi, đã ra tay là tất gây tổn thương nha! Nếu không phải mấy lời ngươi nói, ta xem Gia Cát Đường chủ thật sự khó mà hạ quyết tâm nhốt Tấn Trưởng lão bọn họ vào U Đô Luyện Ngục được!"

Khương Trưởng lão vốn ít lời, nên nghe xong chỉ nói: "Bọn họ trừng phạt đúng tội!"

Cát Trưởng lão gật đầu: "Đúng vậy, ngày thường ta đã thấy bọn chúng chướng mắt rồi, chẳng qua lười để ý thôi. Ai ngờ, bọn chúng lại đi bắt nạt tiểu nha đầu, ta liền không thể ngồi yên mà không làm gì."

Lời này của ông là nói cho Khương Trưởng lão nghe, ngầm ý: Ta là nể mặt ngươi mới ra tay, ngươi phải cảm ơn ta đó!

Nhưng Khương Trưởng lão chỉ hiểu theo nghĩa đen, cảm thấy Cát Trưởng lão sở dĩ nhúng tay vào là vì Phàn Bức bọn họ bắt nạt Phượng Khê. Ông thầm nghĩ, lão già này cũng bênh vực người của mình ghê! Ông hiếm hoi nở nụ cười:

"Tiểu nha đầu Phượng Khê này cũng có chút thú vị, chẳng những gan dạ cẩn trọng, hơn nữa mồm mép cũng nhanh nhẹn, cũng có chút giống ngươi."

Cát Trưởng lão thầm nghĩ, ngươi cố ý bắt quàng làm họ có phải muốn ta tiếp tục che chở tiểu nha đầu không? Ngươi tâm cơ cũng nhiều quá đó! Thế là ông nói:

"Muốn nói giống, ta vẫn thấy nàng giống ngươi hơn, ngươi khi còn trẻ cũng là không sợ trời không sợ đất, dám chọc thủng cả trời!"

Khương Trưởng lão hiếm hoi nghĩ cùng một mạch với Cát Trưởng lão, cũng cảm thấy Cát Trưởng lão muốn bắt quàng làm họ, để ông sau này tiếp tục che chở Phượng Khê. Ông thì không có ý kiến gì về điều này, dù sao cũng đã nhúng tay vào, hơn nữa tiểu nha đầu Phượng Khê quả thật đáng yêu.

Cho nên, ông cười cười:

"Nha đầu này gan thật không nhỏ! Nàng náo loạn như vậy, ngược lại cũng chỉnh đốn được thói ngông cuồng trong tông môn, hy vọng Tấn Trưởng lão bọn họ có thể biết đường quay đầu lại!"

Cát Trưởng lão bĩu môi: "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, ngươi cứ xem đi, bọn họ ra ngoài chắc chắn sẽ tìm cách t/rả th/ù tiểu nha đầu, đến lúc đó ngài còn phải để ý nhiều hơn mới được!"

Khương Trưởng lão thầm nghĩ, cái gì mà ta phải để ý nhiều hơn? Nàng rốt cuộc là thân thích của ai? Đúng rồi, Cát Trưởng lão này rốt cuộc là người nhà nào của Phượng Khê? Xuất phát từ tò mò, ông hỏi:

"Cát Trưởng lão, ta lại quên hỏi, Phượng Khê là gì của ngươi vậy?"

Loading...