Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1184

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:52:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1184. Trường Mệnh 3000 Tuổi

Sầm trưởng lão giờ đây đã bị chọc tức đến chóng mặt nhức đầu, muốn cãi lại cũng không biết bắt đầu từ đâu. Lúc này, Tấn trưởng lão đứng dậy. Hắn nói với Hạ Hầu Đường chủ:

“Mấy người chúng ta quả thật có sơ suất trong việc quản giáo đồ đệ, nhưng tuyệt đối không đến mức gọi là phủng sát. Lại nói đến chín tội lớn mà Phượng Khê đã liệt kê trước đó, xét cho cùng cũng đều là do Phàn Bức bọn họ kiêu ngạo vô lễ mà ra, muốn nói có bao nhiêu nghiêm trọng thì cũng chưa đến nỗi. Bất quá chỉ là người trẻ tuổi có chút ngông cuồng thôi!

Đối với cái gọi là khinh nam bá nữ mà Phượng Khê đã nói thì càng không phải, tuổi trẻ si mê cái đẹp, chẳng qua là không giữ tốt chừng mực mà thôi. Ta tin rằng cho dù Phượng Khê không đồng ý, Phàn Bức cũng không đến mức thật sự dùng vũ lực, chỉ là lúc ấy mất mặt, cho nên giương oai thanh thế mà thôi. Đương nhiên, bọn họ quả thật đã phạm sai lầm, chín người chúng ta cũng khó thoát khỏi xiềng xích này, Hạ Hầu Đường chủ, ngài cứ theo lẽ công bằng xử lý là được, chúng ta đều không có ý kiến.”

Sầm trưởng lão: “……”

Không phả chứi, lời ngươi nói là có ý gì? Chẳng lẽ là đem ta vứt bỏ sao?! Nhưng chuyện đến nước này, hắn cũng không dám nói gì, chỉ có thể cắn răng mà im lặng.

Không thể không nói, Tấn trưởng lão thông minh hơn Sầm trưởng lão nhiều, hắn biết hiện giờ Hạ Hầu Đường chủ đã đứng về phía Phượng Khê, cho dù có dây dưa tiếp cũng chẳng được lợi lộc gì. Thà rằng trực tiếp nhẹ nhàng bâng quơ thừa nhận sai lầm, định tính đó là việc tuổi trẻ khí thịnh làm một chút chuyện khác người, thì hình phạt cũng sẽ không quá nặng. Còn những chuyện khác, sau này từ từ tính sổ cũng chưa muộn.

Các vị trưởng lão khác hiển nhiên cũng hiểu rõ dụng ý của Tấn trưởng lão, nhao nhao đứng dậy thỉnh tội, nói rằng họ sơ suất trong việc quản giáo mấy người Phàn Bức, nguyện ý gánh vác trách nhiệm, vân vân.

Hạ Hầu Đường chủ trong chốc lát quả thật không tiện đắn đo, đặc biệt là vừa rồi đã trọng phạt Sầm trưởng lão, tổng không thể đem chín trưởng lão cùng chín tên đệ tử thân truyền tất cả đều tống vào U Đô Luyện Ngục. Một mặt là ảnh hưởng quá rộng, mặt khác mặc dù Phàn Bức bọn họ quả thật đáng ghét, nhưng cũng không gây ra án mạng nào, bất quá chỉ là kiêu ngạo ương ngạnh thôi.

Lúc này, Phượng Khê nhàn nhạt nói:

“Tuổi trẻ khí thịnh có thể trở thành lý do để bọn họ ức h.i.ế.p người khác sao? Ở đây có rất nhiều người còn trẻ hơn bọn họ! Bọn họ lợi dụng thân phận đệ tử thân truyền để chèn ép các đệ tử khác, cướp đoạt cơ hội tu luyện của họ, thoạt nhìn dường như không có gì quan trọng, nhưng hành vi của bọn chúng đã làm chúng đệ tử tuyệt vọng, thất vọng, buồn lòng!

Một tông môn cái gì quan trọng nhất? Chính là nhân tâm! Hành động của chín người bọn chúng dẫn tới nhân tâm tông môn tan rã, điều này còn không nghiêm trọng sao? Chẳng lẽ phải chờ đến khi bọn chúng làm bại hết tông môn, mới gọi là nghiêm trọng sao?!

editor: bemeobosua

Còn nữa, cái gọi là tuổi trẻ si mê cái đẹp mà Tấn trưởng lão vừa nói càng là buồn cười, cả hai đều thích như nhau thì mới gọi là tuổi trẻ si mê cái đẹp, còn bắt ép ta nhất định phải làm bạn lữ của hắn thì đó là cầm thú không bằng! Tám người còn lại chẳng những không ngăn lại, ngược lại còn ở một bên ồn ào, có thể nói là cấu kết với nhau làm việc xấu, cùng một giuộc! Nếu hiện tại không nghiêm trị bọn họ, bọn họ căn bản sẽ không nhận thức được sai lầm của bản thân, càng miễn bàn tương lai gánh vác trách nhiệm kế thừa tông môn!

Còn đối với Tấn trưởng lão các vị, tuy rằng không giống Sầm trưởng lão mà làm chứng giả, nhưng khi nghe hắn làm chứng giả, các ngươi vì sao không tố giác, cử báo? Nếu hắn là thủ phạm chính, các ngươi chính là tòng phạm! Hắn bị phạt giam ba tháng, các ngươi ít nhất cũng phải một tháng rưỡi!”

Mấy người Tấn trưởng lão: “……”

Bọn họ vừa rồi còn cảm thấy Sầm trưởng lão bị một tiểu nha đầu dắt mũi là quá ngu xuẩn, lúc này mới biết không phải Sầm trưởng lão ngu xuẩn, mà là cái nha đầu Phượng Khê này quá giỏi gán tội danh cho người khác! Nàng bịa ra mà nói có sách mách có chứng, khiến người ta không thể không tin phục!

Bọn họ đương nhiên sẽ không ngồi chờ ch/ết, nhao nhao mở miệng biện giải. Trong lòng họ vẫn còn nắm chắc, cảm thấy Hạ Hầu Đường chủ sẽ không trọng phạt họ. Pháp không trách chúng mà!

Lúc này, Khương trưởng lão trầm giọng nói: “Hạ Hầu Đường chủ, ta có đôi lời muốn nói.”

Tấn trưởng lão bọn họ trong lòng vui vẻ, không ngờ Khương trưởng lão lại đứng ra giúp bọn họ nói chuyện, lời hắn nói vẫn rất có trọng lượng, phỏng chừng Hạ Hầu Đường chủ nghe xong liền thuận cây thang mà xuống.

Hạ Hầu Đường chủ gật gật đầu: “Khương trưởng lão, xin mời!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1184.html.]

Khương trưởng lão lập tức nói:

“Chín người Phàn Bức thân là đệ tử thân truyền lại chèn ép các đệ tử khác, dẫn tới nhân tâm tông môn tan rã, nếu không phải hôm nay Phượng Khê chọc thủng vết sẹo, e rằng chúng ta vẫn chưa hay biết gì. Nếu muốn trừ bỏ ngoan tật thì nhất định phải ra tay tàn nhẫn, nếu nhẹ nhàng bâng quơ, e rằng bọn họ chỉ biết làm trầm trọng thêm. Mấy người Tấn trưởng lão chẳng những dung túng đệ tử, hơn nữa không hề có chút ăn năn hối lỗi, đồng dạng nên tiến hành nghiêm trị! Cho nên, ta cho rằng cần thiết trọng phạt, phạt thật nặng! Như vậy mới có thể làm cho bọn họ nhớ lâu!”

Mấy người Tấn trưởng lão: “……”

Uổng công chúng ta còn tưởng rằng ngươi là giúp chúng ta nói chuyện, kết quả ngươi lại hung hăng giẫm chúng ta một chân?! Thật là gặp qu/ỷ! Sao một người, hai người đều giúp Phượng Khê nói chuyện?!

Hạ Hầu Đường chủ vốn còn có chút do dự, lúc này nghe Khương trưởng lão vừa nói, cắn răng hạ quyết tâm:

“Lời của Khương trưởng lão thật là phải! Nếu hôm nay bản tọa khoan dung với các ngươi, môn quy đặt ở đâu? Công bằng chính nghĩa đặt ở đâu? Oan tình của chúng đệ tử đặt ở đâu?! Chín người Phàn Bức thân là đệ tử thân truyền chẳng những không làm gương tốt, ngược lại cậy vào thân phận bắt nạt các đệ tử khác, tịch thu vật tư tu luyện 5 năm, nhập U Đô Luyện Ngục hai tháng. Tám người Tấn trưởng lão không hoàn thành trách nhiệm dạy dỗ, tịch thu vật tư tu luyện ba năm, nhập U Đô Luyện Ngục một tháng.”

Đám đệ tử hóng chuyện lần này không cần Phượng Khê dẫn dắt nhịp điệu liền hoan hô lên! Đinh tai nhức óc, vang vọng chân trời! Hạ Hầu Đường chủ thầm nghĩ, cũng may hắn thuận theo nhân tâm, nếu không nhất định sẽ là tiếng oán than dậy đất.

Chín người Phàn Bức lúc này đã ngồi liệt trên mặt đất, vốn dĩ bọn họ đã bị đánh không nhẹ, hiện giờ lại chịu đả kích sâu sắc, đã biến thành một vũng bùn lầy. Tấn trưởng lão bọn họ sắc mặt xám ngoét, trong lòng hận thấu Hạ Hầu Đường chủ, Cát trưởng lão cùng Khương trưởng lão. Đương nhiên, bọn họ hận nhất vẫn là Phượng Khê. Nếu không phải do nàng, căn bản sẽ không có những chuyện phiền phức này!

Phượng Khê phát hiện bọn họ hung tợn nhìn chằm chằm nàng, vội vàng nói với Hạ Hầu Đường chủ:

“Đường chủ, Tấn trưởng lão bọn họ trừng mắt nhìn ta! Ta nghi ngờ bọn họ muốn gi/ết người di/ệt khẩu! Nếu trong vòng ba ngàn năm ta có bất trắc gì, nhất định là do bọn họ làm! Ngài đến lúc đó nhất định phải vì ta báo thù rửa hận nha!”

Tấn trưởng lão bọn họ: “……”

Ba ngàn năm? Ngươi sao không nói cả đời luôn đi?! Hóa ra chúng ta còn phải cầu ngươi sống lâu trăm tuổi sao? Không, trường mệnh 3000 tuổi! Bọn họ quả thực đều sắp tức ch/ết rồi! Bọn họ âm thầm cắn răng, chúng ta cho dù muốn thu thập ngươi cũng không thể nào dùng chiêu gi/ết người di/ệt khẩu kia, như vậy quá ngu xuẩn! Ngươi cứ chờ đó, sẽ có ngày ngươi hối hận!

Hạ Hầu Đường chủ nói:

“Ngươi lo lắng quá rồi, Tấn trưởng lão bọn họ thân là trưởng lão của một tông, còn không đến mức làm ra chuyện quan báo tư thù đâu. Về sau nếu có người muốn á/m h/ại ngươi, cứ việc đến Chấp Pháp Đường cầu giúp đỡ.”

Phượng Khê lập tức vẻ mặt mang ơn đội nghĩa:

“Đa tạ Hạ Hầu Đường chủ vì ta làm chủ, tông môn chúng ta có thể có một vị thanh thiên đại đường chủ như ngài, thật là cái may mắn của tông môn, là cái may mắn của chúng con nha!”

Hạ Hầu Đường chủ: “……”

Thanh thiên đại đường chủ là cái mẹ gì vậy?! Bất quá, những lời này cũng rất dễ nghe.

Lúc này, Phượng Khê nói:

“Hạ Hầu Đường chủ, hiện giờ tội phạm đều đã bị định tội, nhưng những khổ chủ như chúng con còn chưa được bồi thường đâu! Ngài xem có phải nên bảo bọn họ có điều biểu hiện không?”

Đám người Tấn trưởng lão: “¥#¥%@&*@¥%#”

Đám đệ tử hóng chuyện: “Phượng Khê, ngươi chính là thần của chúng ta!”

Loading...