Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1179

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:52:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1179. Phượng Khê sư muội gan thiệt lớn nha!

Trình Vô Nhai Đang Đần Mặt Ra Đấy!

Phàn Bức cùng đám đệ tử thân truyền kia địa vị cao ngất trong tông môn, chớ nói chi đám đệ tử như bọn hắn, ngay cả một vài trưởng lão không có thực quyền trong tay cũng phải kính nể ba phần. Thế mà giờ đây lại bị đánh hội đồng? Chẳng lẽ ai nấy đều hóa đi/ên rồi sao?

Trong chốc lát, hắn còn không tài nào nhớ nổi, sự tình đã diễn biến đến bước đường này như thế nào! À phải rồi! Là Phượng Khê sư muội! Chính nàng đã dùng lời lẽ cổ động, không, phải nói là ủng hộ mọi người, lúc này mới khiến quần chúng có dũng khí phản kháng. Phượng Khê sư muội quả là can đảm phi thường!

Thế nhưng, hắn cũng không khỏi đổ mồ hôi thay Phượng Khê. Dù cho sau lưng nàng có Khương trưởng lão cùng Cát trưởng lão chống đỡ, chuyện hôm nay e rằng cũng khó bề giải quyết êm đẹp, rất có thể sẽ phải chịu hình phạt rồi bị trục xuất khỏi tông môn.

Hắn không khỏi có chút tự trách, sớm biết có cơ sự này, khi chưa xuống suối, hắn nên bảo Phượng Khê cùng hai người kia quay về, như vậy đã chẳng xảy ra chuyện sau này. Song trên đời này nào có thuốc hối hận, nếu sự tình đã xảy ra thì chỉ có thể nhìn về phía trước.

Hắn cảm thấy cần thiết phải báo tin cho Khương trưởng lão và Cát trưởng lão trước, để họ có thể kịp thời nghĩ cách ứng phó, biết đâu có thể bảo toàn cho Phượng Khê sư muội, ít nhất đừng để nàng phải chịu hình phạt. Chỉ là cần phải sắp xếp ngôn ngữ cho thật ổn thỏa.

Hắn cân nhắc hết sức kỹ lưỡng, rồi mới gửi tin tức cho Khương trưởng lão:

“Khương trưởng lão, bên dòng suối Mạnh Bà, Phàn Bức bức bách Phượng Khê sư muội làm đạo lữ của hắn. Sau khi bị cự tuyệt, hắn thẹn quá hóa giận định dùng vũ lực. Phượng Khê sư muội vì tự bảo vệ mình, đành phải liều mạng chạy trốn. Nàng trong cơn oán giận đã kể lể tội trạng của mấy người Phàn Bức, khơi dậy sự phẫn nộ của chúng đệ tử. Quần chúng trong cơn thịnh nộ đã quần ẩu Phàn Bức cùng đám người kia. Hiện giờ cục diện có phần mất kiểm soát, sự tình đã lớn chuyện, ngài phải mau chóng nghĩ ra đối sách mới được ạ!”

Khương trưởng lão khi nhận được tin tức thì hết sức kinh ngạc, vẻ mặt ngẩn tò te. Những chuyện khác tạm gác lại, Trình Vô Nhai vì sao lại bảo hắn mau chóng nghĩ ra đối sách? Hai bên xung đột đâu có liên quan gì đến lợi ích của hắn đâu! =)))

À, đúng rồi, Phượng Khê này hình như có quan hệ với Cát trưởng lão, Trình Vô Nhai đây là thay Cát trưởng lão nhắn tin đây mà! Cũng phải, tuy hắn thường ngày không làm việc thiên vị, nhưng xét nể mặt Cát trưởng lão, thì có thể tranh thủ thêm cơ hội biện giải cho Phượng Khê.

Lúc này, Trình Vô Nhai cũng gửi tin tức với nội dung tương tự cho Cát trưởng lão. Cát trưởng lão cũng có ý nghĩ giống hệt Khương trưởng lão, hắn quyết định nể mặt Khương trưởng lão, sẽ ra tay tương trợ Phượng Khê vào thời điểm thích hợp. Đương nhiên, tất cả những điều này đều với tiền đề là Phượng Khê quả thật chiếm lý, bằng không hắn sẽ chẳng thèm nhúng tay vào vũng nước đục này.

Trình Vô Nhai gửi tin tức xong xuôi, mà cuộc quần ẩu vẫn chưa ngừng nghỉ. Chín tên đệ tử thân truyền kia đã bị tháo rời từng bộ phận rồi! Mỗi khối xương cốt trên thân thể đều phải gánh chịu giá trị thù hận dành cho bọn họ! Đặc biệt là cái đầu! Đã bị biến thành quả bóng đá!

Phượng Khê nhặt chiếc chày cán bột lên, nhắm thẳng vào đầu của Phàn Bức mà “bang bang” đập tới tấp!

“Cái thứ nước tiểu chó dơ bẩn như người mà dám mơ ước bổn Phật tử, bổn Phượng Tổ, bổn Thánh Cô, bổn Công chúa, bổn Tông chủ ư? Xem ta không gõ ch/ết ngươi!” =)))

editor: bemeobosua

Mà nói chớ, nàng gõ vài cái, phát hiện món đồ này còn thuận tay hơn cả cái chậu rửa mặt nhiều! Hay là sau này nàng kiếm cái đầu lâu làm mõ nhỉ?

Phàn Bức vừa giận vừa sợ, hận không thể xé Phượng Khê ra làm tám mảnh. Thế nhưng hiện giờ hắn đã không thể phát ra tiếng nào. Những tu sĩ có linh cốt phẩm cấp lục phẩm trở lên có thể tự do tháo rời xương cốt trên thân thể, dù có tan thành từng mảnh cũng chẳng ảnh hưởng gì. Lão khô cốt kia chính là như vậy.

Phàn Bức hiện giờ khó khăn lắm mới đạt ngũ phẩm linh cốt, bị tháo rời thành từng linh kiện tuy không lo nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng đã không còn sức phản kháng, chỉ có thể mặc người xâu xé.

Phượng Khê gõ đầu Phàn Bức chín chín tám mươi mốt cái, cuối cùng cũng dừng tay. Kỳ thực nàng rất muốn ném đầu Phàn Bức xuống suối Mạnh Bà, bởi vì Trình Vô Nhai đã nói, sau mười lăm phút sẽ đau nhức vô cùng, chẳng có hình phạt nào tốt hơn thế.

Nhưng nàng đã gây ra náo loạn lớn đến vậy, nếu không cẩn thận mà đùa ch/ết Phàn Bức bọn hắn thì lại chẳng hay chút nào. Nàng cảm thấy lửa đã vừa đủ, tìm một tảng đá lớn, đứng lên, gõ vào chậu rửa mặt “bang bang bang”.

“Chư vị! Tất cả hãy dừng tay trước! Ta có chuyện muốn nói!”

Đám đệ tử hóng chuyện nhao nhao dừng tay, khó hiểu nhìn về phía Phượng Khê. Phượng Khê chắp tay hướng về phía mọi người:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1179.html.]

“Chư vị, đa tạ các ngươi trượng nghĩa tương trợ, nếu không hôm nay ta tất nhiên sẽ gặp phải sự sỉ nhục của Phàn Bức cùng đám người kia. Chư vị đều là ân công của ta, xin nhận ta một lạy!”

Phượng Khê nói xong, cúi mình thi lễ sâu sắc với mọi người. Một bên Quân Văn cùng Tất trưởng lão cũng hành lễ theo. Lập tức có đệ tử hóng chuyện hô lên:

“Phượng sư muội, ngươi quá khách khí! Chúng ta đã sớm coi Phàn Bức bọn họ không vừa mắt, đã sớm muốn thu thập bọn họ! Thay vì nói giúp ngươi chi bằng nói là thay chúng ta tự giải tỏa cơn tức giận!”

“Mấy tên vương bát đản này ăn cơm người không làm việc người, chính là thiếu đòn!”

“Bọn chúng ngày thường ức h.i.ế.p chúng ta, đây chính là báo ứng của bọn chúng!”

……

Phượng Khê giơ tay xuống hiệu, mọi người lúc này mới an tĩnh lại.

“Chư vị, nói cho cùng sự tình do ta mà ra, không thể để các ngươi vì ta mà gánh vác tội danh. Lát nữa đến Chấp Pháp Đường, ta sẽ nhận hết mọi chuyện về mình, cùng lắm là bị trục xuất khỏi tông môn, cũng hơn nhiều việc liên lụy đến các ngươi!”

Trước khi nói lời này, Phượng Khê đã đi/ên cuồng thêm Hào Quang Thánh Nhân cho bản thân, gần như đuổi kịp cái bánh ngàn lớp! Hiệu quả kia cũng chuẩn không cần chỉnh! Đám đệ tử hóng chuyện cảm động đến tột đỉnh!

Phượng Khê sư muội thật sự là quá có trách nhiệm! Quá lương thiện! Người là bọn họ đánh, há có thể để một tiểu cô nương như nàng gánh tội thay?!

Thế là, nhao nhao hô: “Phượng Khê sư muội, ngươi nói lời này là sao?! Nếu không phải Phàn Bức bọn họ ngày thường ngông cuồng ngang ngược, chúng ta cũng không thể nào đánh bọn họ, chuyện này không liên quan gì đến ngươi!”

“Đúng vậy, không nói chuyện ngày xưa cứ nói chuyện hôm nay đi, chúng ta vốn dĩ đang tắm mát ở suối Mạnh Bà rất tốt, kết quả bọn họ vừa đến liền đuổi chúng ta lên, thế này cũng quá bắt nạt người!”

“Đâu chỉ là hôm nay, trước kia bọn họ cũng đều làm như vậy! Chính vì bọn họ ích kỷ ngang ngược, hại không ít đồng môn bỏ lỡ cơ hội tắm mát!”

“Đúng vậy! Phượng Khê sư muội, chúng ta biết ngươi có lòng tốt, nhưng không cần thiết! Người là chúng ta đánh, Chấp Pháp Đường muốn phạt thì phạt chúng ta đi!”

……

Phượng Khê cảm động đến rơi nước mắt, nức nở nói:

“Chư vị, Phượng Khê ta tài đức gì mà gặp được những đồng môn tốt như các ngươi?! Nếu các ngươi nhất quyết như vậy, ta cũng sẽ không cố chấp nữa, nhưng sai không phải chúng ta, mà là chín tên bại hoại bọn họ! Chúng ta bây giờ liền đi Chấp Pháp Đường, không phải tự thú, mà là tố giác, cử báo!

Phàn Bức cùng đám người kia đã phạm phải chín tội lớn!

Tội thứ nhất, bá chiếm suối Mạnh Bà, dẫn đến đồng môn bỏ lỡ cơ hội tắm mát! Tội thứ hai, ngông cuồng ngang ngược, ảnh hưởng đoàn kết tông môn. Tội thứ ba, cậy thế h.i.ế.p người, bại hoại danh dự sư phụ của bọn họ! Tội thứ tư, kiêu ngạo tự mãn, không cầu tiến bộ! Tội thứ năm, chèn ép đồng môn, khiến không ít đệ tử đạo tâm bị tổn hại. …… Tội thứ chín, cướp nam bá nữ, không bằng súc sinh!

Bọn chúng chính là sâu mọt của Vạn Cốt Tiên Tông chúng ta, chính là một nồi canh tôm cá thối rữa, chính là con sâu làm rầu nồi canh, cần thiết phải nghiêm trị!”

Phượng Khê vừa dứt lời, Quân Văn liền vung tay hô to:

“Con sâu làm rầu nồi canh, cần thiết phải nghiêm trị! Sâu mọt không trừ, vĩnh viễn không có ngày yên bình!”

Mọi người tức khắc đi theo hô lên. Ban đầu còn thưa thớt, sau đó rất nhanh liền chỉnh tề! Tiếng hô vang trời, khí thế như rồng!

Loading...