Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1176

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:51:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1176. Con lại không phải mũi chó, nghe không thấy chẳng phải quá đỗi bình thường sao?!

Canh tư đã điểm, Phượng Khê cuối cùng cũng thấm mệt, nàng thu bồn rửa mặt cùng chày cán bột vào nhẫn trữ vật, khẽ ngáp một cái, chìm vào giấc nồng.

Ngoài kết giới, tức khắc một trận binh hoang mã loạn. Những bộ xương khô đỏ rực kia nào màng đến dưới đất là xương cốt của ai, cứ thế lắp ráp lung tung, bò lê lết mà chạy.

Sáng hôm sau, Phượng Khê cùng hai người kia rút kinh nghiệm từ hôm trước, liền giải quyết bữa sáng ngay trong nấm mồ. Sau đó, đến yết kiến Cát trưởng lão.

Thái độ của Cát trưởng lão không có biến hóa quá lớn, vẫn giữ nguyên bộ mặt lạnh tanh, song nội dung giảng bài tinh luyện hơn ngày hôm qua nhiều. Chẳng một câu vô nghĩa. Thuyết giảng liền tù tì bốn canh giờ, đoạn lấy tay chống cằm mà rằng:

“Niết Bàn Quyết ta đã giảng giải tường tận cho các ngươi, hôm nay khi trở về có thể thử tu luyện, có điều gì chưa thông suốt, ngày mai hẵng hỏi ta. Nhớ kỹ, nếu tu luyện gặp chỗ nào không thuận lợi thì chớ nên miễn cưỡng, bằng không tổn thương kinh mạch thì họa lớn hơn phúc.”

Phượng Khê cùng hai người kia gật đầu xưng vâng, tạ ơn Cát trưởng lão xong, liền rời Truyền Công Đường.

Về tới nấm mồ của Phượng Khê, Quân Văn liền hỏi:

“Tiểu sư muội, bộ Niết Bàn Quyết này chúng ta nên luyện hay không luyện đây? Ngăn Trần đại sư từng nói với chúng ta rằng, từ trước tới nay chưa có ai tu thành Niết Bàn đạo, nghĩa là chưa một ai có thể khiến linh cốt mọc ra huyết nhục trở lại. Cho nên, nếu chúng ta thật sự luyện thành bộ xương khô thì sẽ chẳng còn cách nào khôi phục như thường! Nghĩ đến ta đây ngọc thụ lâm phong, phong độ nhẹ nhàng, thật sự không cam lòng biến thành một bộ xương khô trơ trụi nha!”

Tất trưởng lão ho khan một tiếng:

“Ta nghĩ ngươi lo lắng thái quá rồi, không nghe Trình Vô Nhai nói sao? Nhanh nhất cũng phải năm đến mười năm mới có thể hoàn toàn tu thành linh cốt, chúng ta nào đợi được lâu đến thế.”

Quân Văn không cho là đúng, nói:

“Người khác phải mất năm đến mười năm, ta với tiểu sư muội nói không chừng ba tháng đã luyện thành! Vả lại, cho dù chỉ tu thành một bộ phận linh cốt cũng không được nha! Ngươi nghĩ xem, vạn nhất ngươi luyện hết xương sườn thành linh cốt, sau này làm sao còn ăn uống? Ăn vào chẳng phải sẽ rơi tuột ra ngoài?”

Tất trưởng lão: “……”

Ngươi nói tựa hồ cũng có lý.

Phượng Khê quyết định hỏi Trình Vô Nhai vấn đề này. Liền phát đi tin tức cho Trình Vô Nhai:

“Trình sư huynh, khi toàn thân chưa tu thành linh cốt, ví như ta chỉ tu thành linh cốt ở xương sườn, liệu có thể trực tiếp lộ ra đầu không?”

Tin tức của Trình Vô Nhai tức khắc hồi đáp:

“Phượng Khê sư muội, dù toàn thân còn một khối xương cốt chưa tu thành linh cốt, cũng sẽ không hiện ra hình thái bộ xương khô, cấu tạo thân thể vẫn như người bình thường.”

Phượng Khê tạ ơn Trình Vô Nhai xong, thuật lại lời ấy cho Quân Văn và Tất trưởng lão. Hai người lúc này mới an tâm, quyết định trước hết tu luyện ra một cây xương sườn để báo công. Để tiện trao đổi bất cứ lúc nào, cả hai cũng không về nấm mồ của mình mà ở lại chỗ Phượng Khê cùng nhau tu luyện Niết Bàn Quyết.

Cả ba đều là thiên tài tu luyện, dù chỉ mới lần đầu tiếp xúc Niết Bàn Quyết, cũng đều thập phần thuận lợi. Bước đầu tiên của Niết Bàn Quyết là dẫn huyết khí vào xương, theo lời Cát trưởng lão, chậm thì năm ngày, nhanh thì mười ngày là có thể làm được. Bởi vậy ba người cũng chẳng sốt ruột, vận hành Niết Bàn Quyết trong cơ thể vài lượt liền thôi.

Chờ Quân Văn và Tất trưởng lão đi rồi, Phượng Khê lấy ra bồn rửa mặt và chày cán bột tu luyện Phạn Âm Quyết. Đêm qua nàng ngủ rất ngon, xem ra Phạn Âm Quyết này có tác dụng thôi miên, không luyện thì phí.

Ngoài kết giới, đám bộ xương khô đỏ rực kia lại kéo đến. Song, khác với vẻ hung hăng hai ngày trước, hôm nay chúng rõ ràng có vẻ thận trọng hơn nhiều. Chúng đợi một lát, thấy không có gì dị thường, tức khắc vây quanh, bắt đầu cắn xé kết giới. Vừa cắn được hai miếng, từng con ôm đầu lâu lăn lộn dưới đất, xương cốt lại rơi rụng khắp nơi.

Phượng Khê hoàn toàn không hay biết gì về điều này, nàng chợt linh cơ vừa động, cảm thấy mình có thể thử giản lược kinh Phật, xem liệu có thể chỉ dùng “A di đà phật” để thay thế chăng. Đáng tiếc tiến triển không mấy thuận lợi, Phạn Âm Quyết cũng trở nên đứt quãng. Cái này thật làm khổ những bộ xương khô đỏ rực kia. Vừa mới cảm thấy không đau, lắp ráp xương cốt được nửa chừng, thần thức lại bắt đầu đau đớn kịch liệt, tan thành từng mảnh. Một lát sau, không đau, vừa nhặt được mấy khối xương cốt, lại bắt đầu đau… Những chiếc đầu lâu và xương cốt không ngừng phát ra tiếng răng rắc, chẳng rõ là đang kêu thảm thiết hay đang mắng chửi. Mãi đến canh tư, Phượng Khê ngủ rồi, những bộ xương khô này mới chật vật bò dậy, con này đỡ con kia lảo đảo chạy đi.

Phượng Khê lại có một đêm ngủ ngon.

Tuy trong quá trình tu luyện không gặp vấn đề nan giải nào, nhưng để hiển lộ tác dụng của Cát trưởng lão, ba người vẫn chọn ra mấy vấn đề để hỏi. Sau khi Cát trưởng lão giải đáp, ông nói:

“Xem ra các ngươi tu luyện vẫn thuận lợi, về sau có vấn đề cứ đến hỏi ta, không có vấn đề thì phải tu luyện cho tốt, tranh thủ sớm ngày tu luyện ra căn linh cốt đầu tiên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1176.html.]

Phượng Khê cùng hai người kia gật đầu xưng vâng, hành lễ xong rời Truyền Công Đường.

Ba người đang định về nấm mồ tu luyện, liền thấy không ít người hớn hở chạy về một phương hướng. Quân Văn tò mò chặn một đệ tử hỏi:

“Sư huynh, các ngươi đây là muốn đi đâu?”

Người kia hiển nhiên không muốn trì hoãn thời gian, mất kiên nhẫn nói: “Ngươi đi theo chẳng phải sẽ biết sao?!”

Quân Văn: “……”

Cái tông môn toàn bộ xương khô này một chút tình người cũng chẳng có nha!

Xuất phát từ tò mò, Phượng Khê cùng hai người kia quyết định đi theo xem sao. Rẽ trái rẽ phải một hồi, phía trước xuất hiện một dòng suối. Điều khiến Phượng Khê cùng hai người kia kinh ngạc là, nước trong dòng suối ấy lại có màu đỏ. Càng khiến họ chấn động hơn là, những đệ tử kia lúc này đều hóa thành hình thái bộ xương khô, chen chúc nhảy vào trong suối… tắm rửa.

editor: bemeobosua

Phượng Khê: “……”

Đây là cảnh tượng một tiểu cô nương đoan trang như ta có thể xem sao?! Aizz! Đáng tiếc mà, ta giờ chưa tu luyện ra linh nhãn, bằng không chẳng phải có thể nhìn thấy rất nhiều hình ảnh người ta muốn thấy sao? Hắc hắc!

Ý niệm này vừa nảy ra, nàng đã bị Huyết Phệ Hoàn cho một trận răn dạy:

“Cái tiểu cô nương như con toàn nghĩ những thứ lung tung rối loạn gì vậy?! Nếu không biết, còn tưởng rằng Huyết gia chúng ta là trên không chính dưới tất loạn đấy! Vả lại, ta thấy linh nhãn nhìn thấy cũng chỉ là khuôn mặt giống thường nhân, phần thân thể hẳn là vẫn là xương cốt. Bằng không những người này tự họ cũng xấu hổ ch/ết rồi!”

Phượng Khê nghĩ cũng phải, Niết Tu cũng là người, hẳn cũng có lễ nghĩa liêm sỉ, bằng không cũng sẽ chẳng biến thành dáng vẻ người bình thường. Aizz! Thật đúng là đáng tiếc mà!

Huyết Phệ Hoàn hừ lạnh: “Con đáng tiếc cái rắm! Nếu có linh nhãn, vậy đại biểu con cũng tu thành toàn bộ linh cốt, người khác nhìn con cũng trơn bóng thôi!”

Phượng Khê: “……”

Ta có tội! Ta không nên đầu óc toàn những thứ phế liệu! Ta không nên nghĩ vẩn vơ!

Phú cường, dân chủ, văn minh, hài hòa… Phượng Khê vừa thanh lọc tâm linh vừa tò mò nhìn xung quanh. Nàng phát hiện những bộ xương khô kia trong dòng suối cũng không ngâm quá lâu, nhiều nhất cũng chỉ mười lăm phút liền đi ra. Ra ngoài xong, từng con tinh thần phấn chấn, cứ như vừa ăn thập toàn đại bổ hoàn vậy! Xem ra dòng suối đỏ này hẳn là có ích cho tu hành! Nàng thật sự tò mò muốn ch/ết!

Khi nàng đang tò mò, Huyết Phệ Hoàn nói: “Ta thấy nha, trong dòng suối kia có lẽ có thứ m/áu gì đó, bằng không sao lại có màu đỏ?!”

Phượng Khê hít hít mũi: “Nhưng cũng không ngửi thấy mùi huyết tinh gì nha!”

Huyết Phệ Hoàn cười lạnh: “Con lại không phải mũi chó, nghe không thấy chẳng phải quá đỗi bình thường sao?!”

Phượng Khê: “……”

Nàng vẫn cảm thấy khả năng là m/áu không lớn, Vạn Cốt Tiên Tông tuy nơi nơi lộ ra khí tức âm phủ, nhưng trông chẳng giống tà phái, bằng không sau này cũng sẽ chẳng gánh vác trọng trách trấn áp Tĩnh Mịch Chi Khí.

Nàng đang định dùng lý do này để thuyết phục Huyết Phệ Hoàn thì nghe hắn nói:

“Con nói Huyết gia chúng ta, con lại tên Tiểu Khê, cái Huyết Khê* này nói không chừng chính là đồ vật của nhà ta nha! Nếu cái Huyết Khê này là đồ vật của chúng ta, những bộ xương khô tắm rửa này chẳng phải nên trả cho chúng ta chút phí dụng sao?”

(*Khê là suối nhỏ, huyết khê là dòng suối m/áu)

Phượng Khê: “……”

Có thể nói lý luận cường đạo một cách tươi mới thoát tục như vậy, người là người đầu tiên! Về điểm này, ta đã có giới hạn hơn nhiều rồi! Muốn cái gì mà phí tắm rửa?! Huyết Khê chỗ nào chảy qua đều nên là địa bàn của Huyết gia chúng ta! Cái Vạn Cốt Tiên Tông này chính là của Huyết gia chúng ta nha!

Loading...