Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1147

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:30:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1147. Niềm Vui Bất Ngờ Khiến Người Ta Ngây Ngất!

Nghe xong lời Phượng Khê nói, mọi người vô cùng chấn động. Vị Phượng thí chủ này quả thực có tấm lòng Bồ Tát! Cũng đúng, nếu không phải tâm địa lương thiện thì sẽ không vì họ mà cúng dường một trăm triệu tiền dầu mè.

Con Kim Bối Huyền Quy vốn đang rụt đầu trong mai rùa, thò đầu nhỏ ra, khóc. Nước mắt làm ướt cả nền đá. Cũng không biết là diễn xuất của Phượng Khê quá giống thật, hay là hiệu ứng của Hào Quang Thánh Nhân, ngay cả Nguyên Trí trưởng lão cũng tin đến bảy phần lời nàng nói.

Lão cân nhắc kỹ lưỡng, lúc này mới nói: "Được, vậy cứ làm theo lời ngươi nói, ngươi hãy phát tâm ma thề với Phật Tổ đi!"

Phượng Khê lập tức nói: "Không chỉ ta phải phát, ngài cũng phải đại diện cho Khổ Thiền Tông mà phát tâm ma thề mới được. Ngoài ra, ta không biết làm thế nào để phát tâm ma thề với Phật Tổ, ngài hãy làm mẫu cho ta xem!"

Nguyên Trí trưởng lão hít sâu một hơi: "Được."

Lão chắp tay trước ngực:

"Phật Tổ tại thượng, đệ tử Nguyên Trí tại đây thề, bất luận Phượng thí chủ có ký khế ước thành công Kim Bối Huyền Quy hay không đều tặng cho nàng hai cân trà Tam Diệp Nham. Nếu khế ước thành công, sau khi nàng báo cáo thông tin liên quan đến bia Hư Không cho Khổ Thiền Tông ta, ta và đồng môn sẽ không làm bất kỳ điều gì bất lợi cho nàng và đồng bạn.

Xong việc, nếu Kim Bối Huyền Quy nguyện ý ở lại Khổ Thiền Tông, ta sẽ chăm sóc tốt cho nó. Nếu nó không muốn ở lại Khổ Thiền Tông, chỉ cần không mang theo bia Hư Không đi, ta sẽ phóng thích nó tự do. Nếu miệng không đúng lòng, vi phạm lời thề, cam nguyện xuống A Tì Địa Ngục, A di đà Phật!"

Phượng Khê thầm nghĩ, xem ra dù phát tâm ma thề với ai, mẫu này đều không khác biệt là mấy! Nếu tâm ma thề thực sự hữu hiệu như vậy, thì đã không có người dạy mãi không sửa rồi. Cho nên, cái thứ này cũng chỉ có vậy thôi. Nàng là người duy vật, căn bản không tin bộ này.

Lúc này, Nguyên Trí trưởng lão nói: "Đến lượt ngươi."

Phượng Khê gật gật đầu, học theo bộ dáng Nguyên Trí trưởng lão, chắp tay trước ngực: "Phật Tổ tại thượng, đệ tử Phượng Khê..."

Nói đến đây nàng quay đầu hỏi Nguyên Trí trưởng lão: "Đại sư, ta không phải đệ tử Phật môn, dùng 'đệ tử' có phải không hợp lắm không?"

Nguyên Trí trưởng lão: "......"

Lúc này lão mới hậu tri hậu giác nhớ ra, vị trước mắt này cũng không phải đệ tử Khổ Thiền Tông. Lão không khỏi trừng mắt nhìn Cố Trưởng Lão một cái, ý tứ là, ngươi sao không nhắc nhở ta?

Cố Trưởng Lão: "......"

Ngươi không nhớ ra, ta phải nhớ ra sao?

Lúc này, Nguyên Thắng trưởng lão đang cầm cây cán bột gõ mõ nói:

"Phật pháp vô biên, dù cho không phải đệ tử Khổ Thiền Tông ta, tâm ma thề nghĩ đến cũng hữu hiệu. A di đà Phật, thiện tai thiện tai!"

Lão cảm thấy mình từ khi được Phạn văn chúc phúc, giống như người luyện võ thế tục đã đả thông hai mạch Nhâm Đốc, đối với Phật pháp có nhận thức rất sâu sắc. Lão quả nhiên rất có tuệ căn!

Nguyên Trí trưởng lão vốn trong lòng đã một bụng uất khí, bây giờ thấy Nguyên Thắng trưởng lão miệng chó phun ra ngà voi, trong lòng càng nghẹn uất. Lão lạnh mặt nói với Phượng Khê:

"Nếu Nguyên Thắng sư đệ đã nói vậy, ngươi cứ tiếp tục đi!"

Phượng Khê gật gật đầu, sau đó chắp tay trước ngực, nói:

"Phật Tổ tại thượng, đệ tử Phượng Khê tại đây thề, sau khi báo cáo toàn bộ thông tin về bia Hư Không cho Khổ Thiền Tông, liền giải trừ khế ước với Kim Bối Huyền Quy. Ngoài ra, không được tiết lộ bất kỳ thông tin nào liên quan đến Kim Bối Huyền Quy và bia Hư Không ra ngoài. Nếu miệng không đúng lòng, vi phạm lời thề, cam nguyện xuống A Tì Địa Ngục, A di đà Phật!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1147.html.]

Quân Văn ở một bên nhìn, thầm nghĩ, cho dù cái tâm ma thề này thật sự có thể ứng nghiệm, Phật Tổ có đưa tiểu sư muội đến A Tì Địa Ngục đi nữa, nói không chừng cái A Tì Địa Ngục này liền trực tiếp biến thành địa bàn của nàng!

Nguyên Trí trưởng lão thấy Phượng Khê phát xong tâm ma thề, liền thúc giục nàng nhanh chóng ký khế ước với Kim Bối Huyền Quy. Phượng Khê gật gật đầu, đi thong thả đến gần Kim Bối Huyền Quy.

Mọi người đều trừng lớn mắt nhìn, tuy nói Kim Bối Huyền Quy vừa rồi bị Phượng Khê cảm động đến khóc, nhưng cũng chưa chắc đã thực sự nguyện ý ký khế ước với nàng. Nói không chừng lúc nào Phượng Khê đã bị Phật quang b.ắ.n bay. Những hòa thượng hóng chuyện kia sẵn sàng đón quân địch, nếu Phượng thí chủ bị b.ắ.n tới, họ cũng không màng gì đến chuyện nam nữ, nhất định sẽ vững vàng đỡ lấy nàng.

Lúc này, Phượng Khê cười tủm tỉm hỏi Kim Bối Huyền Quy:

"Ngươi có bằng lòng ký kết khế ước với ta không? Nếu nguyện ý thì ngươi gật gật đầu, không muốn thì lắc đầu."

Kim Bối Huyền Quy không chờ đợi được mà gật gật đầu.

Phượng Khê quay đầu nhìn về phía Nguyên Trí trưởng lão: "Đại sư, ta cần phải ký khế ước, ngài sẽ không giữa chừng đổi ý chứ?"

Nguyên Trí trưởng lão hừ lạnh nói: "Tự nhiên sẽ không."

Phượng Khê lúc này mới bắt đầu ký kết khế ước với Kim Bối Huyền Quy. Nói thật, nàng cũng không biết phương pháp dùng để khế ước linh thú có phù hợp với Kim Bối Huyền Quy hay không, cứ thử xem đã. Không ngờ quá trình vô cùng thuận lợi, lát sau, khế ước thành công.

Các hòa thượng hóng chuyện lập tức phát ra tiếng hoan hô. Ngay cả Nguyên Trí trưởng lão cũng vui vẻ trong lòng, sắp có thể biết thông tin về bia Hư Không rồi! Nói không chừng lão rất nhanh cũng có thể được Phạn văn chúc phúc!

Đang lúc lão mơ tưởng chuyện tốt này, từ bia Hư Không bay ra một Phạn văn kim quang lấp lánh, hơn nữa là bay về phía lão!!!

Nguyên Trí trưởng lão quả thực bị niềm vui bất ngờ khiến người ta ngây ngất! Lão liền nói, ngay cả Nguyên Thắng cái tên mãng phu kia còn có thể nhận được, lão chắc chắn cũng có thể!

Nguyên Trí trưởng lão vội vàng khoanh chân đả tọa, chuẩn bị tiếp nhận Phạn văn chúc phúc. Tất cả mọi người vẻ mặt vô cùng hâm mộ nhìn cảnh tượng này. Ngay cả Nguyên Thắng trưởng lão cũng không gõ mõ, nhìn về phía này.

Phạn văn rất nhanh liền bay đến trên đỉnh đầu Nguyên Trí trưởng lão, sau đó... rẽ một vòng, lại bay ngược trở lại.

Nguyên Trí trưởng lão: "......"

Mọi người: "......"

Sao lại bay trở lại vậy?

Ánh mắt mọi người theo sát Phạn văn, vốn tưởng rằng nó sẽ bay trở lại bia Hư Không bên trong, không ngờ lại dừng lại trên đỉnh đầu Phượng Khê.

Nguyên Trí trưởng lão suýt chút nữa tức ch/ết!

Tuy nhiên, lão thoáng nghĩ lại, Phượng Khê cũng không phải đệ tử Phật môn, cho dù Phạn văn lựa chọn nàng, cũng không có cách nào ban phước cho nàng.

Ngay sau đó, Phật quang bao phủ Phượng Khê.

Nguyên Trí trưởng lão: "......"

Phật Tổ à! Ngài vì sao lại đối đãi với ta như vậy? Là ta niệm kinh không đủ chăm chỉ, hay là ta gõ mõ không đủ thành kính?

Cũng thật kỳ lạ, Phượng Khê kia rõ ràng không phải đệ tử Khổ Thiền Tông, vì sao có thể tiếp nhận Phạn văn chúc phúc? Lão nào biết, người nào đó đã lén lút học được Khổ Thiền Quyết.

Vẫn là câu nói đó, cơ hội luôn để lại cho người có sự chuẩn bị.

Loading...