Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1134

Cập nhật lúc: 2025-06-16 11:29:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1134. Hai lạng lá trà

Cố Thâm đang chuẩn bị từ chối thì có một tiểu sa di chạy tới nói:

"Cố Thâm, Nguyên Trí Trưởng Lão đã biết việc này, nói việc này xác thật là Giới Luật Viện sơ suất, lý nên xin lỗi Phượng thí chủ."

Cố Thâm trong lòng rất khó hiểu. Sư phụ luôn không hợp với Nguyên Thắng sư thúc, sao hôm nay lại bảo hắn nhượng bộ? Tuy nhiên, nếu là sư phụ đã lên tiếng, hắn cũng chỉ có thể làm theo. Hắn trừng mắt hung dữ nhìn Ngăn Phi một cái:

"Sự tình đều là do ngươi mà ra, còn không mau xin lỗi người ta?!"

Ngăn Phi trong lòng bất mãn, nhưng cũng không dám cãi lời, đành phải bất cam lòng bất nguyện ý xin lỗi Nguyên Thắng Trưởng Lão, Ngăn Trần và Phượng Khê.

Phượng Khê cười như không cười nói: "Pháp hiệu của ngươi là Ngăn Phi, chắc người đặt pháp hiệu cho ngươi muốn ngươi ít gây thị phi, lần sau trước khi làm chuyện thiếu đạo đức thì suy nghĩ nhiều về pháp hiệu của mình đi!"

Ngăn Phi tức giận đến nghiến răng kèn kẹt, một bộ hận không thể đập chế/t Phượng Khê. Bộ xương khô nhảy lại, xương cốt trên dưới kêu lách cách càng vang dội. Ngăn Phi suýt nữa tức đến ngất!

Xin lỗi xong, tiếp theo là bồi thường. Cố Thâm mặt sầm sì nói:

"Giới Luật Viện ta luôn luôn khổ hạnh, chúng ta cũng không có tài sản gì, có thể lấy ra được chỉ có tam diệp nham trà, vậy bồi thường các ngươi mỗi người hai lạng tam diệp nham trà đi!"

Phượng Khê thầm nghĩ, ra vẻ hào phóng mà lại chỉ đưa hai lạng lá trà? Ngươi còn có thể keo kiệt hơn nữa không?! Nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Ngăn Trần, Nguyên Thắng Trưởng Lão dường như cũng rất hài lòng, nàng thầm nghĩ, hay là cái tam diệp nham trà này là đồ tốt? Nàng liền nói:

"Được thôi, thật ra chúng ta cũng không quan tâm bồi thường nhiều hay ít, chủ yếu là muốn các vị cho một cái thái độ. Ta là người thật ra rất dễ nói chuyện, Ngăn Phi không có gì thành ý nói vài câu, ta liền tha thứ hành động của Giới Luật Viện các vị. Đổi thành người khác, khẳng định phải để Cố Thâm ngài tự mình xin lỗi mới được!"

Cố Thâm trong lòng thầm mắng Phượng Khê được voi đòi tiên, nhưng chuyện đến nước này hắn cũng không muốn tự gây rắc rối thêm, lấy ra ba gói lá trà cho Phượng Khê, Ngăn Trần và Nguyên Thắng Trưởng Lão.

Vừa nhận lấy, Phượng Khê đã ngửi thấy hương trà nồng đậm, xem ra cái tam diệp nham trà này xác thật là thứ tốt.

Cố Trưởng Lão thấy sự việc đã giải quyết, đang định tìm cớ thúc giục Phượng Khê và nhóm của nàng rời khỏi Giới Luật Viện thì Phượng Khê hướng ông ấy cúi chào thật sâu:

"Đại sư, ta muốn nói vài câu với các vị cao tăng, có được không?"

Cố Trưởng Lão vội nói: "A di đà Phật, thí chủ có chuyện cứ việc nói đi."

Phượng Khê nói lời cảm tạ xong, nhìn về phía những hòa thượng đang "ăn dưa", thở dài:

"Vốn dĩ hôm qua Ngăn Trần đại sư giúp ta tiêu trừ nghiệp chướng xong, tâm ma của ta đã giải, nhưng vừa rồi vì tự chứng trong sạch, lại làm tâm ma nảy mầm lại. Cho nên, ta tính toán để các vị đại sư ở đây cùng nhau giúp ta tiêu trừ nghiệp chướng, tin tưởng lần này nhất định có thể hoàn toàn tiêu trừ nghiệp chướng của ta."

Có người không quá hiểu ý Phượng Khê, liền hỏi: "Phượng thí chủ, ngài nói vậy là ý gì?"

"Trong nhẫn trữ vật của ta tuy không có sẵn bánh nướng lớn, nhưng có mấy trăm cân bột mì, ta muốn phiền quý tông trai đường làm thành bánh nướng lớn, sau đó để các vị cao tăng giúp ta tiêu trừ nghiệp chướng. Không biết các vị cao tăng có bằng lòng giúp ta không?"

Các hòa thượng "ăn dưa" không ngờ xem náo nhiệt lại có bánh nướng lớn từ trên trời rơi xuống! Lập tức tranh nhau hô:

"A di đà Phật, Phượng thí chủ, chúng ta nguyện ý!"

"Những người xuất gia chúng ta lấy từ bi làm cốt, thiện niệm làm gốc, tự nhiên vì Phượng thí chủ hóa giải nghiệp chướng."

"A di đà Phật, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1134.html.]

Phượng Khê quay đầu nhìn về phía Cố Thâm của Giới Luật Viện:

"Cố Thâm đại sư, bọn họ giúp ta tiêu trừ nghiệp chướng, Giới Luật Viện của các ngài sẽ không lấy đây làm lý do bắt bọn họ đi chứ?"

Đầu trọc của Cố Thâm suýt nữa bốc khói vì tức! Vốn dĩ xin lỗi bồi thường đã đủ mất mặt rồi! Kết quả Phượng Khê này lại làm một màn như vậy, đây là đem thể diện của Giới Luật Viện đạp dưới lòng bàn chân mà chà đạp! Nhưng hắn lại không thể nói gì, rốt cuộc nhân tâm hiện tại đều ở bên Phượng Khê rồi. Hắn nghiến hàm răng, từ kẽ răng nặn ra hai chữ:

"Sẽ không."

Cố Trưởng Lão trong lòng thầm vui, cái tên Cố Thâm này kiêu căng ngạo mạn, lại có Giới Luật Viện làm chỗ dựa, ngày thường luôn ra vẻ, không ngờ hôm nay lại vấp ngã lớn! Tuy nhiên, Nguyên Thắng sư thúc rõ ràng là bị Phượng thí chủ này khuyến khích tới, tính cách ông ấy âm tình bất định, sau này sẽ không đi tìm Phượng thí chủ gây phiền phức chứ?

Ông đang cân nhắc làm sao giải quyết chuyện này thì Nguyên Thắng Trưởng Lão vốn đang nghiến răng xem náo nhiệt đột nhiên khoanh chân ngồi xuống, chày cán bột trong tay cũng đặt sang một bên.

Tức thì có người kinh hô: "Nguyên Thắng Trưởng Lão, đây là muốn đột phá thăng cấp sao?!"

Cố Trưởng Lão ra hiệu mọi người im lặng, sau đó lấy ra mõ bắt đầu tụng kinh vì Nguyên Thắng Trưởng Lão hộ pháp. Các hòa thượng khác thấy thế, cũng đều làm theo. Tuy nhiên, các hòa thượng của Giới Luật Viện không nhúc nhích. Một mặt là địa vị đặc thù của Giới Luật Viện, ngày thường gặp phải loại tình huống này rất ít khi tham gia. Mặt khác, Cố Thâm không động đậy, những người khác tự nhiên cũng không dám nhúc nhích.

Phượng Khê đang cân nhắc bọn họ nên làm gì đó thì thấy bộ xương khô lén lút ngồi bên cạnh Nguyên Thắng Trưởng Lão, bắt đầu đả tọa. Phượng Khê giật mình, ra hiệu cho Quân Văn và Tất Trưởng Lão, hai người cũng đều đến bên cạnh Nguyên Thắng Trưởng Lão khoanh chân tu luyện. Ngay sau đó, nàng cũng khoanh chân đả tọa.

Nửa canh giờ sau, quanh thân Nguyên Thắng Trưởng Lão tỏa ra hào quang. Phượng Khê và mấy người gần ông nhất cảm thấy ấm áp, thoải mái không thể tả. Bọn họ đồng thời nghĩ đến một từ: Phật quang chiếu khắp.

Lúc này, Nguyên Thắng Trưởng Lão mở mắt. Ông ngửa mặt lên trời cười to:

"Ha ha! Ha ha ha! Ta rốt cuộc đã đột phá đến Phật Quang Cảnh! Cái lão già Nguyên Trí kia lúc này chỉ có thể cam tâm bái phục..."

Cố Trưởng Lão sợ ông lại nói ra điều gì hỗn xược, nhanh chóng chắp tay trước ngực:

"A di đà Phật, chúc mừng sư thúc thăng cấp Phật Quang Cảnh!"

editor: bemeobosua

Nguyên Thắng Trưởng Lão há miệng rộng vỗ vỗ vai Cố Trưởng Lão:

"Không dám, không dám! Về sau ta sẽ che chở ngươi!"

Cố Trưởng Lão: "..."

Ngài có phải quên ngài hiện tại thân phận là hòa thượng rồi không?

Lúc này, Cố Thâm cũng đến chúc mừng, tò mò nói:

"Sư thúc, tu vi của ngài đình trệ mấy năm, sao đột nhiên lại thăng cấp?"

Nguyên Thắng Trưởng Lão tuy nhìn hắn không vừa mắt, nhưng hiện tại tâm tình tốt cũng lười so đo với hắn, hơn nữa ông hiện tại dục vọng thể hiện bùng nổ! Lập tức nói:

"Cụ thể ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy trong lòng rất là vui vẻ, những buồn bực ngày thường cũng trở thành hư không, ngay cả gõ mõ cũng cảm thấy là một chuyện thực sự vui vẻ. Vừa rồi nhìn thấy tiểu thí chủ để các ngươi ăn bánh, tâm tình ta liền càng thông suốt, hàng rào trong cơ thể liền có ý nới lỏng, ta liền biết mình sắp thăng cấp."

Cố Thâm không ngốc, đương nhiên biết Nguyên Thắng Trưởng Lão vốn dĩ muốn nói không phải "ăn bánh" mà là "ăn khó"! Hay lắm! Ngươi nhìn thấy ta ăn khó, tâm tình một thoải mái là ngươi liền thăng cấp! Hóa ra niềm vui của ngươi được xây dựng trên nỗi đau khổ của ta?! Hắn trong lòng thầm hận, chuyện này đều là do Phượng Khê kia gây ra! Nếu không có nàng, căn bản sẽ không có những chuyện này!

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn về phía Phượng Khê. Phượng Khê, hai người bạn của nàng , và bộ xương khô còn tại chỗ đả tọa, hơn nữa nhìn dáng vẻ hình như cũng muốn thăng cấp. Mũi của Cố Thâm suýt nữa tức muốn lệch! Hắn lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ ra, Phật quang có lợi cho tu hành, tông môn mình không được hưởng lợi, ngược lại để Phượng Khê và nhóm của nàng nhặt được hời!

Hắn đang bực bội thì phát hiện không ít hòa thượng cũng bắt đầu tại chỗ khoanh chân đả tọa. Bao gồm cả Cố Trưởng Lão. Đúng là những người vừa rồi hộ pháp cho Nguyên Thắng Trưởng Lão. Chỉ có người của Giới Luật Viện còn khô khan đứng đó. Một trận gió thổi qua, trên người lạnh, tâm cũng thật lạnh thật lạnh.

Loading...