Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1120
Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:59:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1120. Ai sẽ là người thay thế?
Phượng Khê nhìn những mảnh xương rơi lả tả khắp đất, thầm nghĩ, vị tiền bối xương khô này thật là… hiếu động quá! Nàng dỗ mãi cuối cùng cũng khiến bộ xương khô tự động gom lại thành đống.
“Tiền bối, ngài lưu luyến chúng con phải không?”
Bộ xương khô gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc.
Phượng Khê thở dài:
“Tiền bối, không phải chúng con không muốn ở lại bầu bạn với ngài, mà là còn rất nhiều chuyện đang chờ chúng con giải quyết. Con vừa rồi cũng đã nói với ngài, chờ bên Cấm Thủ Giới nghiên cứu ra trận pháp thay thế ngài trấn áp khí tĩnh mịch, con sẽ đến đón ngài, hiện giờ đã có chút manh mối rồi, phỏng chừng cũng không mất quá nhiều thời gian đâu…”
Phượng Khê đang nói, bộ xương khô bên kia thì tự tháo rời các khớp xương của mình. Chốc lát thì ném xương ngón chân, chốc lát thì vứt xương mác…
Phượng Khê hết lời. Nàng sợ nói thêm gì nữa, trước mặt chỉ còn lại mỗi cái đầu lâu. Nàng nhìn bộ xương khô:
“Ngài rốt cuộc muốn thế nào?”
Xương tay bộ xương khô chỉ thẳng vào Mộc Kiếm.
Mộc Kiếm: @#¥%#&*
"Cái lão xương khô không ra gì nhà ngươi! Ngươi trong tay không phải có kiếm rồi sao?! Ngươi lại còn tơ tưởng đến ta! Ta dù có ch/ết cũng không để ngươi có được ta!"
Nó đang định kể lể khóc lóc với Phượng Khê thì xương tay của bộ xương khô lại nghiêng sang một bên, chỉ vào Quân Văn.
Quân Văn, người ban đầu còn đang đứng xem náo nhiệt: “……”
editor: bemeobosua
Hắn vèo một cái nhảy sang một bên, ra tận ngoài cửa, tự chọn cho mình một vị trí an toàn tuyệt đối!
Xương tay bộ xương khô lại nghiêng đi, chỉ vào Tất trưởng lão.
Tất trưởng lão muốn tránh, nhưng cân nhắc lại thứ tự của mình, đành đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Phượng Khê không thể để Quân Văn ở lại, cũng không thể vứt bỏ linh kiếm của nàng, vậy thì chỉ có thể để hắn ở lại.
Hắn đang lúc chán nản thì tuyệt đối không ngờ xương tay của bộ xương khô lại di chuyển trở lại, cuối cùng chỉ thẳng vào Phượng Khê.
Phượng Khê: “…… Tiền bối, tuy nói gia đình chúng con rất hợp ý ngài, nhưng con gánh vác trọng trách, thật sự không có cách nào ở lại đây bầu bạn với ngài…”
Thật ra nàng muốn nói là hãy lấy đại cục làm trọng, nhưng lời này thật sự không thốt nên lời. Vị tiền bối xương khô này đã hi sinh mạng sống để trấn thủ ở đây không biết bao nhiêu năm tháng, nàng có tư cách gì để bắt người ta lấy đại cục làm trọng?! Ngay cả khi bộ xương khô hiện tại muốn nàng thay thế hắn trấn áp khí tĩnh mịch cũng không quá đáng.
Lúc này, Huyết Phệ Hoàn từ trên lệnh bài Huyết Ma tộc bay xuống. Hắn buông một tràng vào bộ xương khô:
“Đủ rồi đấy! Đừng có lải nha lải nhải mãi thế! Tiểu Khê và những người khác tôn trọng ngươi, nên mới nhường nhịn ngươi hết lần này đến lần khác, ta thì không có nhiều kiên nhẫn như vậy đâu! Ngươi đừng tưởng trấn áp khí tĩnh mịch là ghê gớm lắm, cứ như trên đời này chỉ có mình ngươi là đại anh hùng vậy! Ta chưa bao giờ lấy việc trấn áp khí tĩnh mịch ra mà nói, vì lúc trước không ai ép ta, là ta tự mình lựa chọn. Ngươi nếu không muốn tiếp tục trấn áp thì nói thẳng đi, đừng có ở đây khóc lóc lăn lộn…”
Huyết Phệ Hoàn đang thao thao bất tuyệt thì bộ xương khô gật đầu lia lịa, còn giơ ngón cái về phía Huyết Phệ Hoàn.
Huyết Phệ Hoàn: “……”
Thôi được rồi. Kết thúc chủ đề.
Hắn quay đầu nhìn về phía Phượng Khê: “Tiểu Khê, tìm người tiếp nhận hắn đi!”
Phượng Khê: “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1120.html.]
Ta thật không nên có bất kỳ kỳ vọng nào với một người suýt nữa gây ra họa lớn.
Nàng có chút khó xử, ai sẽ thay thế bộ xương khô đây? Trong Cấm Thủ Giới quả thật có không ít người, nhưng chọn ai đây? Không khéo thì sẽ làm hỏng bét mọi chuyện.
Mộc Kiếm ngầm ghé tai Tiểu Gương nói:
“Ngươi còn ngây ra đấy làm gì?! Sao không mau chóng báo cáo tình hình bên này với mấy lão qu/ỷ ở Cấm Thủ Giới! Biết đâu có người xung phong nhận việc!”
Tuy Tiểu Gương cảm thấy Mộc Kiếm đang “bắt chó đi cày”, nhưng lại không thể không thừa nhận nó nói đúng. Thay vì để Phượng Khê khó xử, chi bằng để bên Cấm Thủ Giới có người chủ động đứng ra. Thế là, nó báo cáo tình hình bên này với các lão qu/ỷ trong Cấm Thủ Giới.
Không ai ngờ rằng, Tiểu Gương vừa nói xong, Văn Thiện đã chủ động nói muốn thay thế bộ xương khô trấn giữ khí tĩnh mịch. Tiểu Gương mặc kệ hắn nghĩ gì, nhanh chóng tìm Phượng Khê để tranh công.
Phượng Khê liền bảo Tiểu Gương truyền tống Văn Thiện ra. Văn Thiện ra ngoài, quy củ hành lễ với Phượng Khê.
“Bái kiến Phượng Tổ!”
Phượng Khê còn chưa kịp phản ứng, bộ xương khô đã vèo một cái đến gần Văn Thiện, đỡ hắn dậy, còn xoa xoa đầu hắn.
Văn Thiện, người đã trải qua nhiều phong ba bão tát, sắc mặt có chút cứng đờ. Đời này hắn chưa từng nghĩ sẽ bị một bộ xương khô xoa đầu. Hơn nữa còn là cái cảm giác của trưởng bối đối với vãn bối.
Phượng Khê đành phải giới thiệu Văn Thiện: “Vị này chính là tiền bối trấn thủ khí tĩnh mịch.”
Văn Thiện lập tức lại hành lễ với bộ xương khô. Bộ xương khô lại đỡ hắn dậy.
Phượng Khê cũng không vòng vo, hỏi Văn Thiện: “Tiểu Gương nói ngươi nguyện ý thay thế tiền bối xương khô trấn thủ khí tĩnh mịch ở đây?”
Văn Thiện gật đầu:
“Phượng Tổ, ta đã sớm muốn vì ngài phân ưu giải nạn, nhưng những nơi khác ta cũng không giúp được gì. Ta tinh thông trận pháp, lưu lại đây trấn thủ khí tĩnh mịch vẫn có thể đảm nhiệm được. Đương nhiên, ta làm như vậy cũng xuất phát từ tư tâm, nhiều năm như vậy vẫn luôn bị vây trong Cấm Thủ Giới, vô luận là tâm cảnh hay tu vi đều trì trệ không tiến. Đổi một môi trường, có lẽ sẽ có tiến bộ. Xin ngài chấp thuận!”
Từ khi Văn Thiện xuất hiện, Tất trưởng lão vốn vẫn luôn “giả câm giả điếc” đã thầm bĩu môi.
"Không ngờ, không ngờ, Văn Thiện, người luôn miệng nói về quy củ, lại biến thành một kẻ nịnh hót! Nói nhiều như vậy, mục đích cuối cùng chẳng phải là muốn Phượng Tổ chiếu cố hắn nhiều hơn một chút, ban cho hắn thêm thiên địa linh khí, sớm ngày khôi phục tự do sao! Tuy nhiên, phải công nhận, lão già này quả thật thông minh hơn các lão qu/ỷ khác trong Cấm Thủ Giới! Đã nắm bắt được cơ hội tuyệt vời này!"
Phượng Khê cũng đoán được tâm tư của Văn Thiện, nàng không lập tức đưa ra quyết định mà dò hỏi ý kiến của Lận Hướng Xuyên.
Lận Hướng Xuyên quả thật thụ sủng nhược kinh. Trước đây ở Cấm Thủ Giới, hắn vẫn luôn bị lão tổ giả nhân giả nghĩa Văn Thiện ức hiếp, không ngờ bây giờ hắn lại nắm giữ vận mệnh của đối phương! Tuy nhiên, hắn cũng không vì thế mà mất đi chừng mực, suy tư một lát, rồi nói với Phượng Khê:
“Phượng Tổ, trạng thái của vị tiền bối xương khô kia không được tốt lắm, trước không nói về trạng thái tinh thần, ngay cả bộ xương khô của hắn cũng không quá chắc chắn, ngài để hắn ở lại đây, thật ra cũng có biến số không nhỏ. Lão tổ Văn Thiện tính cách trầm ổn, hơn nữa tinh thông trận pháp, dù có thật sự xảy ra tình huống ngoài ý muốn, hắn cũng có thể ứng phó. Hơn nữa, trạng thái hiện giờ của hắn cũng sẽ không có dị tâm với ngài, cho nên ta cảm thấy có thể để hắn ở lại. Đương nhiên, đây chỉ là một vài giải thích dễ hiểu của ta, cuối cùng vẫn là ngài quyết định.”
Phượng Khê lại hỏi Huyết Phệ Hoàn: “Gia gia, người thấy sao?”
Huyết Phệ Hoàn nói: “Cứ để hắn thay thế bộ xương khô đi!
Ngoài ra, ngươi hãy để lại cho hắn mấy bộ con rối, tiện cho hắn hành động hằng ngày.”
Nói đến con rối, tự nhiên là loại làm từ Thái Huyền Hồn Thạch là tốt nhất, nhưng Phượng Khê ra ngoài vội vàng, đừng nói con rối, ngay cả một khối khoáng thạch cũng không có! May mắn là trong nhẫn trữ vật của nàng vẫn còn vật liệu khác để chế tạo con rối, cũng tạm dùng được.
Thế là, Phượng Khê nói với Văn Thiện:
“Nếu ngươi một lòng chân thành, vậy ta sẽ không khuyên ngươi, cứ để ngươi tiếp nhận tiền bối xương khô trấn áp khí tĩnh mịch tại đây. Tuy nhiên, ngươi yên tâm, một khi trận pháp trấn áp mới được nghiên cứu ra, ta sẽ đến đón ngươi.”
Phượng Khê nói rồi, từ nhẫn trữ vật lấy ra ba bộ con rối được làm từ vật liệu tốt nhất đưa cho Văn Thiện, ngoài ra, còn bảo Tiểu Gương truyền cho hắn một ít khí thiên địa.
Văn Thiện biết đây chỉ là tiền đặt cọc, tương lai còn có một khoản lớn nữa. Món giao dịch này chỉ có lời không lỗ!
"Mấy tên ngốc nghếch trong Cấm Thủ Giới kia, cứ hối hận đi thôi!"