Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1118

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:59:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1118. Môn quy Trường Sinh Tông đúng là thùng rỗng kêu to

Tiêu Bách Đạo đương nhiên không muốn Bùi Chu bái Doãn trưởng lão làm thầy. Nếu không có chuyện Thiên Khuyết Minh này, hắn nói gì cũng sẽ không đồng ý. Nhưng hiện giờ đối đầu kẻ địch mạnh, cần thiết phải nhanh chóng đề cao tu vi của các đồ đệ. Nam Vực linh khí so với Bắc Vực nồng đậm hơn, còn có các đại lão ở Cấm Thủ Giới chỉ điểm, chắc chắn tốt hơn so với việc ở lại Huyền Thiên Tông. Muốn đứng vững ở Trường Sinh Tông, tự nhiên phải tìm một chỗ dựa vững chắc. Tên "chuột tinh" Doãn trưởng lão này không nghi ngờ gì là lựa chọn tốt nhất. Mặt khác, tuy nói Tiểu Khê hiện tại đã thành Phượng Tổ của Trường Sinh Tông, nhưng những người kia rốt cuộc không phải một lòng với nàng, vẫn là có sư huynh của mình thì tiện hơn.

Cho nên… Ngay khi Doãn trưởng lão có chút sốt ruột muốn thúc giục, Tiêu Bách Đạo cười nói:

“Doãn trưởng lão, kỳ thật dù ngài không đề cập tới, ta cũng muốn cho Bùi Chu bái ngài làm thầy. Tu vi của ngài tự nhiên không cần nói nhiều, mấu chốt là tình cảm sư huynh muội của Tiểu Khê bọn họ rất sâu sắc, ở bên nhau cũng có thể chiếu cố lẫn nhau. Ta thấy ngài đừng chỉ nhận Bùi Chu, ngài nhận luôn hai đồ đệ khác của ta đi!”

Doãn trưởng lão hiển nhiên không ngờ Tiêu Bách Đạo lại hào phóng đến thế! Lại còn mua 1 tặng 2 sao? Hắn có chút nghi ngờ mình nghe nhầm, hỏi:

“Tiêu chưởng môn, ngươi là nói bảo ta nhận luôn hai sư huynh khác của Tiểu Khê sao?” Tiêu Bách Đạo gật đầu, cười nói:

“Đúng vậy, ta đang có ý này, không biết Doãn trưởng lão có bằng lòng hay không?”

Doãn trưởng lão đương nhiên nguyện ý! Tuy chưa nhìn thấy Giang Tịch và Dung Tranh, nhưng bốn đồ đệ kia của Tiêu Bách Đạo đều ưu tú như vậy, nói vậy hai người kia cũng không kém đâu! Hơn nữa, hắn vốn dĩ đã muốn "xử lý hết nguyên ổ"! Như vậy mới có thể ngang hàng với Tiêu Bách Đạo! Vì thế, Doãn trưởng lão tức khắc cười ha ha:

“Nguyện ý, tự nhiên nguyện ý!”

Hắn cười ngọt ngào bao nhiêu, trong lòng Tiêu Bách Đạo liền cay đắng bấy nhiêu. Nhưng vì tiền đồ của đệ tử, cũng chỉ có thể nén đau đóng gói tiễn đồ đệ đi.

Nói thật, nếu không phải hắn là chưởng môn của Huyền Thiên Tông, hắn đều muốn đi Nam Vực! Không phải để tu luyện, mà là đi nhìn đồ đệ bảo bối của mình một cái! Thoáng cái đã lâu như vậy trôi qua, không biết Tiểu Khê có gầy yếu đi không, có cao lên không… Còn về hai đồ đệ kia, đều là những tên nhóc tháo vát, không có gì đáng nói!

Tiêu Bách Đạo lập tức gửi tin cho đại đồ đệ Giang Tịch và tam đồ đệ Dung Tranh, bảo họ lập tức đến đây. Trong lúc chờ đợi, Bùi Chu ân cần châm trà cho Tiêu Bách Đạo và Doãn trưởng lão, còn biểu diễn một chút kỹ năng đóng dấu của mình. Bùi Chu đã sớm tìm đúng định vị của mình, hắn chính là con rối đóng dấu của tiểu sư muội! Cái loại không có cảm xúc! Chỉ cần tiểu sư muội yêu cầu, hắn bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu đều có thể ra tay! Cho nên, ngoài tu luyện, hắn vẫn luôn khổ luyện kỹ năng đóng dấu. Tuy nói không bằng Phượng Khê biến thái như vậy, nhưng cũng có thể hỗ trợ đóng dấu đồng thời! Tốc độ cũng là vèo vèo!

Doãn trưởng lão xem đến liên tục gật đầu, muốn nói trước đó nhận Bùi Chu làm đồ đệ còn có chút ý tranh giành với Tiêu Bách Đạo, lúc này là thật lòng yêu thích đệ tử mới này! Hơn nữa, con người ai mà chẳng thích những thứ đẹp đẽ. Bùi Chu lớn lên đẹp trai, ngay cả việc đóng dấu trông cũng đẹp mắt. Doãn trưởng lão nhìn đệ tử mới này càng xem càng thuận mắt, càng xem càng thưởng thức.

Tiêu Bách Đạo trong lòng thầm mắng Bùi Chu là chó săn! Bạch nhãn lang! Nhưng cũng không tiện nói gì trước mặt Doãn trưởng lão, huống hồ nhị đồ đệ cũng không được cái này mất cái khác, đối với hắn cũng rất ân cần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1118.html.]

Bùi Chu đang biểu diễn tài nghệ thì Giang Tịch đến. Từ khi ba người Phượng Khê đi Nam Vực, Giang Tịch càng thêm trầm ổn. Hắn cảm thấy mình thân là đại sư huynh, lại không thể vì sư huynh muội mà chống đỡ một mảnh trời, thật sự là hổ thẹn. Nếu không thể đi theo tiểu sư muội ra ngoài chiến đấu anh dũng, thì phải bảo vệ tốt phía sau. Cho nên trong khoảng thời gian này, ngoài tu luyện, phần lớn thời gian hắn đều đi theo bên cạnh Tiêu Bách Đạo, học xử lý sự vụ tông môn. Tiêu Bách Đạo đối với đại đồ đệ này vẫn rất hài lòng. Kiên định ổn trọng, là một mầm non diễn chính tốt.

Sau khi Giang Tịch hành lễ, hắn cười nói:

“Đồ nhi, ta giới thiệu cho con một chút, vị này là hộ phái trưởng lão Doãn trưởng lão của Trường Sinh Tông, cũng là sư phụ của vài vị sư đệ sư muội của con. Con tạm thời xưng hô ông ấy là Doãn trưởng lão đi, đợi tam sư đệ của con đến, ba người các con sẽ cùng làm lễ bái sư.”

Giang Tịch: “……”

Ban ngày ban mặt, sư phụ lại nói mê sảng sao?! Cái này đều là cái gì với cái gì vậy! Nhưng hắn vốn luôn nghe lời, dù trong lòng có rất nhiều nghi vấn, vẫn quy củ hành lễ vãn bối với Doãn trưởng lão. Doãn trưởng lão thấy hành động cử chỉ của Giang Tịch thập phần ổn trọng, trong lòng vô cùng hài lòng.

Hắn thầm nghĩ, ánh mắt chọn đồ đệ của Tiêu Bách Đạo thật không tệ, mấy đồ đệ này đều là rồng phượng trong nhân gian, vừa nhìn đã biết là hạt giống tốt! Cũng không biết tam đồ đệ còn lại thế nào?

Đang suy nghĩ, ngoài cửa có người nói:

“Sư phụ, đồ nhi Dung Tranh cầu kiến!”

Tiêu Bách Đạo lập tức nói:

“Vào đi!”

Doãn trưởng lão ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy ngoài cửa bước vào một người trẻ tuổi, dáng vẻ ít nói ít cười. Dung Tranh quy củ hành lễ với Tiêu Bách Đạo, sau đó khoanh tay chờ đợi Tiêu Bách Đạo bảo cho biết.

Tiêu Bách Đạo hơi đau đầu. Muốn nói trong sáu đồ đệ này, người làm hắn đau đầu nhất không phải Cảnh Viêm. Tuy nói tứ đồ đệ tính cách u ám, nhưng kỳ thật rất bớt lo, ngoài việc ra ngoài rèn luyện, phần lớn thời gian đều ở trong viện mình tu luyện. Hắn chỉ cần định kỳ khai đạo là được. Nhưng tam đồ đệ này thường xuyên lại gây rắc rối cho hắn, ngoài môn quy thì đối với đạo lý đối nhân xử thế là một chút cũng không hiểu nha! Đúng ra không phải không hiểu, mà là cảm thấy bất luận chuyện gì trước mặt môn quy đều là thứ yếu!

Vốn dĩ Tiêu Bách Đạo còn gửi hy vọng vào tiểu đồ đệ sẽ uốn nắn tính cách Dung Tranh, đáng tiếc vừa mới có chút manh mối chuyển biến tốt đẹp, Phượng Khê liền dẫn theo Cảnh Viêm và Quân Văn đi Nam Vực. Từ khi Phượng Khê đi rồi, Dung Tranh lại chứng nào tật nấy! Ban đầu các đệ tử thân truyền của ba phái khác còn ngẫu nhiên đến thăm, từ khi hắn lấy môn quy phạt người ta xong, ngay cả Hình Vu cũng không đến! Vừa lúc thừa dịp cơ hội này, đóng gói cái tên cũ kỹ này đưa đi Nam Vực! Cho Tiểu Khê dọn dẹp hắn một chút!

Hắn trong lòng nghĩ vậy, trên mặt lại một vẻ hòa ái dễ gần, đầu tiên là giới thiệu thân phận của Doãn trưởng lão, sau đó bảo Doãn trưởng lão kể lại chuyện Thiên Khuyết Minh và Cấm Thủ Giới một lần.

Giang Tịch và Dung Tranh đều vô cùng kinh hãi! Hơn nửa ngày cũng chưa hoàn hồn. Giang Tịch càng lo lắng nhiều hơn cho tiền đồ của Cửu U đại lục, cũng vô cùng kính nể và đau lòng cho tiểu sư muội Phượng Khê. Dung Tranh ngoài những điều đó, còn có chút cảm khái, Trường Sinh Tông đúng là một chút quy củ cũng không có nha! Tiểu sư muội tuy nói thập phần lợi hại, nhưng cũng đâu đến mức để nàng làm tam đại lão tổ của các ngươi chứ?! Cái bối phận này chẳng phải đều lộn xộn hết sao?! Môn quy Trường Sinh Tông đúng là thùng rỗng kêu to nha!

Loading...