Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1115

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:59:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1115. Vô tâm cắm liễu, liễu lên xanh

Tất trưởng lão vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Huyết Phệ Hoàn ra tay. Chính xác hơn, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy chân dung của Huyết Phệ Hoàn. Nói thật, trước đây Lận Hướng Xuyên đã thổi phồng Huyết Phệ Hoàn đến mức đáng sợ, hắn cảm thấy đối phương có chút quá khoa trương. Dù Huyết Phệ Hoàn có chút bản lĩnh, nhưng cũng không đến mức như Lận Hướng Xuyên nói, một người có thể đơn độc đối đầu Cấm Thủ Giới! Cái tên Lận Hướng Xuyên này vì nịnh bợ mà vứt bỏ cả thể diện!

Hiện tại vừa thấy, Lận Hướng Xuyên quả thật không nói ngoa, Huyết Phệ Hoàn này xác thật là quá lợi hại! Hắn luôn tự phụ, giờ mới biết người ngoài còn có người, trời ngoài còn có trời! Quân Văn xem đến ngây người, hắn cảm thấy một ngày nào đó mình chắc chắn cũng có thể đạt đến cảnh giới như vậy, thậm chí còn lợi hại hơn!

Dù sao trước đó ở Huyết Gia bí cảnh, hắn đã thấy được tương lai của chính mình! Kiếm đó có uy lực có thể nói là kinh thiên động địa! Quân tử nhất kiếm thiên hạ nghe không phải là nói chơi đâu!

Nửa canh giờ trôi qua, Huyết Phệ Hoàn và bộ xương khô vẫn ngang sức ngang tài. Đương nhiên, điều này cũng là do Huyết Phệ Hoàn không hề dùng hết toàn lực, hắn muốn đánh với bộ xương khô thêm một lát nữa. Đáng tiếc, linh lực của bộ xương khô không còn nhiều, chủ động nhảy ra khỏi vòng. Huyết Phệ Hoàn thầm nghĩ, lão xương khô này dù sao cũng là tiền bối, hắn phải giữ chút thể diện cho đối phương.

Hắn đang định nói hai câu khách sáo thì bộ xương khô ngoắc ngón tay về phía Phượng Khê, rồi lại chỉ vào Huyết Phệ Hoàn. Quân Văn xoay chuyển tròng mắt:

“Tiểu sư muội, tiền bối xương khô chắc chắn muốn muội cùng gia gia so chiêu, cứ dùng cái Động kinh quỳ của muội đi!”

Bộ xương khô giơ ngón tay cái về phía Quân Văn. Quân Văn lập tức vui mừng khôn xiết. Giờ ta cũng đã tiến bộ rồi, ngay cả bộ xương khô cũng công nhận ta thông minh tài trí!

Huyết Phệ Hoàn không hiểu ra sao:

“Cái gì mà động kinh quỳ?”

Phượng Khê muốn giải thích, bộ xương khô vươn xương tay đặt lên miệng mình, ý bảo nàng im lặng.

Phượng Khê: “……”

Nàng lập tức hiểu ý bộ xương khô muốn biểu đạt! Huyết Phệ Hoàn ngươi không phải có năng lực sao? Vậy để ngươi thể nghiệm một chút cái gì gọi là bất ngờ, cái gì gọi là trở tay không kịp! Phượng Khê có chút cạn lời. Ta đã bảo mà, ngươi là một bộ xương khô, nhiều mưu mẹo như vậy có thích hợp không?!

Huyết Phệ Hoàn tuy không thích làm những chuyện quanh co, nhưng đầu óc tuyệt đối tốt, nhìn thấy động tác của bộ xương khô liền đoán được một vài điều. Hắn khoanh tay đứng, nhàn nhạt nói:

“Tiểu Khê, con không cần nói gì cả, cứ dùng cái gì mà Động kinh quỳ của con so với ta hai chiêu!”

Phượng Khê cũng muốn thử nghiệm uy lực của Động kinh quỳ. Nếu ngay cả Huyết Phệ Hoàn trong tình huống không hiểu rõ cũng trúng chiêu, thì những người khác chắc chắn cũng sẽ trúng chiêu. Nàng lập tức gọi ra Mộc Kiếm, nói với Huyết Phệ Hoàn:

“Gia gia, vậy con động thủ đây, người cẩn thận nhé!”

Nói xong, lập tức thả ra “Động kinh quỳ”.

Mộc Kiếm kích động hỏng rồi! Nó đã sớm thấy Huyết Phệ Hoàn không vừa mắt! Một câu một cái “cán bột côn nhi”, xấu xí ai đâu! Hừ! Hôm nay cho ngươi thấy ta, vạn kiếm tổ tông, lợi hại thế nào!

Huyết Phệ Hoàn nhìn thấy chữ “Quỳ”, trong lòng buồn bực, cái này cũng đâu có gì khác biệt so với trước kia đâu! Tuy nhiên, khi hắn nhìn thấy mười ba nét bút nhúc nhích đó, liền biết mọi chuyện không đơn giản như vậy. Đừng nhìn Huyết Phệ Hoàn không có nhiều mưu mẹo trong những chuyện khác, nhưng trên kiếm đạo thì đầu óc hắn tuyệt đối đủ dùng. Hắn cũng không tấn công mười ba nét bút kia, mà dùng kiếm quang đi công Phượng Khê, đồng thời lùi lại một bước nhanh. Mục đích làm vậy chính là để quan sát những nét bút đó có gì dị thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1115.html.]

editor: bemeobosua

Vừa nhìn liền phát hiện tuy những nét bút đó nhúc nhích nhưng tốc độ trông không hề chậm. Chẳng lẽ nhúc nhích chỉ để phân tán sự chú ý của hắn? Rất nhanh hắn liền phủ định suy đoán này, bởi vì bản thân đại chiêu chữ quỳ của Phượng Khê đã rất kỳ lạ rồi, không cần thiết phải thu hút ánh mắt trên nét bút nữa. Rốt cuộc ở đây có gì bất thường?

Quan sát một lúc, hắn phát hiện điểm rơi của những nét bút đó không tương xứng với phán đoán của hắn! Hắn rất tự tin vào khả năng phán đoán của mình, tuyệt đối sẽ không sai lầm! Vậy vấn đề liền nằm ở những nét bút đó! Ngay sau đó hắn liền nghĩ đến việc Phượng Khê có thể tu luyện lực lượng thời gian, hay là tiểu nha đầu này khi dùng đại chiêu đã rót vào lực lượng thời gian? Trước đó nàng muốn dùng lực lượng thời gian thi triển thuật pháp nhiều lần thất bại, không ngờ lại dùng được trên đại chiêu!

Cái này gọi là gì nhỉ? Đúng rồi, cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh!

Mặc dù đoán được những điều này, hắn cũng không vội vã tấn công những nét bút đó, vẫn lấy việc tránh né là chính. Khi Phượng Khê thả ra đại chiêu chữ quỳ thứ ba, Huyết Phệ Hoàn phản kích! Chỉ thấy bóng kiếm lóe lên, những nét bút biến thành chữ quỳ lần lượt tiêu tán. Ngay sau đó, kiếm quang của Động Địa kiếm b.ắ.n thẳng đến Phượng Khê. Phượng Khê tránh đi sau đó nhảy ra khỏi vòng. Huyết Phệ Hoàn đã khám phá ra manh mối của Động kinh quỳ, đánh tiếp thì nàng cũng sẽ thua. Phượng Khê không khỏi cảm khái, gia gia tiện nghi thật lợi hại nha! Khó trách hắn cuồng, quả thật có vốn để cuồng.

Lúc này, bộ xương khô "bạch bạch bạch" bắt đầu vỗ tay. Chỉ là có chút không kiểm soát tốt lực đạo, làm xương tay của mình rơi đầy đất.

Phượng Khê: “……”

Ta đã bảo mà, ngài trước khi làm động tác có thể nào nghĩ một chút đến tình trạng bộ xương khô của ngài không?!

Lận Hướng Xuyên dùng thần thức nói với Huyết Phệ Hoàn:

“Huyết lão tổ, vẫn phải là ngài thôi! Bộ xương khô kia còn muốn nhìn ngài làm trò cười, đúng là si tâm vọng tưởng! Người anh hùng trí dũng song toàn như ngài, bất luận lúc nào cũng sẽ đứng ở thế bất bại!”

Huyết Phệ Hoàn đắc ý cực kỳ! Cảm thấy chiêu này của mình đã suy tính kỹ lưỡng rồi mới hành động, dùng thật đẹp đẽ! Hắn chắp tay sau lưng nói với Phượng Khê:

“Tiểu Khê, Động kinh quỳ của con quả thật sẽ gây bất ngờ với mọi người, đáng tiếc với ta mà nói không có tác dụng gì. Không phải ta khoác lác, đừng nói con dùng cái gì Động kinh quỳ, con có dùng Động kinh dập đầu cũng vô dụng! Nhớ trước đây, khi ta ở Lang Ẩn Uyên còn là đệ tử đã có thể đơn độc đấu bảy vị thái thượng trưởng lão, ta dựa vào cái gì? Chính là trực giác nhạy bén, ánh mắt độc đáo! Mấy trò vặt vãnh này của con căn bản không lừa được ta… Đương nhiên, rốt cuộc không phải ai cũng có bản lĩnh như ta, chiêu này của con vẫn có thể có tác dụng. Đến lúc đó con đừng vừa lên đã dùng Động kinh quỳ, con trước dùng mấy cái đại chiêu chữ quỳ bình thường để mê hoặc đối phương, sau đó mới dùng Động kinh quỳ, hiệu quả nhất định sẽ rất tốt!”

Phượng Khê gật đầu:

“Gia gia, con cũng tính toán như vậy! Hay nói là chúng ta là người một nhà, trong phương diện âm hiểm xảo quyệt này, nhà ta là một mạch truyền thừa nha!”

Huyết Phệ Hoàn gật đầu:

“Lời này của con không sai, nhà chúng ta đều là chuyên gia hố người!”

Nói xong, hai ông cháu cười thầm hắc hắc. Nghe thế nào cũng thấy âm hiểm. Quân Văn cảm thấy mình không thể tụt lại phía sau, cũng cười theo "hắc hắc hắc".

Bộ xương khô vừa mới lắp lại xương tay lành lặn thấy thế, xương hàm cũng phát ra tiếng “rắc rắc”. Nhất thời không kiểm soát tốt lực đạo, trật khớp. Nhanh chóng dùng xương tay đỡ lại, “rắc” một tiếng lắp vào.

Tất trưởng lão: “……”

Các người đều đi/ên như vậy, ta phải làm sao đây? Hay là ta biến thành bà lão để cổ vũ các người thêm hứng thú?!

Loading...