Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1112

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:57:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1112. Ngươi biến những nét bút đó thành những con rùa

Phượng Khê thật sự không ngờ bộ xương khô lại hợp tác với nàng đến vậy! Nàng thả ra chữ “Quỳ”, hắn liền quỳ xuống? Vậy nếu nàng làm ra chữ “Ch/ết”, hắn chẳng phải sẽ trực tiếp tự sát sao? Không đúng, vị này c.ắ.t c.ổ cũng vô dụng!

Vốn dĩ chiêu đại chiêu “Quỳ” của Phượng Khê còn có bước tiếp theo, đó chính là hóa thành mười ba nét bút công kích đối phương, nhưng giờ bộ xương khô đã quỳ xuống, nàng cũng chỉ có thể thu chiêu. Không chỉ vậy, nàng còn nhảy sang bên cạnh, tránh hướng đối diện của bộ xương khô. Nàng không dám nhận sự quỳ lạy của vị tiền bối xương khô này. Nàng đang trong lòng tìm từ ngữ để hóa giải tình thế khó xử hiện tại thì bộ xương khô thuận thế ngồi xuống đất.

Phượng Khê chợt bừng tỉnh. Bộ xương khô vừa rồi có thể là bị đại chiêu “Quỳ” làm kinh sợ, hơn nữa cơ thể bộ xương khô này không quá rắn chắc, nên mới quỳ xuống đất. Nhưng tại sao khi hắn giao đấu với Quân Văn thì rất “kháng tạo”, còn đến chỗ nàng thì không tan nát thì cũng quỳ xuống? Chẳng lẽ là vì quá mệt mỏi? Phượng Khê cảm thấy khả năng này rất lớn, vì thế không tiếp tục so chiêu với bộ xương khô, bảo hắn nghỉ ngơi tại chỗ.

Quân Văn ghé sát lại:

“Tiểu sư muội, ta thấy muội cũng không cần băn khoăn gì về kiếm thế, muội có thời gian này chi bằng cân nhắc xem chữ quỳ còn có thể biến hóa thành chiêu số gì khác…”

Phượng Khê cảm thấy Quân Văn nói có chút lý, dù sao cũng nhàn rỗi, vậy thì cân nhắc thử xem!

Chưa đợi nàng bắt đầu cân nhắc, Mộc Kiếm liền nói:

“Chủ nhân, nếu ngươi có thể biến hóa chữ quỳ thành tiểu bàn tay, thì chắc chắn cũng có thể biến hóa thành chân! Ngươi tạo ra nhiều chân hơn, đến lúc đó một cái giẫm chế/t một cái, một đôi giẫm ch/ết một đôi, một đám giẫm ch/ết một đám!”

Phượng Khê: “……”

Mộc Kiếm vô cùng tiện tiếp tục nói:

“Bằng không ngươi cứ biến những nét bút đó thành vương bát đản, đến lúc đó thì thành một màn ‘ném trứng’!”

Phượng Khê: “……”

Ta thấy biến thẳng thành ngươi là đúng nhất! Đến lúc đó làm đối phương tức ch/ết!

Lúc này, bộ xương khô đột nhiên đứng dậy, ngoéo một ngón tay xương về phía Phượng Khê.

Phượng Khê: “……”

Ta đã bảo ngươi đối mặt với Ngũ sư huynh của ta thì giống như một xác ướp, sao đối mặt với ta lại hoạt bát đến vậy? Thậm chí còn biết câu ngón tay? Mặc dù trong lòng lẩm bẩm, Phượng Khê vẫn xách theo Mộc Kiếm đi tới đối diện bộ xương khô.

Chưa đợi Phượng Khê nói chuyện, bộ xương khô liền giơ kiếm trong tay, c.h.é.m một kiếm về phía Phượng Khê. Phượng Khê nhanh chóng tránh đi, nàng cảm thấy bộ xương khô hẳn là có hứng thú với đại chiêu chữ quỳ của nàng, vì thế, lại một lần nữa thả ra chữ quỳ. Chữ quỳ từ trên trời giáng xuống, sau đó hóa thành mười ba nét bút đ.â.m tới bộ xương khô.

Bộ xương khô thấy thế, xương hàm không ngừng mấp máy, phát ra tiếng “ca băng ca băng”.

Phượng Khê: “……”

Ngươi đây là đang bắt chước mèo vồ chim nhỏ sao?! Ta thấy ngươi cũng không giống một bộ xương khô đàng hoàng!

Bộ xương khô tuy trông không mấy đàng hoàng, nhưng bản lĩnh thì đàng hoàng không kém. Phượng Khê cũng không thấy hắn có động tác lớn gì, dường như chỉ là tùy tay vung vài cái, mười ba nét bút đã bị đánh tan. Phượng Khê thấy thế, liên tiếp không ngừng thả ra đại chiêu chữ quỳ. Bộ xương khô không ngừng phát ra tiếng “ca băng ca băng”, từng cái hóa giải.

Quân Văn ở một bên xem đến rất đã ghiền, lòng bàn tay đều vỗ đỏ!

“Tiểu sư muội, muội tiếp tục phóng đại chiêu! Xem xem vị tiền bối này có thể liên tục đỡ được bao nhiêu chữ quỳ của muội!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1112.html.]

Phượng Khê lập tức làm theo, trong nháy mắt liền dùng 32 lần đại chiêu, động tác của bộ xương khô tuy có chậm lại, nhưng trông vẫn thành thạo.

Phượng Khê cảm thấy tiếp tục phóng cũng không có ý nghĩa gì, đối phương hiển nhiên đã nắm giữ tinh túy phá giải đại chiêu chữ quỳ. Có lẽ là bị kích thích dục vọng thắng bại, cũng có lẽ là linh quang chợt lóe, nàng đột nhiên nghĩ đến nếu khi phóng thích đại chiêu chữ quỳ, thêm một chút lực lượng thời gian thì sẽ thế nào?

Nói làm liền làm! Lần nữa phóng thích đại chiêu chữ quỳ, Phượng Khê ở bên trong thêm một phần lực lượng thời gian. Sau đó, nàng liền phát hiện, chữ “Quỳ” hóa thành mười ba nét bút cứ như bị động kinh vậy, run rẩy bay về phía bộ xương khô. Nói là bay còn nâng tầm chúng nó, trên thực tế thì cứ như con sâu róm vậy, nhúc nhích từng chút một.

Phượng Khê: “……”

Bộ xương khô hiển nhiên cũng có chút ngây ngốc, nhưng cũng không trì hoãn việc hắn xuất kiếm. Chỉ là rõ ràng kiếm của hắn đã tính toán điểm rơi rồi, nhưng lại nhiều lần lệch khỏi mục tiêu, tất cả đều thất bại. Mười ba nét bút đều vững vàng đ.â.m trúng bộ xương khô.

Kỳ thực, Phượng Khê cũng không dùng toàn lực, chỉ khoảng ba thành lực. Dù sao cũng chỉ là so chiêu, chứ không phải sinh tử chiến. Dù vậy, bộ xương khô cũng tan nát. Phượng Khê cảm thấy rất có lỗi với vị tiền bối xương khô này, không làm đối phương quỳ xuống thì cũng làm đối phương tan nát.

Nàng vẻ mặt xin lỗi nói:

“Tiền bối, con thật xin lỗi, con vừa rồi thêm chút lực lượng thời gian, đây cũng là lần đầu tiên con thử, con cũng không biết sẽ thành như vậy, ngài không sao chứ?”

Quân Văn một bên thầm nghĩ, bộ xương khô này đâu phải lần đầu tiên tan nát, có thể có chuyện gì chứ?! Trước lạ sau quen, tan nát thành thói quen! Nhưng mà, đại chiêu chữ quỳ bản động kinh này của tiểu sư muội hình như rất lợi hại! Hắn phải thử một chút!

Cho nên, chờ bộ xương khô một lần nữa lắp ráp lại với nhau, Quân Văn liền hét lên:

“Tiểu sư muội, trước để tiền bối xương khô nghỉ ngơi một lát, hai chúng ta luận bàn một chút! Cứ dùng cái đại chiêu chữ quỳ bản động kinh của muội đó!”

editor: bemeobosua

Phượng Khê: “……”

Ngươi đúng là biết cách đặt tên! Nhưng mà, nàng cảm thấy thay vì gọi là đại chiêu chữ quỳ bản động kinh thì chi bằng đơn giản hóa thành “Động kinh quỳ”! Nàng vừa lẩm bẩm vừa thả ra “Động kinh quỳ”, nhưng chỉ dùng nửa phần lực, tương ứng với lực lượng thời gian rót vào càng ít. Bởi vì nàng hiện tại còn chưa làm rõ tình huống, càng chưa nói đến việc thu phóng tự nhiên, sợ làm Quân Văn bị thương.

Quân Văn nhìn thấy nét bút của chữ quỳ run rẩy không còn mạnh như vậy, liền biết tiểu sư muội đã thu lực. Nhưng điều này không ngăn cản hắn dốc hết mười hai phần tinh thần để đối phó. Hắn rất nhanh liền biết vì sao bộ xương khô lại thua.

Bởi vì rõ ràng hắn đã phán đoán được điểm rơi của những nét bút đó, nhưng khi kiếm quang của hắn chạm vào nét bút, điểm rơi của nét bút lại thay đổi! Cho nên, công kích của hắn thất bại. Hắn muốn tấn công lần nữa thì những nét bút khác đã đ.â.m tới hắn, hắn chỉ có thể tránh né.

Đây vẫn là Phượng Khê thu lực, hơn nữa là trong tình huống hắn đã có chuẩn bị, bằng không hắn tất nhiên sẽ bị nét bút đ.â.m trúng. Không cần hỏi, đây chắc chắn là do lực lượng thời gian tạo thành! Quân Văn không khỏi hoảng sợ, tiểu sư muội chỉ thêm một chút lực lượng thời gian mà đã lợi hại đến vậy, nếu dùng tất cả đều là lực lượng thời gian, thì uy lực sẽ lớn đến mức nào?!

Phượng Khê nghe hắn nói, lắc đầu:

“Ngũ sư huynh, huynh nghĩ nhiều rồi! Thứ nhất, muội hiện tại hiểu biết về lực lượng thời gian rất ít, thậm chí có thể còn chưa tính là nhập môn, khi phóng thích đại chiêu thêm một chút thì được, thêm nhiều phỏng chừng sẽ thất bại. Thứ hai, huynh là lần đầu tiên nghênh chiến, nên không có kinh nghiệm, luận bàn thêm vài lần hẳn là có thể tìm được quy luật trong đó, một khi tìm được quy luật, bức màn được vén lên, hẳn là sẽ không có uy lực quá lớn.”

Quân Văn gãi đầu:

“Dù sao ta cũng thấy lực lượng thời gian của muội rất lợi hại, dù hiện tại không lợi hại, tương lai chắc chắn cũng sẽ rất lợi hại! Tiểu sư muội, tới, chúng ta tiếp tục, ta xem rốt cuộc chuyện này như thế nào!”

Phượng Khê và Quân Văn tiếp tục luận bàn. Hai người vừa đánh vừa giao lưu, đều muốn tìm ra quy luật của “Động kinh quỳ”. Lúc này, bộ xương khô lon ton nhảy đến. Phượng Khê cảm thấy quả thực không thể nào tin nổi. Vốn dĩ trong tưởng tượng của nàng, bộ xương khô này nhất định là một tiền bối lão luyện, ổn trọng, kết quả phong cách này ngày càng lệch lạc. Hắn đẩy Quân Văn sang một bên, bắt đầu so chiêu với Phượng Khê.

Quân Văn: “……”

Không phải chứ, ngươi có ý gì vậy? Chẳng lẽ sau này ta còn phải tranh giành tiểu sư muội với bộ xương khô nữa sao?!

Loading...