Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1098

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:56:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1098. Ngươi đang ám chỉ ta có răng sắt miệng đồng sao?!

Cùng Kỳ thấy sự chú ý của Phượng Khê đều dồn vào Mộc Kiếm, trong lòng có chút hụt hẫng. Rõ ràng nó mới là nạn nhân, vậy mà Tiểu Khê Khê lại quan tâm thanh Mộc Kiếm vớ vẩn kia hơn! Quả nhiên kẻ được thiên vị thì không có gì phải sợ! Nó tức mà không dám phát tiết lên Phượng Khê, lại không thể làm gì Heo Vàng, liền trút cái sự bực bội này lên người Mai trưởng lão.

Lúc này, Mai trưởng lão đang lén lút nhìn trộm Heo Vàng bằng đôi mắt già nua. Mặc dù chỉ có Phượng Khê và Cùng Kỳ nghe được lời của Heo Vàng, nhưng Mai trưởng lão vừa rồi đã nghe Phượng Khê nói nàng thu phục Đào Ngột và Thao Thiết. Hắn hơi phân tích một chút liền biết Heo Vàng trước mắt này chính là hung thú Thao Thiết lừng danh. Một mặt hắn kinh ngạc Thao Thiết lại có hình dáng giống heo, mặt khác hắn kinh ngạc Phượng Khê lại có thể thu phục hai hung thú! Đây có phải là chuyện hắn nên nghe không?!

Trong lúc lòng hắn đang bất ổn, Cùng Kỳ không biết từ lúc nào đã đi đến phía sau hắn, dùng cánh vỗ một cái vào đầu hắn. Mai trưởng lão trực tiếp bị vỗ ngã bệt. Nếu là bình thường, Mai trưởng lão sẽ không đến mức như vậy, nhưng hắn vừa rồi đang lo nghĩ chuyện của Phượng Khê. Chờ hắn phản ứng lại, đã bị Cùng Kỳ phun đầy nước bọt.

"Cái lão bất tử nhà ngươi! Ta phí công trước đây ban thưởng cho ngươi nhiều đồ tốt như vậy, kết quả ngươi lại thấy ch/ết không cứu!"

"Biết vậy ngươi là kẻ vong ơn bội nghĩa, ta nên một móng vuốt chụp ch/ết ngươi!"

"Mau trả lại những thứ ta đã cho ngươi trước đây, nếu không hôm nay ta sẽ gi/ết ngươi!"

Mai trưởng lão thừa nhận mình quả thật đã nhận không ít lợi ích từ Cùng Kỳ, nhưng họ chẳng qua là trao đổi theo nhu cầu mà thôi, không thể nói là vong ơn bội nghĩa. Nhưng những lời này lại không thể nói với Cùng Kỳ, còn về lợi ích, hắn đương nhiên không muốn trả lại. Chính vì trông nom cái tổ tông sống là Cùng Kỳ này, hắn lo đến mức tóc rụng từng búi, nếu không phải Phượng Khê xuất hiện, không chừng hắn hiện tại đã hói đầu rồi! Hắn nhận chút lợi ích cũng là điều hiển nhiên!

Cùng Kỳ thấy Mai trưởng lão không hé răng, mắng càng khó nghe hơn!

"Cái lão già nhà ngươi, đừng có giả ch/ết ở đó! Cái đồ già hơn cả heo chó nhà ngươi..."

Heo Vàng tức khắc không vui! Ngươi mắng Mai trưởng lão thì mắng Mai trưởng lão, liên lụy ta làm gì?! Nó lao đến cắn một cái vào cánh của Cùng Kỳ. Cùng Kỳ đau đến "ngao" một tiếng! Xoay người liền cùng Heo Vàng đánh nhau loạn xạ.

editor: bemeobosua

Mai trưởng lão vừa thở phào nhẹ nhõm trong lòng, đồng thời không khỏi nhìn Phượng Khê bằng ánh mắt cảm kích. Hắn cho rằng Heo Vàng là do Phượng Khê phái đến để giải vây cho hắn! Phượng Khê nhất định đã coi hắn là người nhà, nếu không sẽ không cho hắn biết chuyện nàng thu phục Đào Ngột và Thao Thiết, càng sẽ không giúp hắn đứng ra...

Phượng Khê không biết Mai trưởng lão đã tự mình bổ não thành người nhà, nàng vừa rồi sở dĩ tiết lộ chuyện Đào Ngột và Thao Thiết, một mặt là tiện lời mà nói, mặt khác nàng hiện giờ đã vững cánh, một số việc không cần thiết phải giấu giếm. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng, đó chính là vì chuyện của Cùng Kỳ, Mai trưởng lão đã sớm lên thuyền cướp của nàng, cho nên cũng không còn quá nhiều e ngại.

Phượng Khê liền vừa lay vừa đá cũng không thể cầm lấy Mộc Kiếm, đành phải thử lại lần nữa dùng thần thức liên lạc với Mộc Kiếm. Đáng tiếc, tuy rằng có thể cảm nhận được sự tồn tại của Mộc Kiếm, nhưng lại không có cách nào giao tiếp. Vốn dĩ đã bực bội, lại nghe thấy tiếng Cùng Kỳ và Heo Vàng đánh nhau một bên, nàng không khỏi tức giận nói:

"Tất cả dừng lại ngay!"

Heo Vàng "bĩu" một tiếng liền biến mất. Lúc này nhiệm vụ hàng đầu là giảm thấp cảm giác tồn tại của mình, tránh bị vạ lây!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1098.html.]

Chỉ một mình Cùng Kỳ chịu đựng ánh mắt giận dữ của Phượng Khê: "..."

May mắn Phượng Khê cũng không nói gì nữa, dùng thần thức hỏi Huyết Phệ Hoàn: "Gia gia, người thấy chuyện này là sao vậy?"

Huyết Phệ Hoàn có chút thất thần nói:

"Lần trước nó nứt ra còn không sao, lần này chắc chắn cũng không có gì, con cứ lo chuyện bao đồng! Có thời gian này chi bằng mau về gọi thằng nhóc Quân Văn đến đây, ta cùng hắn nghiên cứu sơ đồ kiếm trận Vân Tiêu Tông! Cái Vân Tiêu Tông này thật sự có chút trò hay, ta vậy mà có vài chỗ nghĩ không ra, phải để thằng ngốc Quân Văn kia cung cấp chút cảm hứng mới được!"

Phượng Khê: "..."

Nàng đã nói, sao gia gia tiện nghi ngày thường kêu la om sòm như vậy lại im lặng thế? Hóa ra sự chú ý đều dồn vào sơ đồ kiếm trận Vân Tiêu Tông! Tuy nhiên, lời của Huyết Phệ Hoàn quả thật đã làm tâm trạng nàng thả lỏng một chút, tình trạng của Mộc Kiếm lần này quả thật tốt hơn rất nhiều so với lần trước, chắc là không có gì lớn.

Mộc Kiếm tuy không thể dùng thần thức giao tiếp với Phượng Khê, nhưng lại nghe rõ mồn một lời của Huyết Phệ Hoàn. Trong lòng nó chửi rủa không ngừng! Thế mà ta ngày thường một tiếng "Huyết lão tổ" hai tiếng "Huyết lão tổ" gọi, kết quả lúc quan trọng ta trong mắt ngươi còn không bằng một sơ đồ kiếm trận nát sao?! Ngươi đợi đấy! Ta sau này nhất định khuyến khích chủ nhân vô lương nhận thêm vài gia gia nữa, giáng chức ngươi vào lãnh cung!

Tuy nhiên, hiện tại quan trọng hơn là khống chế thân kiếm, tránh bị hút vào lòng đất! Nhất định là cái vỏ kiếm ch/ết tiệt gây trò qu/ỷ! Thảo nào nó vừa mất kiểm soát là lại bay về phía này! Hừ! Mệnh ta do ta, không do vỏ kiếm! Muốn ta thúc thủ chịu trói, mơ đẹp đi! Ta không tin, ta đường đường là tổ tông vạn kiếm mà lại không thể khống chế chính mình?!

Đúng lúc này, nó phát hiện quyền kiểm soát thân kiếm của mình so với trước đây mạnh hơn một chút. Nó giật mình, nhất định là do lời nói của lão qu/ỷ Huyết kích thích nó! Đúng vậy! Tâm trạng nó càng không tốt, oán khí và tức giận càng nhiều, nó càng mạnh! Đại oán loại chính là nó! Vì thế, nó bắt đầu hồi tưởng lại những lời của Tiểu Hắc Cầu và những thứ tương tự trước đây, tự mình lại xuyên tạc một phen, tức khắc cảm xúc tiêu cực trong lòng bùng nổ!

Thân kiếm đột nhiên lóe lên ánh vàng kim, Mộc Kiếm "vù" một tiếng bay vào tay Phượng Khê. Không chỉ có thế, thân kiếm còn dài thêm nửa tấc! Mặc dù nhìn vẫn giống như một cái chày cán bột, nhưng dù sao cũng là tiến bộ.

Phượng Khê vừa mừng vừa sợ, không đợi nàng hỏi, Mộc Kiếm liền sụt sịt nói:

"Chủ nhân, làm người lo lắng, ta thật đáng ch/ết! Ta sau này nhất định sẽ báo đáp người thật tốt, cho dù người biến ta thành tăm xỉa răng, ta cũng cam tâm tình nguyện!"

Phượng Khê: "..."

Ta chưa nói gì khác, ta không có việc gì làm cái tăm xỉa răng bằng sắt làm gì? Không đúng, ngươi còn cứng hơn cả sắt đấy! Ngươi đang ám chỉ ta có răng sắt miệng đồng sao?!

Phượng Khê đang định hỏi kỹ hơn chuyện gì đã xảy ra, thì Lận Hướng Xuyên nói: "Phượng Tổ, Doãn Mục và Tất Tiểu Mỹ đến."

Phượng Khê nghe vậy nhìn về phía Cùng Kỳ: "Đừng quên lời ngươi đã nói trước đây, vài ngày nữa ta sẽ đến dắt ngươi."

Cùng Kỳ: "..."

Cái gì mà "ngươi đến dắt ta"? Ngươi coi ta là chó sao?! Hơn nữa, ngươi thật sự rất tự tin vào bản thân mình đấy! Đừng nói vài ngày nữa, vài năm nữa mà ngươi có thể lên làm Tông chủ thì ta mới coi ngươi lợi hại!

Loading...