Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1066
Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:42:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1066. Các Ngươi Lại Có Vài Phần Giống Như Trước?!
Năm cây cẩu linh căn không tiếng động mắng Quân Văn má/u chó đầy đầu! Nào là nói đồ thiếu não không được lên sóng, nào là gọi 250 (đồ ngốc), nào là trời sinh tiện nhân, chửi đến mức cái người kia bẽ mặt không ngóc đầu nổi luôn ấy chứ, khỏi phải hỏi!
Đáng tiếc, chúng nó mắng có dữ dội đến mấy, Quân Văn cũng không biết. Kể cả có biết cũng chẳng thèm để ý. Hắn chỉ cần dỗ ngọt tiểu sư muội là được, những người khác nghĩ thế nào đều có thể xem nhẹ bất kể.
Phượng Khê thì lại cảm thấy đề nghị của Quân Văn rất không tồi, thế là dùng thần thức nói với năm cây cẩu linh căn: "Cho các ngươi kỳ hạn ba ngày để đưa ra cách giải quyết, bằng không xem ta thu thập các ngươi thế nào!"
Năm cây cẩu linh căn trong lòng hừ lạnh, ngươi thu thập chúng ta? Thu thập chúng ta thế nào? Trừ phi ngươi m/ổ bụng! Cũng không tin ngươi sẽ làm như vậy!
Chúng nó đang suy nghĩ miên man thì Phượng Khê nói:
"Đừng nghĩ là ta không dám m/ổ bụng để bắt các ngươi ra! Các ngươi tự nghĩ xem, các ngươi đã gây ra bao nhiêu rắc rối cho ta? Nếu không phải ta mạng lớn, đã sớm bị các ngươi hại ch/ết rồi! Có các ngươi không hơn không kém, không có các ngươi cũng vậy!
Trước kia ta có thể sẽ lo lắng không có linh căn thì không thể tu luyện, nhưng hiện tại ta tùy tiện là có thể tìm được công pháp tu luyện không cần linh căn! Gia gia của ta có thể cung cấp cho ta hơn trăm bộ công pháp tu luyện, ta tùy tiện chọn! Các ngươi có phải còn định nói vì các ngươi mà ta bách độc bất xâm không?
À! Với khả năng nắm giữ đan dược hiện tại của ta, trên đời này còn có đan dược nào có thể độc ch/ết ta sao?! Lui một vạn bước mà nói, ta dù có bị độc ch/ết, nguyên thần của ta chắc cũng không ch/ết được, ta tùy tiện bám vào thứ gì đó, ta vẫn sẽ hỗn đến hô mưa gọi gió.
Còn các ngươi thì không giống, nhìn cái dáng vẻ lén lút của các ngươi, vừa nhìn đã thấy không thể gặp ánh sáng, nói không chừng rời khỏi đan điền của ta, các ngươi đã bị Thiên Đạo diệt sát rồi!
Cho nên, các ngươi đừng nghĩ nói điều kiện gì với ta, ta bảo các ngươi làm gì thì làm đó là được. Các ngươi phải biết quý trọng, các ngươi cũng chỉ là gặp được người tốt bụng như ta đây, nếu là đổi thành người khác, nói không chừng đã sớm đào các ngươi ra cho heo ăn rồi!"
Lời Phượng Khê vừa dứt, Heo Vàng liền vội vàng không ngừng nói: "Đúng! Đúng! Chẳng thà đào ra cho ta ăn! Ta không kén chọn đâu!"
Năm cây cẩu linh căn: "..."
Một đứa hai đứa đều không phải thứ tốt! Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã! Cùng một giuộc! Cấu kết với nhau làm việc xấu! Rắn chuột một ổ!
Phượng Khê không để ý đến Heo Vàng, tiếp tục nói với năm cây cẩu linh căn:
"Các ngươi trốn trong đan điền của ta, chắc chắn không chỉ đơn giản là tị nạn, các ngươi còn có mục đích khác đúng không? Tuy rằng ta không biết các ngươi có mục đích gì, nhưng tóm lại lợi ích của ta và các ngươi gắn bó với nhau, ta tốt thì các ngươi tốt, ta không tốt thì các ngươi cũng chẳng tốt đẹp gì được. Cho nên, các ngươi không phải đang giúp ta, mà là đang giúp chính các ngươi!"
Năm cây cẩu linh căn cân nhắc một hồi hình như cũng thấy lý lẽ đó! Chúng nó cũng chẳng rảnh mắng Quân Văn và Heo Vàng nữa, chụm lại với nhau bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để Phượng Khê sử dụng lực lượng thời không vào việc tu luyện.
Phượng Khê "kiên nhẫn" thuyết phục năm cây cẩu linh căn xong, lại lấy ra thú hạch cùng Huyết Phệ Hoàn và những người khác nghiên cứu bàn bạc. Nàng chưa bao giờ đặt trứng gà vào cùng một giỏ.
Phượng Khê và họ đang nghiên cứu, Quân Văn thì có chút thất thần. Nếu tương lai tiểu sư muội bằng vào thuộc tính đặc biệt của lực lượng thời không mà đi Thiên Khuyết Đại Lục, hắn phải làm sao đây? Không có tiểu sư muội, hắn làm sao mà sống nổi?! Hắn càng nghĩ càng thấy ưu sầu, càng nghĩ càng thấy lo lắng. Hắn nhất định phải tìm cách đuổi kịp bước chân của tiểu sư muội, ít nhất cũng phải có cách đi theo đến Thiên Khuyết Đại Lục mới được.
Quân Văn đang sầu, bỗng nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, "Ngao" một tiếng.
Huyết Phệ Hoàn trừng mắt nhìn hắn một cái: "Ngươi gào cái gì?!"
Quân Văn nhanh chóng nói: "Gia gia, ta đột nhiên nhớ ra, ta cũng đã ăn không ít thú hạch mà! Trong cơ thể ta có khi nào cũng có lực lượng thời không tàn lưu không? Nếu tiểu sư muội tương lai đi Thiên Khuyết Đại Lục, ta chắc cũng có thể đi chứ?"
Huyết Phệ Hoàn: "..."
Bát tự còn chưa có một nét, ngươi đã bắt đầu nghiên cứu làm sao đi Thiên Khuyết Đại Lục rồi ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1066.html.]
Tuy nhiên, lời Quân Văn nói lại giúp hắn bừng tỉnh. Nếu hắn tu luyện ra thân thể thì nói không chừng sẽ không có cách nào đi theo cháu gái bảo bối đến Thiên Khuyết Đại Lục. Vậy hay là hắn cứ không tu luyện thân thể trước nhỉ? Tuy nói làm một a phiêu (linh hồn) chịu rất nhiều hạn chế, nhưng có thể luôn đi theo cháu gái bảo bối bên người hộ giá hộ tống mà!
Phượng Khê quả thực đều hết chỗ nói rồi! Hiện giờ Thiên Khuyết Minh còn chưa đột kích đâu, các ngươi đã nghĩ làm sao cùng ta đi Thiên Khuyết Đại Lục rồi sao? Các ngươi đối với ta sự tin tưởng có phải là quá mù quáng không?
"Gia gia, Ngũ sư huynh, nếu con có thể chuyển hóa lực lượng thời không thành của mình, con có lẽ có thể đưa các người đi Thiên Khuyết Đại Lục, dù không thể, chúng ta đến lúc đó sẽ tìm cách khác. Yên tâm, mặc kệ đi đâu, con đều sẽ mang theo các ngươi."
Huyết Phệ Hoàn và Quân Văn đồng thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhếch miệng ngây ngô cười.
Phượng Khê: "..."
Cứ như các ngươi mới là thân gia gia tôn tử vậy!
Phượng Khê và bọn họ bên này còn chưa nghiên cứu ra nguyên cớ, bên ngoài mộ phần truyền đến tiếng của Văn Thiện: "Phượng Tổ, Sàng Tuyển Trận Pháp đã chuẩn bị xong, ngài ra xem qua một chút nhé?"
Phượng Khê đáp một tiếng, ra khỏi mộ phần của Diêu Cát. Văn Thiện nhìn thấy Phượng Khê trắng bệch như qu/ỷ thì hoảng sợ, vội quan tâm nói: "Phượng Tổ, ngài, ngài không sao chứ?"
Phượng Khê vẫy vẫy tay ý bảo mình không sao, sau đó bảo Văn Thiện giới thiệu trận pháp đã cải tiến một lần. Cửa đầu tiên của trận pháp chính là theo lời Phượng Khê, khi thiết lập đại bối cảnh, xác lập địa vị lãnh tụ của Phượng Khê Đại Lục, ngay sau đó là một loạt khảo sát mức độ trung thành của những đệ tử thân truyền đối với Phượng Khê, sau đó mới là các cuộc khảo hạch khác.
Lộ Bất Di: "..."
Diêu Cát: "..."
Cái bộ phương án này là để Phượng Khê sàng lọc thân tín sao?! Cái tên Văn Thiện này chẳng phải là người rất giữ quy củ sao? Sao cũng bắt đầu vuốt m.ô.n.g ngựa rồi?"
Văn Thiện nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của hai người, thầm nghĩ, mọi người ai cũng đừng nói ai, các ngươi lại có mấy phần giống như trước?!
Phượng Khê rất hài lòng với phương án, còn Huyết Phệ Hoàn thì lại lải nhải lẩm bẩm bên cạnh, đưa ra không ít chỗ cần cải tiến. Văn Thiện trong lòng vô cùng kinh ngạc, vị Huyết lão tổ này lại còn nghiên cứu về trận pháp nữa ư? Hơn nữa nhìn dáng vẻ thì vô cùng tinh thông.
Lộ Bất Di và Diêu Cát đã ch/ết lặng. Dù cho hiện tại Huyết Phệ Hoàn có thể sinh con, bọn họ đều thấy không có gì lạ. Rốt cuộc bất kỳ chuyện gì xảy ra trên người biến thái đều rất bình thường.
Văn Thiện và những người khác dựa theo những ý kiến cải tiến mà Huyết Phệ Hoàn đưa ra để hoàn thiện Sàng Tuyển Trận Pháp một phen, Phượng Khê cảm thấy có thể bắt đầu rồi. Nàng bảo Tiểu Gương truyền tống các đệ tử thân truyền đang hoạt động ở Xuân Vực đến gần Cấm Thủ Giới, ngay sau đó họ liền tiến vào trong trận pháp mà Văn Thiện và những người khác đã thiết lập từ trước.
Bên ngoài trận pháp có một vật tương tự Lưu Ảnh Thạch, Phượng Khê có thể tùy thời quan sát những gì đang xảy ra bên trong trận pháp. Thế là, Phượng Khê ngồi trên nệm giường, uống trà, ăn điểm tâm và xem quá trình sàng lọc.
Phải nói, những lão a phiêu ở Cấm Thủ Giới này vẫn có chút tài năng, cảnh tượng trong trận pháp được xây dựng vô cùng chân thật, việc xác lập địa vị lãnh tụ của Phượng Khê cũng diễn ra nước chảy thành sông. Các đệ tử thân truyền tiến vào trong trận pháp hoàn toàn không hề phát giác sự bất thường.
Tuyệt đại đa số đệ tử thân truyền đều thông qua khảo nghiệm về độ trung thành với Phượng Khê, đặc biệt là các đệ tử thân truyền của Ngộ Đạo Phong. Bọn họ vốn dĩ đã tràn đầy sùng bái và cảm kích đối với Phượng Khê, hiện tại hào quang trên người Phượng Khê càng rực rỡ, đương nhiên là đối với nàng khăng khăng một mực.
Các đệ tử thân truyền của ba phong khác, đại bộ phận cũng thông qua khảo nghiệm. Tuy nói bản thân họ trước đây đối với Phượng Khê không có độ nhận đồng cao, nhưng xuất phát từ đại cục, họ vẫn bằng lòng duy trì Phượng Khê là lãnh tụ này. Phượng Khê cảm thấy như vậy là đủ rồi. Nàng đâu phải linh thạch, không thể nào mỗi người đều thích nàng.
Một vài người còn lại hoặc là xuất phát từ thành kiến, hoặc là xuất phát từ tư tâm, không thông qua được cửa ải này, Phượng Khê liền bảo Nguyên Thanh Hà xóa đi đoạn ký ức này của họ, sau đó truyền tống về Xuân Vực.
Những người thông qua được cửa ải đầu tiên sẽ tiếp tục nhận các khảo nghiệm khác. Phượng Khê đối với các khảo nghiệm sau đó không có hứng thú, hơn nữa nàng hiện tại rất yếu, liền nhường Lộ Bất Di ở lại đây trông chừng, nàng lại một lần nữa ngủ thiếp đi.
Cũng không biết đã ngủ bao lâu, trong lúc nửa mê nửa tỉnh nàng nhìn thấy một con sông dài nước biếc lấp lánh. Nàng theo bản năng nhìn xuống mặt nước, bên trong phản chiếu khuôn mặt nhỏ tham tiền của nàng. Nàng làm mặt qu/ỷ với mặt nước một lát, vô tình liếc sang bên cạnh, kinh ngạc phát hiện cách đó không xa trên mặt nước lại xuất hiện một hình ảnh phản chiếu khác của nàng.
Chưa kịp hoàn hồn, lại xuất hiện một hình ảnh nữa... Phượng Khê nhìn một hàng dài những hình ảnh phản chiếu của mình, lâm vào trầm tư.
Ể? Tu Tiên Giới hiện tại cũng có kỹ thuật copy paste sao?